George Magnus, cộng tác viên nghiên cứu tại Trung tâm Trung Quốc của Đại học Oxford cho hay, điện thoại di động đã góp phần giảm đáng kể chi phí truy cập, cung cấp và truyền dẫn thông tin tại đại lục.
“Dưới góc độ này, có thể coi điện thoại di động là một trong động lực chính thúc đẩy quá trình toàn cầu hoá của Trung Quốc ở nước ngoài và sự phát triển kinh tế xã hội trong nước kể từ những năm 1990”, chuyên gia này cho biết.
John Kou, kỹ sư điện tử kỳ cựu tại Thẩm Quyến nói rằng, sự phát triển nhanh chóng của nền kinh tế di động được củng cố nhờ đầu tư vào cơ sở hạ tầng viễn thông, giúp Bắc Kinh bắt kịp sự phát triển mạng di động của thế giới, đồng thời thu hẹp khoảng cách giữa thành thị và nông thôn.
“Trong khoảng 15 năm, từ năm 2000, các mạng di động và cố định đã được mở rộng đến các thị trấn và làng mạc xa xôi nhất”, Kou cho biết. Theo đó, chính quyền trung ương đã ra lệnh tất cả các nhà khai thác viễn thông thuộc sở hữu nhà nước phải xây dựng trạm cơ sở và mạng lưới ở nông thôn.
Dữ liệu công khai cho thấy Trung Quốc đang sở hữu cơ sở hạ tầng mạng di động lớn nhất thế giới. Số lượng trạm gốc 5G là 2,38 triệu vào cuối tháng 2, chiếm 22% tổng số trạm di động cơ sở trên cả nước. Theo báo cáo năm 2019 của International Data Corp và công ty lưu trữ dữ liệu Seagate, đến năm 2025, quốc gia này dự kiến chiếm đến 30% tổng dữ liệu toàn cầu.
Thập kỷ “đau thương” phía trước
Với vị thế là công xưởng thế giới, hầu hết 1,2 tỷ thiết bị smartphone bán ra trên toàn cầu vào năm ngoái đều được sản xuất hoặc lắp ráp tại Trung Quốc, từ dòng cao cấp iPhone của Apple, cho đến những chiếc phổ thông hơn của Techno trụ sở Thẩm Quyến thiết kế.
Đầu tư đa quốc gia vào những năm 1990 đã giúp Trung Quốc phát triển chuỗi cung ứng đáng gờm, có khả năng sản xuất các linh kiện điện tử tinh vi dùng trong loa cho đến màn hình cảm ứng. Tuy nhiên, họ vẫn phải nhập khẩu phần lớn chip bán dẫn, thành phần quan trọng nhất trong các smartphone cao cấp.
Năm ngoái, Mỹ cùng Hà Lan, Nhật Bản, Hàn Quốc và Đài Loan đã tạo thế liên minh hạn chế xuất khẩu công nghệ chip sang Trung Quốc vì lý do an ninh quốc gia. Đáp lại, Bắc Kinh nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự lực và tìm kiếm giải pháp đột phá cho tình trạng “thắt cổ chai” công nghệ với lĩnh vực thiết kế và đúc chip trong nước.
Magnus nhận định, việc hạn chế tiếp cận với công nghệ bán dẫn tiên tiến sẽ khiến lĩnh vực điện thoại di động của Trung Quốc trở nên kém cạnh tranh hơn.
Trong khi đó, Zeng Liaoyuan, Phó Giáo sư kỹ thuật thông tin và truyền thông tại Đại học Khoa học và Công nghệ Điện tử Trung Quốc dự báo, lĩnh vực điện thoại di động của đại lục sẽ trải qua vài thập kỷ “đau thương” trước khi nền công nghiệp bán dẫn trong nước có thể bắt kịp những sản phẩm tiên tiến sản xuất trên thế giới.
“Trong kịch bản lạc quan nhất, Trung Quốc sẽ mất ít nhất 20 năm để tự chủ trong sản xuất chip dùng trong điện thoại thông minh cao cấp”, Zeng nói. “Ở đỉnh điểm của cuộc chiến, kịch bản tồi tệ nhất với các thương hiệu nội địa là họ chỉ có thể ra mắt những sản phẩm có tính năng nghe gọi và ứng dụng cơ bản”.
Tuy nhiên, bài học lịch sử cho thấy những căng thẳng địa chính trị và cạnh tranh công nghệ là nguồn gốc thúc đẩy đổi mới, chẳng hạn như sự ra đời của Internet trong Chiến tranh Lạnh.
