Cty CP Đầu tư Thế Giới Di Động (MWG) vừa công bố báo cáo tài chính hợp nhất quý 4/2019, với doanh thu đạt 25.716 tỷ đồng (tăng 20% so với cùng kỳ), lợi nhuận gộp 5.365 tỷ đồng (tăng 43%).

 

Luỹ kế cả năm, Thế Giới Di Động đạt doanh thu 103.458 tỷ đồng, tăng 18%. Đúng như dự báo trước đó của ICTnews, doanh thu này không đạt kế hoạch đề ra là hơn 108 ngàn tỷ đồng.

11 tháng đầu năm 2019, MWG đạt doanh thu 93.086 tỷ đồng, trung bình mỗi tháng đạt doanh thu 8.462 tỷ. Mặc dù tháng 12 doanh thu tăng trưởng mạnh, lên hơn 10 ngàn tỷ đồng, nhưng vẫn chỉ giúp công ty của ông Nguyễn Đức Tài đạt hơn 95% kế hoạch năm. 

Trong khi doanh thu sắp chạm kế hoạch đề ra, lợi nhuận sau thuế của công ty này lại vượt mục tiêu. Năm 2019 MWG đạt LNST 3.834 tỷ đồng, tăng 33% so với năm 2018, đồng thời vượt mục tiêu 3.571 tỷ đồng đề ra cách đây 1 năm.

" />

Thế Giới Di Động vượt kế hoạch lợi nhuận, Điện máy Xanh chiếm 57% doanh thu toàn chuỗi

Thể thao 2025-02-15 15:58:58 3

Cty CP Đầu tư Thế Giới Di Động (MWG) vừa công bố báo cáo tài chính hợp nhất quý 4/2019,ếGiớiDiĐộngvượtkếhoạchlợinhuậnĐiệnmáyXanhchiếmdoanhthutoànchuỗipswich town đấu với leicester với doanh thu đạt 25.716 tỷ đồng (tăng 20% so với cùng kỳ), lợi nhuận gộp 5.365 tỷ đồng (tăng 43%).

 

Luỹ kế cả năm, Thế Giới Di Động đạt doanh thu 103.458 tỷ đồng, tăng 18%. Đúng như dự báo trước đó của ICTnews, doanh thu này không đạt kế hoạch đề ra là hơn 108 ngàn tỷ đồng.

11 tháng đầu năm 2019, MWG đạt doanh thu 93.086 tỷ đồng, trung bình mỗi tháng đạt doanh thu 8.462 tỷ. Mặc dù tháng 12 doanh thu tăng trưởng mạnh, lên hơn 10 ngàn tỷ đồng, nhưng vẫn chỉ giúp công ty của ông Nguyễn Đức Tài đạt hơn 95% kế hoạch năm. 

Trong khi doanh thu sắp chạm kế hoạch đề ra, lợi nhuận sau thuế của công ty này lại vượt mục tiêu. Năm 2019 MWG đạt LNST 3.834 tỷ đồng, tăng 33% so với năm 2018, đồng thời vượt mục tiêu 3.571 tỷ đồng đề ra cách đây 1 năm.

本文地址:http://account.tour-time.com/html/07b199980.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Farul Constanta vs Gloria Buzau, 22h00 ngày 10/2: Khó thoát khỏi đáy


" Chuyện gì?" Nguyễn Dạ Sênh quay đầu lại, tóc dài hơi xoăn tùy ý xỏa trêи vai.

Cô thực sự quá mức xinh đẹp, dáng người cũng quá mức hoàn mỹ.

Lại có một đôi mắt đặc biệt câu người, lúc nhìn người khác, mặc kệ cô là cố ý hay vô ý, đều giống như cầm một chiếc lông khẽ quét qua lòng người, khiến thần hồn cũng mềm nhũn, nhưng lại không thể chiếm được.

Năm đó có một học tỷ miệng lưỡi độc địa nói cô tướng mạo yêu tinh chính là kẻ gây tai hoạ, kiếm ăn nhờ khuôn mặt, cũng may mắn không được bao lâu.

