Siêu máy tính dự đoán Bayern Munich vs Celtic, 03h00 ngày 19/2
êumáytínhdựđoánBayernMunichvsCeltichngàtác hại của la bàng Nguyễn Quang Hải - 18/02/2025 08:34 Máy tính dự đoán
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Biskra vs El Bayadh, 23h00 ngày 19/2: Tin vào cửa dưới
-
Ngày 24/9, TS.BS Vũ Trường Khanh, Trưởng khoa Tiêu hóa, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội, cho biết thông tin trên, thêm rằng khoảng 3-5% trường hợp mắc ung thư đại trực tràng do di truyền và 25-30% liên quan đến yếu tố gia đình, bao gồm di truyền và các yếu tố rủi ro từ môi trường. Người có bố mẹ và anh em ruột mắc ung thư này trước 50 tuổi, bản thân có thói quen hút thuốc, uống rượu có nguy cơ phát triển bệnh này gấp đôi. Nguy cơ ung thư trực tràng từ yếu tố gia đình cao hơn nếu mắc hội chứng Lynch. Hội chứng này xảy ra do sự khiếm khuyết ở một gene MLH1 hoặc MSH2. Hội chứng đa polyp, nguyên nhân khác gây ung thư trực tràng, cũng có tính chất gia đình, xảy ra do đột biến gene APC, di truyền từ bố mẹ sang con. Gene APC ức chế sự hình thành của khối u sinh ra ở đại tràng. Những người có yếu tố gia đình bị polyp đại tràng thì khả năng cao polyp tiến triển thành ung thư hơn người bình thường.
"Lối sống, môi trường sống và thói quen sinh hoạt của các thành viên trong gia đình giống nhau, khiến mọi người dễ mắc các bệnh tương tự nhau, trong đó có ung thư trực tràng", bác sĩ Khanh giải thích, thêm rằng Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội thường xuyên điều trị cho các gia đình có nhiều người cùng mắc ung thư đại trực tràng.
Đơn cử chị Hằng, 40 tuổi, ngụ Hà Nội, đến khám do đại tiện có máu đỏ tươi, cảm giác tức vùng hậu môn. Trước đây, chị thường xuyên táo bón. Bác sĩ nội soi đại tràng kiểm tra có polyp lớn ở trực tràng, kích thước 4,5x3,5 cm. Bố chị 67 tuổi và em trai 37 tuổi đều bị ung thư đại tràng.
" alt="Nguy cơ ung thư đại trực tràng do di truyền">Nguy cơ ung thư đại trực tràng do di truyền
Devika đứng trước bàn thờ cha mẹ.
“Nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi là liệu tôi có thể yêu chúng như bố mẹ mình hay không” – Devika nói.
“Tôi sẽ kiếm được tiền, tôi có niềm tin vào bản thân. Em gái tôi cũng sẽ kiếm được tiền, tôi có niềm tin vào con bé. Chúng tôi có thể giải quyết được vấn đề tiền bạc, nhưng sự vắng mặt của cha mẹ là một khoảng trống rất lớn khó có thể lấp đầy. Làm thế nào chúng tôi có thể lấp đầy được khoảng trống ấy?”
Sáu chị em nhà Devika nằm trong số ít nhất 577 đứa trẻ Ấn Độ mất cả cha lẫn mẹ vì Covid-19 tính từ 1/4 đến 25/5, khi Ấn Độ phải chống đỡ làn sóng bùng lên lần thứ 2 của đại dịch, số liệu của chính phủ cho biết. Tuy nhiên, các tổ chức phi chính phủ cho rằng, có thể còn hàng nghìn đứa trẻ khác chưa được thống kê do khó khăn trong việc theo dấu những đứa trẻ đã mất cha mẹ.
Các nhân viên xã hội lo lắng rằng những đứa trẻ này rất dễ rơi vào tay của những kẻ buôn người hoặc sống cuộc đời lang thang nếu bị bỏ rơi.
Sáu chị em Devika ăn sáng. Chỉ vài tháng trước, cuộc sống của Devika và gia đình hoàn toàn khác. Devika đang tập trung vào việc học để lấy bằng cử nhân giáo dục, thỉnh thoảng rảnh rỗi cô có đi dạy.
