当前位置:首页 > Bóng đá > Nhận định, soi kèo Al 正文
标签:
责任编辑:Ngoại Hạng Anh
Mặt Bảo vẫn còn sưng húp sau nhiều ngày bị đánh
Chị Trần Thị Quế, mẹ cháu Nguyễn Trần Gia Bảo (4 tuổi), vừa làm đơn gửi Công an xã Hắc Dịch, huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu tố cáo việc cháu bị người làm bếp và là mẹ của hiệu trưởng Trường Mầm non tư thục Tuổi Hồng dùng dép đánh vào mặt dẫn đến chấn thương nhãn cầu, xuất huyết giác mạc và kết mạc.
Trưa 12/3, gia đình chị Quế nhận được điện thoại báo tin cháu Bảo bị bà Nguyễn Thị Mơ (61 tuổi) đánh gây thương tích.
Ông Nguyễn Văn Tính, ông nội Bảo, vội vàng đến trường, thấy cháu nằm trong góc bếp. Bà Mơ đang lấy nước đá chườm lên vết thương sưng và tấy đỏ ở mặt Bảo. Gặp ông Tính, bà Mơ xin lỗi vì “nóng giận nên lỡ tay”.
Bà Mơ là người nấu ăn và dọn dẹp trong khu vực nhà bếp của trường Tuổi Hồng, không có nhiệm vụ cho ăn hay chăm sóc trẻ. Lúc xảy ra vụ việc, lớp của Bảo do cô giáo Thư chăm sóc. Khi trẻ ăn cơm, bà Mơ từ bếp lên dọn chén bát. Thấy Bảo tự múc ăn, bà Mơ giành đút cho cháu. Do Bảo ói ra nhiều lần, bà ta đã đánh vào mông, lấy dép đang đi đánh mạnh vào mặt cháu.
Ông Tính cho biết khi xảy ra vụ việc, bà Mơ đề nghị giáo viên trong trường không gọi điện cho người thân của Bảo, để bà tự chữa vết bầm cho cháu. Tuy nhiên, thấy vụ việc nghiêm trọng, các giáo viên đã điện thoại cho gia đình Bảo, đồng thời báo cáo hiệu trưởng Phạm Thị Hồng Ngọc - con của bà Mơ - về giải quyết.
Cô Ngọc đã mang sữa đến thăm hỏi và xin lỗi song không được gia đình Bảo đồng ý. Khám cho Bảo, các bác sĩ xác định cháu bị đa chấn thương vùng mặt, chấn thương nhãn cầu, xuất huyết giác mạc và kết mạc.
Theo các bác sĩ, dù không có dấu hiệu của chấn thương sọ não nhưng cũng cần theo dõi. Sau khi bị đánh, đến nay, Bảo luôn trong trạng thái hoảng sợ và hay khóc thét, ngủ đêm thường giật mình.
“Gia đình tôi gửi con vào trường đã hơn 1 năm, thường ngày Bảo ăn vẫn hay bị ói nên tôi có dặn giáo viên nên để cháu tự múc ăn từ từ. Không ngờ bà Mơ lại thể hiện quyền hành, nóng nảy như vậy”, chị Quế buồn rầu.
Ông Lê Văn Ba, Phó Chủ tich UBND xã Hắc Dịch, cho biết: “Trường Tuổi Hồng đã hoạt động 3 năm nay và chưa có sai phạm gì. Chúng tôi sẽ xác minh vụ việc để có hướng giải quyết”.
(Theo Người Lao Động)
" alt="Mẹ hiệu trưởng đánh bầm dập trẻ mầm non"/>Theo tinh thần "tích hợp" và "phân hóa", đề án đổi mới chương trình đào tạo giáo viên của Trường ĐH Sư phạm Hà Nội cũng đề cập tới chuyện giảng dạy kỹ năng tích hợp và phân hóa cho sinh viên.
Phát biểu tại hội thảo sáng 26/4, ông Đào Tuấn Thành, Trưởng khoa Lịch sử (ĐH Sư phạm Hà Nội) cho biết, phải hiểu "tích hơp" không phải là sử cộng với địa, đây vẫn là câu hỏi lớn.