Hôm nay thật đúng là để chị ta nói trúng rồi.

Tài xế này nghe giọng nói là người nơi khác đến, lúng túng nói: "Xấu hổ, ta biết như vậy rất thất lễ. Xin hỏi có phải ngươi từng lên TV, còn xuất hiện trêи tạp chí a? Trêи một quyển tạp chí của con gái, ta nhìn thấy ảnh của chụp rất giống ngươi, nó thực sự vô cùng thích, xin hỏi ngươi là đại minh tinh trêи tạp chí sao?"

Nếu đúng như vậy, đại khái là phải thay con gái cưng xin chữ ký.

Nguyễn Dạ Sênh mỉm cười: "Ngươi nhận sai lầm rồi, ta không phải, cũng không có phúc khí như vậy đâu!"

Tài xế có chút xấu hổ: "Xấu hổ, thực sự là xấu hổ a!" Cũng đúng, thời đại này còn có đại minh tinh nào tự mình đi taxi, đều có xe riêng cả mà.

Taxi không thể dừng lại quá lâu, dứt lời, tài xế liền lái xe đi.

Nguyễn Dạ Sênh mở ô che nắng bước nhanh vào đại sảnh tòa cao ốc, cô ở đại sảnh gọi điện thoại cho Phùng Đường Đường, nhưng chuông đổ hồi lâu Phùng Đường Đường cũng không nghe máy.

Liên tiếp gọi mấy lần, vẫn như vậy.

Nguyễn Dạ Sênh thu hồi điện thoại di động, liếc mắt nhìn tấm áp phích lớn ở đại sảnh, tầng mười bốn đang cử hành buổi hợp báo giới thiệu dòng sản phẩm châu bảo xa xỉ mới ra mắt.

Là người phát ngôn mới ký hợp đồng, ảnh chụp của Hề Mặc dĩ nhiên được in ở phía trêи.

Hề Mặc hôm nay đứng trêи đỉnh cao sự nghiệp, là nữ thần trong lòng vô số người.

Rất nhiều người trẻ tuổi đang cầm hoa cùng lễ vật phỏng chừng là không thể đi lên, ở lầu một qua lại, có một số người một mực chụp ảnh cùng tấm áp phích có ảnh của Hề Mặc, hoặc là chụp hình tự sướиɠ.

Nguyễn Dạ Sênh nhìn ảnh chụp của Hề Mặc, không chuyển mắt.

Hề Mặc được phóng đại vô số lần cũng đang cao cao tại thượng liếc nhìn Nguyễn Dạ Sênh. Ánh sáng trong suốt của ngọn đèn trong đại sảnh khách sạn chiếu lên ảnh chụp của cô, khuôn mặt của cô, mái tóc của cô, hoa quang lưu chuyển, mỗi một chỗ đều là cực hạn sắc nét cực hạn mỹ lệ.

Ngay cả dây chuyền kim cương cô làm người đại diện, đeo trêи chiếc cổ thon dài, dường như cũng buồn bã thất sắc.

Cô ấy chói mắt như vậy, giống như ánh trăng xa không thể với tới.

Mà bản thân, chỉ có thể hèn mọn như vậy nhìn cô ấy.

Còn chỉ có thể là ảnh chụp của cô ấy.

Phùng Đường Đường rốt cục gọi điện đến, gấp đến độ không kịp thở: "Xin lỗi Nguyễn Nguyễn, ta bận quá nên trước đó không nghe thấy điện thoại của ngươi, ngươi đến rồi sao?"

"Không có việc gì, ta đang ở tầng một của khách sạn." Nguyễn Dạ Sênh mỉm cười: "Ngươi bận rộn như vậy, thứ đó ta trực tiếp đến tìm ngươi lấy là được rồi, bất quá xem tình huống này ta có lẽ không thể vào được ."