Cha cô là một thầy tu theo đạo Hindu ở một ngôi đền và thường tới nhà mọi người để làm lễ. Ông nhất quyết muốn đi làm ngay cả khi các ca dương tính tăng cao ở thủ đô. Mẹ cô chủ yếu ở nhà chăm sóc con cái, thỉnh thoảng giúp đỡ việc ở đền.
Cuối tháng 4, khi Ấn Độ báo cáo hơn 350.000 ca bệnh mỗi ngày, khiến các bệnh viện quá tải và nguồn cung cấp oxy cạn kiệt, bà mẹ 38 tuổi của Devika thông báo một tin đáng ngại: bà bị sốt.
Devika cố gắng cách ly lũ trẻ nhưng đã quá muộn. Cả gia đình, bao gồm người cha 53 tuổi, đều lên cơn sốt. Mặc dù bọn trẻ chưa bao giờ được xét nghiệm Covid-19 nhưng mẹ của Devika sau đó đã có kết quả dương tính.
Bọn trẻ phục hồi nhanh nhưng tình trạng của bà mẹ thì xấu đi. Sau khi tới 3 bệnh viện trong 1 đêm, cuối cùng Devika cũng tìm được một bệnh viện ở thành phố gần đó nhận bệnh nhân, mặc dù họ không có oxy hay quạt.
“Chúng tôi quá bất lực. Chúng tôi đã làm bất cứ điều gì có thể làm nhưng đều thất bại”.
Cũng trong thời gian đó, cha cô nhập viện ở Delhi. Khi mẹ cô qua đời vào ngày 29/4, Devika không đủ can đảm để nói với ông. Bố cô từng nói rất nhiều lần một câu này với vợ mình: “Không có em, chẳng có niềm vui nào trong cuộc sống này”.
Bố mẹ Devika - những người đều đã qua đời vì Covid-19 Devika nhớ lại khoảnh khắc thi thể của mẹ cô được đưa đến bệnh viện Delhi, nơi cha cô đang được điều trị, để ông có thể nhìn thấy vợ lần cuối trước khi bà được hoả táng.
“Ông ấy cụp mắt xuống và không nói gì”.
Sau đó, cô nghĩ rằng ông đã mất động lực sống. Chỉ 1 tuần sau, vào ngày 7/5, ông cũng qua đời.
“Chúng tôi thực sự nghĩ rằng ông muốn đi cùng mẹ. Cha tôi rất yêu mẹ. Bây giờ họ đã được ở bên nhau” - Devika vừa nói vừa khóc.
Sau khi cha mẹ qua đời, Devika sợ rằng chính quyền sẽ mang các em đi. Cô gọi đến một đường dây nóng chăm sóc trẻ em của chính phủ để xin lời khuyên. Họ nói rằng cô là người giám hộ chính và việc phải làm là do cô quyết định.
Vài tuần trôi qua thật mờ mịt. Devika phải vay nợ để trả tiền điều trị cho bố mẹ và giờ số tiền đó đang giúp 6 chị em cô tiếp tục sống. Cô vừa phải chăm sóc các em, vừa học ở trường, vừa đi làm thêm. Họ cũng nhận được một số đồ ăn khô từ các tổ chức phi chính phủ.
Devika vẫn chưa có thời gian để đối diện với nỗi đau buồn, cô muốn mạnh mẽ để các em nhìn vào.
“Nhiều chuyện xảy ra đến mức nước mắt không thể chảy” - cô nói.
Devika chải đầu cho em gái. Đăng Dương(Theo CNN)
Covid-19 càn quét, hàng loạt trẻ con ở Ấn Độ bỗng dưng mồ côi
Đại dịch Covid-19 diễn biến căng thẳng ở Ấn Độ khiến nước này xuất hiện tình trạng trẻ mồ côi không nơi nương tựa.
" alt="Cô giáo 23 tuổi phải chăm 5 em ruột, không có thời gian đau buồn">Cô giáo 23 tuổi phải chăm 5 em ruột, không có thời gian đau buồn
"Đây là con gái lớn của tôi", người phụ nữ 30 tuổi giới thiệu về một con búp bê có mái tóc màu đỏ tím được buộc nửa đầu trông hơi giống cô.
