Nhận định, soi kèo MC Oran vs ES Mostaganem, 23h00 ngày 19/2: Niềm tin cửa trên
ậnđịnhsoikèoMCOranvsESMostaganemhngàyNiềmtincửatrêvàng hôm nay bao nhiêu Hư Vân - 19/02/2025 04:35 Nhận định bóng đá giải khác
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Yokohama F. Marinos, 19h00 ngày 19/2: Khó cho cửa trên -
Truyện Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá Vương -
Truyện Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh
Trong đêm khuya, trên một diễn đàn lớn, có nick ảo phát tán mấy video người lớn.
Điều làm cho người ta khiếp sợ là nữ chính trong mấy cái video này đều là thiên hậu đang rất nổi tiếng - Cố Kiều Niệm.
Rất nhanh sau đó, nhóm nhân vật nam chính cũng bị đào ra, đều là các doanh nhân giàu có nổi danh trong giới.
Sáng sớm hôm sau, tin tức nóng hổi này nhanh chóng lên trang đầu các báo.
Quần chúng xem náo nhiệt.
Đối mặt với chuyện kiểu như thế này.
Không ai không muốn biết chân tướng sự việc.
Mà điều đầu tiên bọn họ làm là nhảy vào bình luận nhộn nhịp.1
"Trời ạ, bình thường trông Cố Kiều Niệm thanh thuần như vậy, không ngờ được cô ta lại phóng đãng như thế?"
"Có gì mà bất ngờ, tôi đã cảm thấy cô ta là loại người như thế từ lâu rồi!"
"Thật mất mặt, nếu tôi là cô ta thì dứt khoát chết đi cho xong!"
"Đám fans nam kia nên tỉnh táo một chút đi, nữ thần của các người chính là loại người vì tiền mà ai cũng có thể coi làm chồng!"
"Tôi sụp đổ rồi, tối hôm qua ngủ quá sớm, không được xem clip, ngồi ở đây đợi chia sẻ!"
"+1! Đã có ông chủ bảo vệ, có thù lao, cầu chia sẻ!"
Trong gian phòng âm u nhỏ hẹp.
Hai tay hai chân Cố Kiều Niệm bị xích sắt cột vào bốn đầu giường, những bình luận châm chọc của cư dân mạng được chiếu ở trên vách tường trước mặt cô.
Cô run rẩy nhìn những bình luận kia, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng bệch.
Từ lúc ba tuổi Cố Kiều Niệm đã bắt đầu vào nghề bằng việc quay quảng cáo rồi trở thành ngôi sao nhí.
"> -
Truyện Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em (Mưu Đồ Dụ Dỗ)
Khương Ngâm bưng cà phê uống một ngụm, người tựa vào thành ghế: "Tớ đã mua vé tối thứ sáu."
"Sớm vậy?" Dương Thư kinh ngạc chớp mắt, chợt nhớ tới chuyện gì đó, trên mặt hiện lên nụ cười mập mờ: "Đến sớm để hẹn hò cùng bạn trai đúng không?"
Bạn trai Khương Ngâm, Tạ Thiệu Viễn đang làm việc ở Đồng Thành, cách Trường Hoàn xa một chút, hai người đều là người xa xứ.
Lúc còn là hoa khôi hệ nhiếp ảnh của đại học P, Khương Ngâm có vô số người theo đuổi.
Dương Thư cùng với cô là bạn cùng lớp, gặp qua không ít nam sinh ưu tú theo đuổi cô. Một số nam sinh ngành điện ảnh bị cô từ chối, hiện nay đều thành diễn viên tuyến một trong giới giải trí, còn có người cầm giải ảnh đế.
Như thế tính ra, Khương Ngâm ngay cả ảnh đế có địa vị trong giới giải trí cũng dám cự tuyệt. Đúng là "Khó truy đại mỹ nhân".
Nhớ lại ba tháng trước, Dương Thư khó có thể nghĩ tới, Khương Ngâm lại cùng Tạ Thiệu Viễn hẹn hò.
Từ lúc bắt đầu học đại học, Tạ Thiệu Viễn là một trong những người theo đuổi Khương Ngâm. Anh ta học ngành biên kịch, cũng là người có tiếng tài giỏi trong trường, nhưng vì hoàn cảnh nghèo khó cũng không phải người địa phương nên trong đám nam sinh theo đuổi Khương Ngâm, Dương Thư cũng không quá xem trọng.
Nhưng anh ta rất cố chấp, cũng là người theo đuổi Khương Ngâm thời gian dài nhất. Ba tháng trước, Khương Ngâm bị sự thâm tình của anh ta đả động, rồi ở bên nhau.
Bất quá bởi vì hai người đều xa nhà, ở bên nhau nhưng không thường xuyên gặp mặt.
Dương Thư sờ cằm cẩn thận tính: "Nếu như tớ nhớ không lầm, hai người hẹn hò ba tháng, số lần gặp mặt không quá năm lần a?"