Phùng Đường Đường nói chuyện có chút hổn hển: "Rất nhiều người, bảo an bên kia sớm đã không cho người vào. Cứ như vậy đi, ta cùng bảo an nói một tiếng, ngươi cùng bảo an nói chuyện hắn sẽ cho người vào, ngươi đến phòng 1437 chờ ta, phòng đó không có người, vật đó còn trong túi của ta, xong việc ta sẽ lập tức đến."

"Được, ta chờ ngươi!" Nguyễn Dạ Sênh nói.

Do dự một chút, Phùng Đường Đường giọng nói thấp đi: "Nguyễn Nguyễn, chuyện của Hề tỷ, ngươi thực sự sẽ không trách ta đi."

Trong mấy ngày này, cô một mực xin lỗi Nguyễn Dạ Sênh.

Nguyễn Dạ Sênh cố ý hừ một tiếng: "Ngươi thế nào còn lôi thôi như vậy. Ba ngày hai buổi đều nhắc việc này với ta, ngươi không phải không biết ta không thích cô ta a, còn nhắc?"

"Không phải, không phải."

" Đã nói không sao rồi, người đi trêи con đường nào, ngươi có quyền được lựa chọn." Giọng nói của Nguyễn Dạ Sênh mềm nhẹ, tựa hồ thản nhiên: "Đi theo cô ta rất vất vả đi."

"Ân." Phùng Đường Đường lúc này mới thả lỏng, ngắt điện thoại: "Ngươi lên đi, lát nữa gặp. Tạm biệt."
">

Truyện Hoán Đổi Ảnh Hậu

Phiên bản mùa hè đã không phụ lòng cộng đồng game thủ khi có giao diện rất đẹp mắt và tinh tế, tạo cảm giác tươi mới cho người chơi với bối cảnh mùa hè sôi động. Phiên bản này được đầu tư chau chuốt khá kỹ từ hình ảnh giao diện, thời trang đến nhạc nền, nhạc nhảy. “Hello summer, mùa hè đến rồi”, nhiều game thủ hét lên thích thú.

Khu vui chơi sẽ là một trong những khu hot nhất

Theo quan sát, Au Mobile phiên bản Mùa hè còn được bổ sung những tính năng khá hấp dẫn, hợp thị hiếu giới trẻ như tính năng “tự sướng” (chụp hình), tính năng VIP, Au café, chơi xếp hình,… khá mới lạ và trẻ trung. Đặc biệt, với tính năng VIP, người chơi sẽ có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn ở nhiều quà tặng giá trị như: trang phục và cánh độc đáo vĩnh viễn. Người chơi VIP thậm chí có thể kick người chơi level thấp hơn ra khỏi phòng nếu thấy “ngứa mắt”. Qua thăm dò trên fanpage thì đây chính là tính năng được nhiều game thủ “hóng” nhất.

Ngoài ra, trong dịp update lần này, NPH VTC Mobile cũng chi mạnh tay khi tung hàng ngàn phần quà giá trị ngay từ giây phút đầu tiên mở qua sự kiện mang tên “Đăng nhập nhanh tay – Nhận ngay quà tặng” dành cho các game thủ đăng nhập nhanh nhất và sớm nhất.

Nhanh tay tải để trải nghiệm chơi game cực chất và nhận quà cùng Au Mobile!

Tải Au Mobile hệ điều hành Android tại đây.

Tải Au Mobile hệ điều hành iOS tại đây.

Chi tiết xem tại http://aumobile.vn

Xem thêm các hình ảnh update mới của Au Mobile:

Quay số trúng thưởng

Xếp hình

Nhảy đội

Thẻ VIP 1

Tính năng chụp hình

 

Đức Quang

">

Au Mobile tung phiên bản mùa hè ‘gây nghiện’

​">

Chế độ chơi U.R.F sẽ góp mặt trong 'Siêu Sao Đại Chiến'

Nhận định, soi kèo Inter Milan vs Fiorentina, 1h00 ngày 11/2: Nhọc nhằn vượt ải


"Chị! Rốt cuộc là chị có nghe em nói chuyện không?"