Gong mô tả mình là bà mẹ của 20 "đứa trẻ". Tuy vậy, cô không vi phạm bất kỳ quy định nào của chính sách kế hoạch hóa gia đình ở Trung Quốc vì tất cả con gái, con trai của Gong đều là BJD (Ball Jointed Doll) - búp bê khớp cầu cao 10-70 cm và có làn da làm từ nhựa thông.
"Những con búp bê này mang vẻ đẹp thuần khiết", Gong nói với Sixth Tonevề lý do cô "phát cuồng" vì loại đồ chơi này.
Bộ sưu tập búp bê BJD của Gong Xin.
"Hội phụ huynh" trên Weibo
BJD được thiết kế tỉ mỉ đến từng bộ phận, chi tiết nhỏ, song đặc trưng bởi một chiếc đầu và cặp mắt quá khổ. Các khớp cầu khiến búp bê trở nên linh hoạt trong vận động, có thể đeo rất nhiều loại phụ kiện.
Loại đồ chơi này được thương mại hóa ở Nhật Bản và ngày càng phổ biến ở Trung Quốc sau khi công ty búp bê BJD nội địa đầu tiên được thành lập vào năm 2005.
Những người sưu tầm BJD tự nhận mình là các "ông bố", "bà mẹ" có cả "hội phụ huynh" trên Weibo. Trong một nhóm như vậy có tên Waquan Dongniang, hay Doll Mom Hideout, hơn 30.000 thành viên thảo luận về cách thay thế mắt, sửa mũi và nơi mua quần áo chất lượng cho búp bê.
Một con búp bê thuộc về khách hàng của Gong.
Gong nói hầu hết người sưu tập BJD là phụ nữ trẻ tuổi, chưa lập gia đình. Họ nói về quyền sở hữu búp bê như thể đang nuôi dạy những đứa trẻ thực sự, mô tả thời gian chờ đợi kéo dài hàng tháng sau khi đặt hàng một con búp bê thủ công là "thời kỳ mang thai" và thời điểm nhận hàng là "sự chào đời của con cái".
Gong thường mặc quần áo cho búp bê yêu thích nhất của mình theo thời tiết: quần áo rộng vào mùa hè, khăn quàng cổ dày vào mùa đông. Đôi khi cô đăng ảnh "con gái lớn", Laia, đang ngủ trên bàn hoặc ngồi trên một tảng đá trong các chuyến đi.
Ngoài đầu tư trang phục cầu kỳ, một số nhà sưu tập khác còn kể những câu chuyện phức tạp hơn về búp bê của họ. Những người này sẽ gặp gỡ các "bậc phụ huynh" khác để "con cái" có thể giao lưu, kết bạn.
"Nhiều người trong chúng tôi đã phải chịu áp lực trong hai năm qua. Vì vậy, chúng tôi đang tìm kiếm thứ gì đó để có thể nương tựa về mặt cảm xúc", Gong lý giải về xu hướng sưu tập búp bê cũng như sự kết nối của cộng đồng BJD trong những năm gần đây.
Thú vui đắt đỏ
Những người trẻ đang bỏ ra số tiền không nhỏ cho sở thích sưu tập BJD, loại đồ chơi đắt hơn nhiều so với búp bê thông thường. Dollzone, một công ty BJD của Trung Quốc với 175.000 người theo dõi trên trang thương mại điện tử Taobao, bán những con búp bê cao 30 cm với giá khoảng 800 NDT (125 USD).
Quần áo, các bộ phận cơ thể có thể thay đổi và đồ trang điểm cũng rất tốn kém. Trang điểm - hay nói đúng hơn là sơn - có thể mang lại cho một con búp bê vẻ ngoài chân thực và cá tính hơn. Lớp sơn không chỉ có phấn mắt và son môi mà còn bao gồm tóc, sẹo và thậm chí là các đường màu xanh mờ nhạt trông giống như tĩnh mạch.
Năm ngoái, khi công việc phụ trách bảo tàng của Gong bị gián đoạn bởi đại dịch Covid-19, cô bắt đầu trở thành một thợ make up BJD. Hiện cô nhận được khoảng 20 đơn đặt hàng/tháng, mang lại khoản thu nhập phụ và tạo được uy tín trong cộng đồng chơi búp bê.
