Mảnh ghép hoàn hảo tập 12: Á quân Hãy nghe tôi hát từng khóc vì vợ hơn nhiều tuổi đòi chia tay
Clip Thu Trang ‘tố’ chồng mít ướt,ảnhghéphoànhảotậpÁquânHãynghetôiháttừngkhócvìvợhơnnhiềutuổiđòmalaysia vs từng khóc khi cô muốn chia tay:
Xuất hiện với vai trò khách mời trong tập 12 của chương trình Mảnh ghép hoàn hảo, Trần Vũ – Á quân chương trình Hãy nghe tôi hát 2018 cùng bà xã Thu Trang đã có những chia sẻ về chuyện tình nhiều trắc trở của mình. Thu Trang khiến khán giả bất ngờ khi tiết lộ Trần Vũ từng khóc khi cô muốn chia tay vì sự ngăn cấm của gia đình.
Cụ thể, Thu Trang cho biết chồng mình là người rất ‘mong manh’, dễ xúc động và dễ khóc, khi xem một bộ phim hay chứng kiến một câu chuyện cảm động là rớt nước mắt ngay.
Kể cả trong chuyện tình cảm, anh cũng là người mau nước mắt. Khi quen Trần Vũ, Thu Trang bị gia đình phản đối vì anh nhỏ tuổi hơn cô rất nhiều và cả hai đều chưa có công việc ổn định ở thời điểm đó. Bản thân cô cũng cảm thấy không hợp nên định chia tay nhưng Trần Vũ đã khóc trước mặt cô và ra sức thuyết phục khiến cô xiêu lòng.
Sau thời gian dài tìm hiểu, được Trần Vũ quan tâm chăm sóc, Thu Trang nhận ra anh là người có thể tin tưởng, có thể gửi trao cuộc đời mình nên quyết định đi đến hôn nhân.
![]() |
Trần Vũ bồi hồi nhớ lại những khoảnh khắc ngọt ngào và những sóng gió mà anh và vợ đã vượt qua. |
Trần Vũ hài hước kể về những ngày đầu quen biết, cả hai xưng hô là chị em vì anh nhỏ tuổi hơn cô rất nhiều. Nam ca sĩ cho biết, khi mới gặp Thu Trang, anh đã cảm nhận được đây là người vợ tương lai của mình nên đã cố gắng theo đuổi đến cùng.
Nam ca sĩ chia sẻ, từ nhỏ anh hay bị nhầm là con gái vì giọng nói nhỏ nhẹ và đầu tóc lúc nào cũng bóng mượt. Thậm chí lần đầu gặp, Thu Trang cũng tưởng anh là gay nên rất tự nhiên trò chuyện, cô còn ‘mượn vai’ anh trên máy bay để ngủ và thoải mái tâm sự chuyện yêu đương của bản thân.
Trong suốt 4 năm kết hôn, anh luôn thấu hiểu và hết lòng yêu thương vợ. Hiện tại, gia đình anh đã có một bé trai 2 tuổi kháu khỉnh và đáng yêu.Thu Trang cho biết bé thường quấn lấy bà nội nên vợ chồng cô cũng yên tâm gửi con và có thời gian để lo cho sự nghiệp nhiều hơn, đặc biệt tiện hâm nóng tình cảm.
![]() |
Cả hai không ngần ngại thể hiện tình cảm trên sóng truyền hình khiến nhiều người ghen tỵ. |
Về phần mình, Trần Vũ cho biết bản thân anh là người lãng mạn, thích xem những bộ phim ngọt ngào, không quá ham hố danh vọng, tiền tài. Vì thế không bao giờ đặt áp lực cho bản thân, anh chỉ mong có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên gia đình.
Đặc biệt trong chương trình, Trần Vũ và Thu Trang đã khoe khoảnh khắc lãng mạn của cả hai. Thu Trang tổ chức sinh nhật lãng mạn cho chồng khiến Ốc Thanh Vân dù kết hôn đã lâu cũng phải trầm trồ ngưỡng mộ của cặp đôi này bởi “hiếm ai có được”.
Minh Tuyền

Rộ tin đồn Hà Hồ và Kim Lý chuẩn bị làm đám cưới
- Dòng bình luận của người mẫu Trang Khàn khiến nhiều người tò mò về đám cưới Hà Hồ và Kim Lý có thể được tổ chức vào tháng 12.
(责任编辑:Thời sự)
下一篇:Nhận định, soi kèo Tigre vs Newell’s Old Boys, 07h00 ngày 8/4: Phá dớp và lấy lại ngôi đầu
Không phải anh đã bỏ trốn rồi sao?
Lúc này Tưởng Hiểu Hiểu mới phát hiện, cô đang ở một nơi nào đó sâu trong núi, phía trước là cánh rừng, phía sau thì sâu thăm thẳm không thấy đáy, xung quanh cô không chỉ có Tưởng Nghị, cách đó không xa còn một người đàn ông ăn mặc kín đáo, làn da ngăm đen, đang đề phòng xung quanh, nhưng điều khiến cô phát sợ là vì anh ta trông rất giống Triệu Vũ!
Người đàn ông kia đang dựa lưng vào gốc cây cổ thụ nghỉ ngơi, bóng dáng cao lớn nên dù có bóng cây to kia vẫn khiến người khác cảm thấy hoảng sợ!
Bên cạnh anh ta là Khương Triết và Tưởng Diễn, những người này đều đang ở cùng một chỗ, im lặng không nói lời nào.
Theo bản năng cô muốn trốn đi, cô còn mang theo váy cưới màu đỏ, đúng vậy, cô đã lấy chồng, là người phụ nữ của người khác rồi.