Tháng hai, ánh mặt trời đầu mùa xuân cũng không chói mắt, chiếu lên trên người chỉ cảm thấy ấm áp.

Bên tai truyền đến liên tiếp tiếng gọi liên thanh, hơn nữa cổ tay áo còn bị túm chặt, liều mạng giãy giụa, cuối cùng cũng thành công kéo Thẩm Kiều đang ngẩn người tỉnh dậy.

Cô ngơ ngẩn xoay đầu, nhìn về thiếu nữ bên cạnh.

Từ trước tới giờ, Thẩm Hòa Nguyệt vẫn luôn như vậy, đối với ai cũng đều thân thiện, trên môi luôn nở nụ cười. Chỉ cần hai chị em cùng ra ngoài, cho dù là đến trường hay tan học, cũng sẽ kéo lấy cánh tay cô, ríu rít, vui vẻ, phấn chấn mà nói không ngừng.

Nhưng hôm nay, Thẩm Kiều lại thấy được vẻ mặt không có một tia kiên nhẫn từ Thẩm Hòa Nguyệt, điều đó rất rõ, khiến cho cô nghi ngờ có phải ảo giác hay không.

Hay là cô bị cuộc gọi kia làm ảnh hưởng.

Thẩm Hòa Nguyệt không rõ lý do, thấy thế thì nhăn nhăn mày, tiện đà hỏi: "Thẩm Kiều, chị làm sao vậy? Mấy ngày nay chị rất khác lạ....Có phải là chị chưa làm xong bài tập nghỉ đông?"

Bài tập nghỉ đông?

Không sai, hôm nay là ngày khai giảng.

Hai người đang ở trên đường đến trường học, đi qua hai con đường lớn là có thể đến trường học.

Thẩm Kiều lấy lại tinh thần, cô có chút ảo não mà xoa thái dương, rồi lắc đầu: "Không có, là do chị không ngủ ngon. Em vừa mới nói với chị cái gì?"

Thẩm Hòa Nguyệt đánh giá cô từ trên xuống dưới, cũng không để bộ dạng khác lạ của cô ở trong lòng, ngọt ngào cười, tiếp tục lặp lại: "Em nói, không phải năm hai trung học sẽ phân ban một lần nữa sao? Chị và các bạn học mới đều đã làm quen với nhau chưa? Chị có....."

Má Thẩm Hòa Nguyệt ửng đỏ, muốn nói rồi lại thôi, nũng nịu, như thể muốn Thẩm Kiều tự mình nhận ra điều đó, nhưng Thẩm Kiều hoàn toàn không hiểu ý của Thẩm Hòa Nguyệt, cô nghĩ rồi lại nghĩ nghĩ, cuối cùng đáp lại: "Tuy rằng ban một lần nữa, nhưng vẫn là những bạn học cũ đó. Có thêm vài người chuyển tới, đều là những người trước kia chị quen."

"A?" Giọng điệu của Thẩm Hòa Nguyệt không không được sự thất vọng.

Thẩm Kiều: "Làm sao vậy?"

Thẩm Hòa Nguyệt: "Không có gì, bỏ đi..."

Trong phút chốc, đôi mắt em gái cô như mất đi vài phần sôi nổi. Độ cong ở khóe miệng không hề biến mất nhưng mắt thường thì có thể thấy được thái độ đã trở nên qua loa, lấy lệ.

Trong lòng Thẩm Kiều có chút chuyện, nên cũng không chủ động mở miệng tìm chủ đề nói chuyện, cô rũ mắt xuống, yên lặng đi về phía trước. Chỉ mặc không khí ở lại phía sau.

Đèn xanh.

Hai người đi qua đường lớn.

Bỗng chốc, đôi mắt Thẩm Hòa Nguyệt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, sau đó lập tức buông Thẩm Kiều ra, giơ tay lên, hô một tiếng với bạn học đang ở xa xa kia, động tác dừng lại, quay đầu nói với cô; "Thẩm Kiều, em thấy bạn của em, em đi trước!"