Trong studio của mình, Gong trang trí các bức tường bằng những yêu cầu viết tay của khách hàng. Một ghi chú của khách yêu cầu Gong "cạo nhẹ phần lông mày" búp bê để phản ánh câu chuyện "đứa trẻ" là một người lính đã sống sót sau những trận chiến khó khăn.
"Mỗi BJD đều có câu chuyện của riêng mình: Họ sống trong một thế giới với những nhân vật được tạo dựng khéo léo và liên tục trải qua những khúc cua khó lường", Gong nói.
Bàn làm việc của Gong Xin tại nhà riêng ở Thượng Hải.
Xuejie, một trong những khách hàng của Gong, cho biết cô đã chi khoảng 3.000 NDT cho mỗi con búp bê của mình. Người phụ nữ này nói thêm hầu như không người thân, bạn bè hay đồng nghiệp nào ủng hộ sở thích này của cô.
"Họ cảm thấy sợ khi liên tưởng đến những bộ phim kinh dị nổi tiếng xoay quanh búp bê ma quái, chẳng hạn như 'The Conjuring'. Bạn trai tôi cũng không thích BJD nhưng tôi chẳng bận tâm đến điều đó", Xuejie nói.
Cộng đồng BJD chưa quá lớn mạnh song cũng bắt đầu có sự phân chia rạch ròi. Những người mua búp bê không có thương hiệu bị xa lánh và bị coi là đẳng cấp thấp. Còn những người có đủ khả năng mua búp bê đắt tiền sẽ được hưởng địa vị cao hơn.
Wu Weiwei, sinh viên 19 tuổi và là nhà sưu tập BJD, nói với Sixth Tone rằng sự phân chia này là bất hợp lý. "Đôi khi những con búp bê bình dân còn đẹp hơn hàng hiệu, nhưng các thành viên rất khó thừa nhận điều đó".
Tuy vậy, Wu sẽ không để những cuộc cãi vã làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình. Từng học về hoạt hình và phác thảo, Wu cho biết điều cô thích nhất ở búp bê của mình là nó có gương mặt khá giống cô: lông mày hình lá liễu và phấn mắt lấp lánh mềm mại. "Búp bê cũng thể hiện bản sắc của người sở hữu chúng", Wu nói.
Theo Zing
Những nàng 'búp bê sống' nổi tiếng trên mạng
Những hot girl như Angelica Kenova, Alina Kovalevskaya và Valeria Lukyanova nổi tiếng khi theo đuổi hình tượng búp bê Barbie, đều có phong cách táo bạo, gợi cảm.
" alt="Thế giới của những người chăm búp bê như con ở Trung Quốc">Thế giới của những người chăm búp bê như con ở Trung Quốc
Nhận định, soi kèo Monastir vs JS Omrane, 20h00 ngày 20/2: Cửa trên đáng tin
Trong suốt nhiều năm, Ling Dong không muốn tìm lại cha mẹ ruột. Năm 1999, khi mới 4 tuổi, Ling bị bắt cóc trong một lần bà nội lơ đãng lúc trông cháu.
Từ Thượng Hải, cậu bé bị đưa đến một vùng núi xa xôi ở phía tây nam Quảng Tây. Giống như hàng ngàn trẻ em bị bắt cóc khác, cậu bị bán cho các cặp vợ chồng không có con hoặc không có con trai.
Nhưng khi lớn lên, Ling bị nhồi nhét suy nghĩ rằng cha mẹ ruột đã bỏ rơi anh và đem bán. Anh nảy sinh lòng căm thù với cha mẹ mình từ đó.
Vài năm gần đây, khi các vụ bắt cóc trẻ con trở nên hiếm hoi ở Trung Quốc, hàng nghìn nạn nhân đã cố gắng tìm lại nguồn cội của mình nhờ cơ sở dữ liệu DNA có quy mô toàn quốc. Nhưng Ling không thấy có nhu cầu phải tìm lại cha mẹ ruột cho đến năm 2019, sự tò mò đã thôi thúc anh.