Trong ảnh: Thầy trò Trường THCS Trưng Vương, Hà Nội trong khai giảng năm học mới 2012-2013 (Ảnh: Văn Chung). |
Từ thực tế đi Mỹ, ông Thành cho biết giáo viên sử, địa vẫn dạy sử, địa và trong chương trình đào tạo giáo viên sẽ chỉ có 15 tín chỉ. Lựa chọn những kiến thức liên quan địa cho giáo viên sử, và ngược ra dạy học sẽ tốt hơn, gắn kết nhiều hơn, chứ không thể có chuyện giáo viên dạy sử dạy cả môn địa.
Trong khi đó, Trưởng khoa Sinh học (Trường ĐH Sư phạm Hà Nội) Mai Sỹ Tuấn cho rằng, quá trình chuẩn bị đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục bàn nhiều đến tích hợp nhưng ý nghĩa của từ này vẫn chưa rạch ròi, trong khi mục tiêu của đổi mới là đào tạo người có năng lực.
Ông Tuấn phân tích: “Tôi đồng ý phải có 150 tín chỉ, sau nhiều lần bàn bạc vẫn dạy được môn tích hợp, nhưng vẫn dạy được các môn chuyên biệt từng môn một. Tính đi tính lại thời lượng không bằng các trường cao đẳng, nếu làm o ép chương trình quá thì rất thiệt thòi cho sinh viên, dù có thay đổi cấu trúc đi nữa nếu không đủ lượng sẽ không chuyển được chất”.
Cũng theo ý kiến của thầy Tuấn, với môn tích hợp không phải là tích hợp sinh, lý, hóa, mà cần phải là một môn tích hợp nhuần nhuyễn kiến thức. Phải xuất phát từ nhiệm vụ chỉ dạy một môn khoa học cũng đã chật vật, nhưng phải có năng lực dạy tích hợp, nhiệm vụ nặng nề thêm thì tăng 150 tín chỉ là hoàn toàn hợp lý.
Trong khi đó, GS Đỗ Đức Thái, Trưởng khoa khoa Toán (Trường ĐH Sư phạm Hà Nội) bộ môn “chưa bị tích hợp” vẫn thấy 135 tín chỉ đào tạo giáo viên như hiện nay là chấp nhận được.
“Nhưng tôi ủng hộ chỉ cần 130 tín chỉ. ĐH Harvard ngành nhiều nhất cũng chỉ cần 132 tín chỉ. Riêng môn cần tích hợp như sử việc giảng dạy bộ môn này tại các trường đại học sư phạm cần đào tạo giáo viên chuyên sâu dạy môn sử các trường THPT rồi giảng viên dạy tại các ĐH-CĐ sư phạm, làm nghiên cứu chuyên sâu, rồi giáo viên ra trường phải dạy được các môn khoa học xã hội. Nếu không tăng tín chỉ lên thì chỉ có Tôn Ngộ Không mới làm được. Ví dụ” – ông Thái ví von
Tuy nhiên, không ít ý kiến cho rằng 150 tín chỉ đơn giản chỉ là tăng khối lượng kiến thức, nhờ kiến thức tạo nên năng lực. Song đổi mới giáo dục phải hướng tới thay đổi cấu trúc, tổ chức kiến thức theo hướng hình thành năng lực người học. Nếu như vậy thì không phải phụ thuộc chương trình cần 135 hay 150 tín chỉ nữa.
Một số ý kiến phản đối khác cho rằng khung chương trình nên bớt thời gian học lý thuyết để tăng thực hành; không nhất thiết phải tăng lên 150 tín chỉ, trường học không thể tham vọng dạy hết kiến thức cho sinh viên. Công nghệ thông tin phát triển nhanh chóng, việc các trường cần làm là dạy sinh viên cách tự học rồi còn bồi dưỡng, tự phát triển.
Thậm chí có ý kiến cho rằng điều kiện sống giáo viên hiện nay còn nhiều khó khăn “vừa buông ống quần, phủi bụi là lên lớp ngay” mà cứ bàn viết SGK tích hợp, phân hóa có phù hợp?
Phát biểu tại hội thảo, Thứ trưởng Bộ GD-ĐT Nguyễn Vinh Hiển nói các trường sư phạm cần phải hợp lực nhau lại để giải quyết các vấn đề chưa thống nhất; Bộ GD-ĐT không can thiệp khung chương trình đào tạo.