Nói xong, Thẩm Hòa Nguyệt cũng không quay đầu lại mà chậm rãi rời đi.

Chỉ còn lại Thẩm Kiều đứng một mình tại chỗ, nhìn theo bóng dáng của Thẩm Hòa Nguyệt.

Cô cắn môi, nghĩ lại chuyện xảy ra vài ngày trước.

Hôm đó, thành phố Lục Xuyên có một trận tuyết lớn. Từ ban ngày đến tối vẫn rơi không ngừng, tích tụ được một tầng tuyết đọng thật dày.

Lục Xuyên là phía Nam của thành phố, bốn mùa rõ ràng. Vào mùa đông, tuy lạnh, nhưng tuyết rơi rất ít. Càng đừng nói là đã qua năm mới, đang độ vào xuân, nhiệt độ và không khí bắt đầu ấm lên. Trận tuyết này, có vẻ có chút khác thường.

Mhưng Thẩm Kiều không để ở trong lòng, cô vẫn một mình đi tới phòng luyện tập vũ đạo như ngày thường.

Sau khi khai giảng sẽ có một cuộc thi lớn về múa bale, nghe nói, giáo viên Đái Tùng Xuân sẽ chọn ra hai học sinh để dự thi.

Cơ hội khó có được, cô không muốn bỏ lỡ nó.

Cần phải luyện tập thêm, bảo đảm thứ hạng, đặc biệt là phải bảo đảm tiết mục có thể diễn ra xuất sắc.

Vì vậy mà lúc Thẩm Kiều rời khỏi phòng tập vũ đạo đã là đêm khuya.

Trước tiên cô gọi điện thoại cho mẹ, lại dựa theo lộ trình mà đi, một chân lại một chân dẫm lên đống tuyết, đi theo con đường về nhà.

Từ phòng vũ đạo về nhà, phải đi qua một cây cầu.

Có lẽ bởi vì thời tiết xấu, bên ngoài lại lạnh, trên cầu không có người, lại đen như mực, vô cùng yên tĩnh, cái gì cũng không thấy rõ.

Thẩm Kiều rụt cổ, không tự chủ được mà bước chân nhanh hơn.

Khi cô sắp đi qua cây cầu, một khúc nhạc du dương, rõ ràng bên cạnh bỗng lọt vào tai.

Là "Hồ Đào Giáp Tử" trong "Hoa Chi Viên Vũ Khúc"

Là khúc nhạc múa ba lê kinh điển.

Thẩm Kiều theo phản xạ có điều kiện mà dừng bước chân, đôi mắt như ánh hoàng hôn trở nên băn khoăn.

Bóng dáng của cô ở trên cây cầu theo cùng tiết tấu của khúc nhạc, ánh sáng ở màn hình điện thoại nhấp nháy. Không cần ai hưởng ứng, cũng không có ý dừng lại, cô giống như bị dính một loại bùa mê quyến rũ.

Trong lòng Thẩm Kiều run lên, cả người như bị một thế lực tâm linh nào đó điều khiển, cô nhặt điện thoại lên, rồi bấm nghe.

"Xin chào, rất xin lỗi, đây là do tôi nhặt được...."

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng thở dốc.

Một giọng nữ ngắt lời cô.

"Là Thẩm Kiều sao?"

Đối phương gọi tên Thẩm Kiều, cô hoàn toàn ngẩn người ra "A..."

"Tôi cũng là Thẩm Kiều. Tôi năm nay 27 tuổi. Tôi là cô sau này."

"...."

"Xin lỗi, rất đột ngột sao? Tôi cũng không đoán được sẽ xảy ra tình huống này. Có lẽ là rất khó tin, phải không?"

Nghe vậy, Thẩm Kiều thiếu chút nữa đã bị chọc cười.
">

Truyện Trêu Chọc Thiếu Niên Cố Chấp

友情链接