Dưới đây là câu chuyện của Ling do chính anh kể lại với điều kiện sử dụng tên giả:
Tôi bị bắt cóc vào mùa thu năm 1999. Tôi chỉ nhớ mình bị một người đàn ông đưa đến Quảng Tây, đầu tiên là bằng tàu hoả, sau đó đi thuyền và cuối cùng tôi được cõng vào trong núi. Ông ta dùng một chiếc lá lớn để múc nước trong núi cho tôi uống. Khi tôi khóc, ông ấy chơi trốn tìm với tôi và nói rằng cảnh sát sẽ bắt nếu tôi không nín.
Tôi đến một khu vực xa xôi, nơi “bố mẹ” tôi đang đợi. Ở đó có con sông nhỏ, có núi non, cây cối, gà vịt. Nơi tôi ở trước kia không có những thứ này nên tôi vừa sợ vừa tò mò.
Một lần, tôi làm vỡ chiếc bình, “mẹ” đã gọi tôi là đồ phiền toái và nói không muốn nuôi tôi nữa. Vài tháng sau, họ sinh được con và chuyển tôi cho gia đình hiện tại.
Mùa đông năm đó tôi rời nhà cha mẹ nuôi đầu tiên của mình và ngủ với “bà nội” mới. Một đêm, tôi muốn đi tiểu nhưng sợ không dám nói. Bà đã phát hiện ra. Kể từ đó, tôi cảm thấy an toàn khi ngủ với bà. Bà luôn giữ cho chân tôi ấm.
Không lâu sau, “cha mẹ” mới bắt tôi phải học làm việc nhà. Tôi bắt đầu nấu cơm cho cả nhà. Một lần, tôi lén bỏ quả trứng vào nồi cơm sắp chín. Quả trứng chín dở thấm lên bề mặt nồi cơm. Cha nuôi phát hiện ra và phạt không cho tôi ăn tối hôm đó, rồi bắt tôi phải ngủ trong chuồng lợn.
Chị gái nuôi đã lén gói thức ăn vào trong túi và ném nó vào cho tôi. Chị bảo: “Em trai, ăn đi. Đêm sẽ qua nhanh thôi, trời sắp sáng rồi. Trứng là để bán, không được ăn”.
Một lần khác, tôi muốn ăn bánh quy giòn. Chị gái đã lấy 10 tệ của cha nuôi để mua cho tôi. Tôi không muốn ăn hết một lúc nên vừa gặm vừa nhấm nháp thích thú.
Tôi luôn hỏi chị muốn làm gì khi lớn lên. Chị luôn nói rằng chị muốn ăn ngon và mặc những bộ váy đẹp. Bây giờ, mỗi năm, tôi đều mua tặng chị vài bộ váy. Chị là người bảo vệ tôi suốt những năm tháng tuổi thơ. Trong trái tim tôi, chị mang hình bóng của người mẹ.
Đôi khi tôi cũng cảm thấy thương bố mẹ nuôi khi nghĩ đến việc họ đã phải làm việc đến kiệt sức ngoài đồng. Có thể họ không thể hiện nhiều tình yêu với tôi nhưng nó vẫn tồn tại. Chẳng hạn, khi tôi ốm, họ đưa tiền cho tôi để đi bốc thuốc của thầy lang trong làng. Khi tôi bị bắt nạt, mẹ sẽ can thiệp và nổi giận thay tôi. Nghĩ rằng con mình không đủ nhanh nhẹn, bà bảo tôi lần sau hãy chạy trốn.
Tôi không thích thú với chuyện học hành cho lắm. Mùa hè năm lớp 2, tôi đi bơi trong một cái ao mà tôi không được phép vì nó không an toàn. Khi bố nuôi phát hiện ra, tôi vô cùng sợ hãi nhưng không thể trốn đi đâu được. Ông không mắng tôi nhưng phạt tôi cởi hết quần áo. “Không được ăn, cứ chơi tiếp đi cho đến khi bị đuổi học” - ông ra lệnh.
Hình phạt đó làm tổn thương lòng tự trọng của tôi. Khi mọi người đi qua, tôi phải ngồi xổm xuống nước để che vùng kín. Ngồi ngâm nước lâu khiến tay chân tôi yếu dần. Cuối cùng, khi trời sắp tối, tôi bắt đầu khóc. Lúc đó, tôi rất ghét bố mẹ đẻ của mình vì nghĩ rằng họ đã bỏ rơi, khiến tôi khổ sở thế này. Đó là lần đầu tiên tôi nghĩ đến chuyện tự tử, nhưng tôi không đủ can đảm. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi về nhà với tư thế cúi đầu.