"Hãy đặt vấn đề không phải giáo viên dạy được một môn hay nhiều môn, điều quan trọng phải cởi mở trong đào tạo, không nên đóng khuôn" - ông Hiển nói.Nhà trường phải là nơi khuyến khích ước mơ
GS. TS Dennis Lynn Shirley đến từ ĐH Boston, Massachusetts, Mỹ chia sẻ về đổi mới phương pháp giáo dục và giáo viên trong vai trò nhân tố tạo sự thay đổi, trong đó ông nhấn mạnh về vai trò của giáo viên.
“Năm 12 tuổi tôi được dạy về Thuyết tương đối của Einstein. Khi đó, tôi không thể hiểu chuyển động, rồi thời gian, vận tốc tương đối… là thế nào vì những điều đó quá cao siêu với nhận thức của một cậu bé như tôi. Nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ về người giáo viên đó, và cho rằng đó là một giáo viên rất giỏi, vì cái mà ông đã truyền cho tôi là sự tò mò, óc tưởng tượng về thế giới, mong muốn được học hỏi, tìm hiểu về thế giới. Theo tôi, đó mới là bản chất công việc của người thầy”.
“Nhà trường phải là nơi khuyến khích ước mơ. Học sinh không có mong muốn, không có ước mơ, không có sự tò mò, thì có nghĩa là nhà trường chưa làm tốt vai trò của mình”.
Theo ông Dennis Lynn Shirley, có một câu hỏi là xã hội muốn tạo ra những sản phẩm như thế nào? Sản phẩm giáo dục đã hoàn hảo chưa nếu một người chỉ biết làm toán, biết quản lý tài chính mà không biết hưởng thụ âm nhạc, hội hoạ?
“Một sản phẩn giáo dục hoàn hảo là khi người đó biết học suốt đời, và sự thành đạt trong xã hội không phải kiếm được nhiều tiền và có địa vị cao, mà biết hưởng thụ cuộc sống trọn vẹn nhất với những kỹ năng học được từ nhà trường.
Tuy nhiên, một xã hội mà tất cả các sản phẩm giáo dục đều tuyệt vời là điều không tưởng”.
Ông Dennis Lynn Shirley bày tỏ rằng tính chuyên nghiệp của một nền giáo dục thể hiện ở chính đội ngũ giáo viên. Các nước thành công trong giáo dục có những giáo viên rất chuyên nghiệp. Người giáo viên không chỉ dạy cái mình đã biết cho người chưa biết là học sinh, mà luôn học hỏi, tạo ra các trung tâm chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, hỗ trợ lẫn nhau về cách truyền đạt, phương pháp giảng dạy”.
“Nghề giáo viên là một nghề vô cùng khó khăn. Bạn sẽ không thể thành công nếu không yêu trẻ con, không nhận thức được rằng “sản phẩm” của chúng ta sẽ là chủ nhân của xã hội trong 20, 30 năm nữa” – ông Dennis Lynn Shirley nhắn nhủ tới các đồng nghiệp.
Dạy sáng tạo phải được hiểu theo hai nghĩa
Cũng về vai trò của giáo viên trong thời kỳ hội nhập quốc tế, bà Trần Thị Minh Thành, khoa Giáo dục đặc biệt, trường ĐH Sư phạm Hà Nội cho biết: Các nghiên cứu chỉ ra rằng giáo viên có ảnh hưởng to lớn đối với việc phát triển tính sáng tạo của trẻ.
Theo bà Thành, trong môi trường giáo dục, để nuôi dưỡng tính sáng tạo của trẻ, giáo viên cần thực hiện những việc sau: Cho phép thời gian để tư duy sáng tạo; Khen thưởng những ý tưởng và sản phẩm sáng tạo; Khuyến khích những sự xét đoán mạo hiểm; Cho phép trẻ mắc lỗi trong hoạt động; giúp đỡ và khuyến khích trẻ hình dung quan điểm của người khác, khám phá môi trường và hỏi những câu giả định. Ngoài ra, giáo viên cũng cần khuyến khích trẻ tìm hiểu các vấn đề, đưa ra các giả thuyết khác nhau, tập trung vào các ý tưởng chính hơn là các sự kiện cụ thể.