"Ân, bốn lần." Khương Ngâm duỗi ra bốn ngón tay.
Mà mỗi lần đều là ăn một bữa cơm rồi tách ra. Thật sự là vì quá bận rộn.
Mới vừa quyết định hẹn hò thì Khương Ngâm phải liên tục quay chụp các hạng mục ở nước ngoài, hai tháng bay tới bay lui không ngừng, bởi vì lệch múi giờ nên cũng rất ít khi gọi điện thoại. Tháng này hai người mới ngẫu nhiên gặp mặt một lần.
Trước đó đều là Tạ Thiệu Viễn đến tìm cô, còn cô vẫn chưa đi Đồng Thành thăm anh ta.
Nói đến đây,Khương Ngâm liền cảm thấy vô cùng áy náy.
- -
Buổi tối tan làm về nhà, Khương Ngâm đạp rơi giày cao gót trên chân, nghĩ đến việc đi Đồng Thành, cô liền gửi cho Tạ Thiệu Viễn một tin nhắn: [ Em tan làm rồi. ]
Đối phương chưa trả lời, có lẽ là đang bận, Khương Ngâm cũng không nghĩ nhiều, cầm điện thoại đặt thức ăn ngoài rồi mang dép lê vào phòng tắm rửa.
Bước ra từ phòng tắm, cô vừa lau tóc vừa mở điện thoại, Tạ Thiệu Viễn vẫn như cũ không có trả lời.
Suy nghĩ một chút, Khương Ngâm lại nhắn thêm một tin: [ Đang bận sao? ]
Chuông cửa vang lên, thức ăn ngoài của cô đến. Nhận được bún ốc, Khương Ngâm liền đem chuyện Tạ Thiệu Viễn vứt sang một bên, ngồi trước bàn ăn mở nắp, mùi thơm nồng nặc xông vào mũi, khiến cho lục phủ ngũ tạng cô bắt đầu kêu gào.
"Mùi gì vậy? Thối quá!"
Lương Văn đem theo rau quả vừa vào cửa liền nhíu mày, tay vẫy vẫy ở trước mũi để xua tan mùi vị khó ngửi kia, ánh mắt liếc về phía bàn ăn của Khương Ngâm, đột nhiên cất giọng cao lên: "Đứa nhỏ này, tại sao lại ăn bún ốc?"
Khương Ngâm cấp tốc đem nắp thức ăn đóng lại, trên mặt tươi cười: "Mẹ, sao mẹ lại tới đây?"
Lương Văn đổi giày, đẩy gọng kính trên sống mũi, trợn mắt cô một cái: "Biết con ở một mình không chịu ăn cơm đàng hoàng, hôm nay mẹ rảnh, tới nấu cơm cho con."
Nói xong liền đem theo đồ ăn đi vào phòng bếp, rửa tay rồi lưu loát thay tạp dề.
Khương Ngâm đứng ở cửa phòng bếp, vịn cái khung cửa thủy tinh kéo đẩy: "Con đâu có không ăn cơm đàng hoàng, cũng không ăn đồ không rõ nguồn gốc gì."
"Vậy cái đồ thối hoắc kia là gì?"
"..." Mùi nào? Đâu có thối đâu?
Lương Văn vừa rửa rau vừa lải nhải: "Con a, bình thường lười nấu cơm, tương lai gả chồng thì phải làm sao? Đúng rồi, Tiểu Tạ có biết nấu cơm không?"
"Mẹ nói Tạ Thiệu Viễn sao? Có lẽ là biết "
"Như vậy thì tốt, tương lai hai đứa kết hôn, con cũng không đến mức chịu đói. Mẹ cũng không cần nó làm gì lớn lao, chỉ cần tài giỏi, đối tốt với con, biết lúc nào nên cứng rắn lúc nào nên nhường nhịn là được."
"Mẹ cũng lo xa thật." Khương Ngâm nhất thời im lặng, cô và Tạ Thiệu Viễn vẫn chưa kịp tìm hiểu lẫn nhau, cảm tình chưa có bao nhiêu, sao có thể nói đến kết hôn?
"Con nói muốn kết hôn lúc nào? Vẫn còn nhỏ mà."
"Hai mươi lăm tuổi mà còn nhỏ? Lúc bằng tuổi con, mẹ và ba đã sinh ra anh trai con rồi đấy."
Khương Ngâm chậc chậc nói: "Giáo sư Lương, tốt xấu gì mẹ với ba cũng là giáo sư, quan niệm không thể cổ hủ như thế được, bây giờ là thời đại nào rồi, sao có thể so với trước kia chứ? Vả lại, anh trai cũng chưa kết hôn, sao cứ thúc mỗi mình con vậy?"
"Anh con đến đối tượng còn chưa có, mẹ thúc giục cùng không có lợi ích gì, còn con không phải có sao, không chừng mẹ cố gắng một chút, liền có hi vọng ôm cháu ngoại."
"..."
- -
">