Cho dù tôi cư xử thế nào, bố mẹ nuôi luôn nói bố mẹ đẻ bỏ rơi tôi. Trong thâm tâm, tôi tin điều đó và sợ rằng một ngày nào đó, họ cũng sẽ đuổi tôi đi.
Năm 8 tuổi, tôi đã biết nấu nhiều món ăn, biết cho gà vịt ăn và cắt cỏ cho bò. Tôi biết rửa bát và thu dọn quần áo. Tôi biết cha mẹ nuôi muốn gì dựa trên nét mặt của họ.
Năm lớp 5, tôi bỏ học để đi chăn bò. Mỗi lần buồn, tôi đến chỗ ngôi mộ cổ trên lưng núi và bí mật viết nhật ký, vẽ tranh. Tôi vẽ hình mẹ ruột - niềm tôn kính của tôi nhưng đang ở một nơi xa xôi. Tôi ghét bà, nhưng tôi cũng nhớ bà. Tôi đoán rằng bà rất đẹp, và tự hỏi rằng mình có giống mẹ hay không.
Ngọn đồi gần nhà bố mẹ nuôi của Ling Dong. Năm 15 tuổi, tôi bắt đầu cùng một người đàn ông trong làng đi làm phụ hồ. Sau 6 tháng, ông chủ thấy tôi chăm chỉ nên cho tôi học lái máy xúc để sau này kiếm việc làm thêm.
Khi đi làm, tôi cảm thấy mình được tự do - được ra khỏi nhà, được trả lương hàng tháng và được ăn những gì mình muốn. Đôi khi, tôi cay đắng nghĩ về cha mẹ ruột của mình. Ngay cả khi không có họ, tôi vẫn có việc làm, vẫn trưởng thành và kiếm được tiền.
Nhưng khi hết giờ làm, tôi thấy mọi người được bố mẹ gọi hỏi thăm, được gửi đồ ăn. Còn bố mẹ nuôi tôi thì chỉ gọi cho tôi vào ngày lĩnh lương để nhắc tôi gửi tiền về nhà và yêu cầu tôi mua những thứ họ cần. Tôi chỉ được giữ một phần nhỏ tiền lương để tiêu vặt.
Năm 18 tuổi, tôi tự dựng cho mình một túp lều ở phía sau ngọn núi và thường ngồi đó rất lâu, tưởng tượng rằng mọi thứ có thể thay đổi theo hướng tốt hơn và tôi có thể đã không thua kém những người khác.
Một lần tình cờ tôi xem được chương trình truyền hình “Hãy chờ con” trên kênh truyền hình quốc gia. Một bà mẹ tên là Zhang Xuexia đang đi tìm con trai mình. Chồng bà không thể chịu đựng thêm được nữa nên đã tự tử, chỉ để lại một câu nói: “Tất cả những gì tôi muốn là con trai tôi”.
Tôi bắt đầu tự hỏi: Liệu tôi có phải là đứa trẻ bị bắt cóc không? Nhưng sau đó, tôi lại quay trở về với suy nghĩ đã cố hữu trong đầu: Tôi hoàn toàn bị bỏ rơi. Dân làng thường nói với tôi: “Cha mẹ mày đã bán mày đi, chắc họ không cần mày nữa. Bố mẹ nuôi đã nuôi mày nên hãy đối xử tốt với họ”.
"Bà nội" sợ rằng một ngày nào đó tôi sẽ bỏ đi, vì thế bà đã kể cho tôi nghe tấm gương về một cô gái rất hiếu thảo với cha mẹ nuôi mình và không muốn gặp bố mẹ đẻ khi họ quay lại tìm cô.
Vài tháng trước khi bà nội mất, tôi là người cho bà ăn 3 lần/ngày, tắm và thay quần áo cho bà. Vào đêm bà mất, tôi tắm cho bà và cho bà ăn cháo loãng. Bà vẫn rất minh mẫn nói rằng, bà không có kỳ vọng gì ngoài việc muốn tôi tận tâm với gia đình và cuối cùng tất cả sẽ là của tôi. Tôi chấp nhận số phận của mình - họ đã nuôi dưỡng tôi, đổi lại tôi sẽ chăm sóc họ khi họ về già.