Bà Thành tổng kết lại những kết luận của các nhà giáo dục nổi tiếng thế giới. Theo Amabile (Teresa Amabile, giáo sư quản trị kinh doanh tại ĐH Harvard), sự đánh giá, cạnh tranh, sự lựa chọn khắt khe, ép buộc tuân theo, thất bại thường xuyên và học vẹt có thể huỷ hoại tính sáng tạo ở trường học. Torrance (Ellis Paul Torrance, nhà tâm lý học người Mỹ) chỉ ra rằng sự nhận thức sai lầm về sự thiếu khả năng tư duy sáng tạo của trẻ đã dẫn đến việc quá nhấn mạnh đến việc nhớ lại và sao chép, mô phỏng mà lời đi khả năng giải quyết vấn đề, tư duy sáng tạo và ra quyết định trong những năm đầu đời. Chính vì vậy, người giáo viên mầm non cần nhận ra tiềm năng sáng tạo ở mỗi trẻ và tạo cơ hội để chúng được phát triển.
Đối với trẻ nhỏ, việc giáo viên cung cấp một không khí không định kiến hoặc không đánh giá sẽ giúp trẻ tránh những yếu tố mà Trefinger (nhà lý luận sáng tạo Donald Treffinger) gọi là “sự ấn định câu trả lời đúng”. Nghiên cứu chỉ ra rằng, thông qua quá trình xã hội hoá, trẻ chuyển dịch về hướng tuân thủ, phục tùng trong suốt những năm học tiểu học. Một nghiên cứu cũng đã cho thấy tỉ lệ những cách đáp ứng độc đáo với nhiệm vụ đòi hỏi sự nhanh nhạy giảm từ khoảng 50% ở giai đoạn 4 tuổi xuống còn 25% trong suốt thời gian tiểu học, sau đó quay lại đạt được 50% khi là sinh viên cao đẳng, đại học. Điều này đưa ra một gợi ý quan trọng là trẻ cần được cung cấp cơ hội để thể hiện tư duy phân kỳ và để tìm kiếm nhiều giải pháp cho một vấn đề.
Cũng như tất cả các lĩnh vực khác trong chương trình giáo dục mầm non, phát triển khả năng sáng tạo không nên được xem xét một cách độc lập, nó phải được lồng ghép trong tất cả các khía cạnh của việc học của trẻ và là một phần cốt yếu trong sự phát triển toàn diện. “Người giáo viên cần nhạy cảm với những giới hạn của trẻ trong lớp và đảm bảo cung cấp các cơ hội để trẻ sáng tạo, thậm chí là phải thiết kế những tình huống hoặc hoàn cảnh học tập cho trẻ. Dạy sáng tạo phải được hiểu theo hai nghĩa là dạy bé sáng tạo và dạy một cách sáng tạo” – bà Thành kết luận.
Giáo dục thất bại nếu không dạy được kỹ năng chung
Đến từ quốc gia mà cả thế giới nể phục về tác phong làm việc của người lao động, nhưng GS. TS Kazuhiro Yoshida, Giám đốc Viện hợp tác quốc tế giáo dục, Hiroshima, Nhật Bảnlại cho rằng Nhật Bản là quốc gia phát triển kinh tế thành công nhưng về phát triển kỹ năng lại không phải là mô hình hoàn hảo.
Ông Kazuhiro Yoshida nhận định, ở Nhật Bản, khi sự an toàn trong công việc và phong cách làm việc ổn định theo truyền thống đang thay đổi nhanh chóng, các khái niệm về giải quyết vấn đề và làm việc theo nhóm cần phải được định nghĩa lại.
“Tới năm 2015, sẽ có hội nhập nhiều hơn với đào tạo kiến thức kỹ năng để áp dụng nhiều ngành. Người lao động dễ chuyển từ ngành này sang ngành khác, khu vực này sang khu vực khác.
Vì vậy những kỹ năng chung rất rộng (hơn những kỹ năng cụ thể cho mỗi ngành nghề, công việc), dùng cho tất cả các ngành nghề. Nhật Bản đang tìm hiểu dạy như thế nào các kỹ năng: Giải quyết vấn đề, làm việc theo nhóm, làm thế nào để có cách ứng xử trong cộng đồng toàn cầu”.
“Chúng tôi không biết như thế đã đủ chưa, hay còn có những cái khác, và dạy cho học sinh ở mức độ nào?” – ông Kazuhiro Yoshida bày tỏ sự băn khoăn. Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh “Nếu không áp dụng được những kỹ năng chung, hệ thống giáo dục coi như thất bại”.
Chi Mai
" alt="Các giá trị cần có của nhà trường ngoài kiến thức"/>Nhận định, soi kèo Shabab Al Ahli vs Al Ain, 23h30 ngày 7/4: Khách tự tin