Theo SCMP
" alt=""/>Điện thoại di động Trung Quốc: Từ động lực kinh tế đến thập kỷ 'đau thương'Như vậy, từ 1/6 đến 31/7 là thời gian nghỉ của giáo viên (nghỉ theo học sinh).
Căn cứ quy định pháp luật hiện hành nói trên, giáo viên không phải tham gia trực trường. Nhưng rất tiếc, ở nhiều trường, Ban giám hiệu bắt buộc giáo viên phải trực trong khoảng thười gian nghỉ hè này.
Vậy Ban giám hiệu nhà trường có biết việc trực trường là trái với qui định của pháp luật không? Xin trả lời là biết nhưng làm lơ.
Một số hiệu trưởng lập luận rằng họ căn cứ vào Thông tư 12/2011/TT-BGDĐT về Điều lệ trường trung học cơ sở, phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học do Bộ GD-ĐT ban hành chức năng quyền hạn của hiệu trưởng, căn cứ vào tình hình thực tế hiệu trưởng đưa ra quy định trực trường.
Hiệu trưởng vận dụng thông tư này đúng hay không cần phải xem lại. Hơn nữa, thực tế cũng không có văn bản nào của Phòng Giáo dục hay Sở Giáo dục cấp trên của trường hướng dẫn chỉ đạo cho giáo viên không trực hè. Chính vì vậy,nhiều hiệu trưởng tùy ý quyết định giáo viên có trực hè hay không.
Còn thái độ của giáo viên thì như thế nào về việc này? Xin thưa “bằng mặt chứ không bằng lòng”. Nhiều thầy cô tuy không đồng tình nhưng không dám nói ra vì đây là quyết định của hiệu trưởng không thể không thực hiện. Ngay cả Công đoàn nhà trường cũng không lên tiếng bảo vệ quyền lợi chính đáng của công đoàn viên thì lấy ai mà bảo vệ giáo viên, nên cứ im lặng mà làm tránh rước họa vào thân.
Cũng có thầy cô có ý kiến không đồng tình việc trực trường nhưng hiệu trưởng bảo cứ thực hiện, nếu có gì hiệu trưởng chịu trách nhiệm. Nhưng trách nhiệm tới đâu và trách nhiệm như thế nào thì không rõ ràng.
Việc phân công trực cũng tùy trường. Ban giám hiệu phân công dựa trên số giáo viên của trường, có nơi thầy cô trực hai ngày hoặc ba, bốn ngày… mỗi tháng, thời gian từ 7-17h.
Một vấn đề đặt ra là nhiệm vụ của giáo viên trực trường là làm gì? Câu trả lời là không biết phải làm gì.
Trông coi trường thì không đúng chức năng, nhiệm vụ - đây là việc của bảo vệ). Xử lý giải quyết vấn đề văn bản, công văn đến…là nhiệm vụ của hiệu trưởng. Do đó, việc phân công giáo viên trực để làm gì là không rõ. Ban giám hiệu cần xem lại vấn đề này, để tránh những sự cố đau lòng có thể xảy ra. Như trường hợp cô N. ở Trường THCS Lê Thuyết (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên Huế) khi đang trực trường đã bị một thanh niên bịt mặt xông vào trường dùng dao đe dọa, uy hiếp khống chế rồi thực hiện hành vi xâm hại ngày 20/6/2018.
Mong Bộ GD-ĐT sớm có công văn hướng dẫn thống nhất việc trực hè cho giáo viên. Đây là vấn đề không lớn nhưng gây ra nhiều bức xúc với thầy cô, cũng đồng thời phản ánh sự lạm quyền của một số hiệu trưởng trong việc đưa ra những quyết định không dựa trên cơ sở pháp lý nào. Việc này cần phải được chấn chỉnh.
Nguyễn Văn Lực (Giáo viên Trường THCS Trịnh Phong, Diên Khánh, Khánh Hòa)
Ông Chữ Xuân Dũng, Giám đốc Sở GD-ĐT Hà Nội cho rằng đội ngũ giáo viên, giáo viên dễ mang tính bảo thủ, chậm thay đổi, đặc biệt ở hệ thống công lập do chính tính chất nghề nghiệp.
" alt=""/>Giáo viên và nỗi buồn có tên “trực hè”TIN BÀI KHÁC:
Thương tâm bé 7 tuổi phải sống trong chuồng lợn" alt=""/>Đổi xế hộp lấy ngựa để cưỡi đi làm