Lúc nửa đêm, bà qua đời trong vòng tay tôi. Ngay trước đó, bà không nói được lời nào, chỉ chỉ tay về phía bài vị tổ tiên ra hiệu cho tôi rằng tổ tiên đã chấp nhận nguyện vọng của bà.
(Còn nữa)
Phần 2: Sự thật được tiết lộ sau 21 năm làm con nuôi
Nguyễn Thảo(Theo The Paper)
Bi kịch của cuộc đoàn tụ gia đình sau 15 năm con trai bị bắt cóc
Khi cậu bé Shen Cong bị bắt cóc, cha cậu đã mải miết đi tìm con trai suốt 15 năm. Cậu bé được tìm thấy vào tháng 3 năm ngoái nhưng gia đình cậu lại đang chìm trong nợ nần.
" alt="Nỗi hận 21 năm của chàng trai bị bắt cóc lúc 4 tuổi">Nỗi hận 21 năm của chàng trai bị bắt cóc lúc 4 tuổi
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Arnett Gardens vs Portmore United, 07h00 ngày 21/2: Giữ vững ngôi nhì
- Cơn ghen tàn độc của cụ ông 70 tuổi
- Volkswagen Touareg 2013
- Lào Cai hỗ trợ đến 1,5 triệu đồng cho lao động bốc vác, xe ôm mất việc do Covid
- Nhận định, soi kèo Bangkok United vs Sydney FC, 19h00 ngày 19/2: Tin vào chủ nhà
- Người phụ nữ dùng sỏi đánh tráo số kim cương 4,2 triệu bảng
- Tự chế lốp ôtô từ ống nước
- Nâng ly vì ‘cầu thủ thứ 12’, truyền lửa tri ân fan bóng đá
- Nhận định, soi kèo Dewa United vs Persebaya Surabaya, 19h00 ngày 21/2: Cửa dưới thất thế
- Chàng trai làm du lịch trải nghiệm hút khách nước ngoài ở Cà Mau
- 随机阅读
-
- Soi kèo góc Dortmund vs Sporting Lisbon, 0h45 ngày 20/2
- Phe đối lập Hàn Quốc cáo buộc đảng cầm quyền muốn "đảo chính lần hai"
- Bữa sáng nhanh gọn với sandwich nướng bằng chảo
- Người phụ nữ dùng sỏi đánh tráo số kim cương 4,2 triệu bảng
- Nhận định, soi kèo Persis Solo vs Semen Padang, 15h30 ngày 21/2: Tiếp tục bét bảng
- Nữ Việt kiều 10 ngày đóng cửa, một mình chiến đấu với Covid
- Hành động tử tế của người lạ trên phố với cậu bé tự kỷ
- Shopee và Garena Việt Nam ủng hộ 1 triệu USD vào Quỹ vắc
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Mumbai City, 21h00 ngày 19/2: Khó giữ thứ hạng
- Ông chủ Facebook nghe lời vợ, tạo sân khấu disco tại nhà
- Vợ đi kê khai nhân khẩu, phải gọi điện về hỏi tên đầy đủ của chồng con
- Gia đình toàn người khổng lồ ở Phú Quốc
- Siêu máy tính dự đoán Dortmund vs Sporting Lisbon, 0h45 ngày 20/2
- Nguy cơ rớt đại học của những thí sinh điểm cao
- Gái xinh sống ‘dự bị’ kiểu thực dụng hay ‘thú vị’ kiểu thực tế?
- Nói xấu mẹ chồng
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Mumbai City, 21h00 ngày 19/2: Khó giữ thứ hạng
- Mẹ chồng nàng dâu tập 230: Nàng dâu lười nấu ăn, thích ngủ nướng gặp ngay mẹ chồng thích ‘chốt đơn’
- Kết hôn đồng tính có đe dọa văn hóa truyền thống?
- Lào Cai hỗ trợ đến 1,5 triệu đồng cho lao động bốc vác, xe ôm mất việc do Covid
- 搜索
-
- 友情链接
-