Bọn họ đến là để tìm Tô Anh sao?
Tưởng Hiểu Hiểu đột nhiên nở nụ cười, bày tỏ sự phấn khích.
Cô nhớ rất rõ đêm hôm qua, Diêu Lượng đã mang Tô Anh đi cho đàn em chơi đùa. Dù cho có tìm được đi nữa thì cũng chỉ là một bông hoa rách nát, người đàn bà mà ai cũng có thể làm chồng, còn gì được gọi là ngây thơ trong sáng! Ai mà còn muốn cô ta chứ!
Tưởng Nghị nghiêng người chắn trước mặt Tưởng Hiểu Hiểu, anh thấp giọng nói: "Hiểu Hiểu, em......"
Tưởng Hiểu Hiểu cười, làm Tưởng Nghị nhíu mày.
Tưởng Hiểu Hiểu cúi mặt, lí nhí nói: "Anh à, nếu anh thật sự quan tâm em thì đưa em về đi, hiện giờ em đã gả cho Diêu Lượng, là người phụ nữ của anh ta, anh đem em đi, muốn xem em khổ thế nào sao?"
Tưởng Nghị cười lạnh: "Hiểu Hiểu, đến bây giờ em vẫn còn chấp mê bất ngộ, em theo Diêu Lượng lâu như vậy rồi mà vẫn không nhìn ra hắn làm gì sao? Đi theo hắn sẽ không có kết quả tốt đâu!"
Tất nhiên Tưởng Hiểu Hiểu biết, nhưng nếu không đi theo Diêu Lượng, chẳng lẽ theo Tưởng Nghị trở về ngồi tù sao? Cô không muốn! Huống chi Diêu Lượng có thể thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của cô, anh ta sẽ giúp cô báo thù!
"Anh đưa em về đi, em xin anh..."
"Đừng mơ tưởng đến chuyện đó nữa!"
Tưởng Nghị đối với Tưởng Hiểu Hiểu lúc này chỉ toàn thất vọng, tới bước này rồi, cô còn không biết hối cải chút nào!
"Hiện tại em cho rằng Diêu Lượng có thể đi đâu? Hang ổ của hắn đã bị tiêu diệt, em còn muốn trở về sao, còn tưởng rằng có thể giống như lúc trước nhất hô bá ứng [1] sao?"
[1] nhất hô bá ứng: quyền cao chức trọng
Tưởng Hiểu Hiểu kinh hãi, cô chỉ nghĩ rằng Tưởng Nghị đưa cô ra đây, nghĩ rằng Triệu Vũ và Khương Triết còn đang suy nghĩ biện pháp đi cứu Tô Anh, tại sao chỉ qua một đêm...
Cô lập tức phủ nhận, nói: "Không phải như vậy! Anh đừng gạt em, không phải! Diêu Lượng rất lợi hại, các anh không thể bắt được anh ấy! Anh ấy sẽ đến cứu em!"
Cô biết Diêu lượng làm gì, cũng biết tay Diêu Lượng dính đầy máu, càng biết trong trại mỗi ngày đều có người chết, bởi vì biết chuyện đó cho nên cô càng cho rằng Diêu Lượng sẽ không bị tóm nhanh như vậy!
Tưởng Nghị đã không còn lời nào để nói với Tưởng Hiểu Hiểu, hiện giờ anh rất đang thất vọng về cô.
Tưởng Hiểu Hiểu chưa bao giờ bị hoảng hốt như vậy, nếu Diêu Lượng bị bắt, cô nên làm gì bây giờ? Không, cô không thể trở về, cô không muốn quay lại nơi đó, cô không thể bị người khác chế giễu, chuyện đó so với giết chết cô còn kinh khủng hơn...
- --
Lúc Tưởng Hiểu Hiểu kinh hoảng chuẩn bị âm thầm chạy trốn thì lại thấy Tô Anh!
Hình như cô ta cũng mới tỉnh lại, trong tay ôm một bình nước dùng trong quân đội để uống nước, trên người cô ta không hề bị vấy bẩn, vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra cô ta không phải chịu bất cứ chuyện tồi tệ gì rồi!
Tô Anh phát hiện ra cô đang nhìn, lúc bỏ bình nước xuống còn quay sang nhìn cô cười, điệu bộ vô cùng đắc ý, làm Tưởng Hiểu Hiểu tức giận đến mức cắn hai hàm răng đến phát đau!
Cô nhớ rõ ràng là tối hôm qua......
Tưởng Hiểu Hiểu tức tối, quả nhiên cô không nên lơ là, sao cô không đợi chứ? Nếu muốn kết hôn thì cô cũng nên chính mắt nhìn Tô Anh chịu nhục mới được đã chứ!
Lúc này cô mới chịu tin điều Tưởng Nghị nói, Diêu Lượng thật sự đã xảy ra chuyện, bằng không Tô Anh sao có thể hoàn hảo không tổn hại gì xuất hiện ở chỗ này chứ?!
Tô Anh cũng đã sớm biết Tưởng Hiểu Hiểu không có khả năng sẽ dễ dàng buông tha mình, lúc Hoắc Khâu đi rồi, cô cũng ở ngoài sơn động tìm cách trốn đi, quả nhiên không sai, một lát sau liền thấy một đám đàn ông say khướt đi đến, lời nào nói ra cũng đều dơ bẩn, cô biết những người đó muốn làm gì.
Bởi vì bọn họ không tìm được người, nhưng cũng không hoảng loạn, ngược lại hứng thú càng thêm đậm, đại khái là cho rằng Tô Anh là một cô gái nên không thể trốn thoát xa được, cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ được, nên từ chỗ đó tỏa ra đi tìm.
Tô Anh trốn đi, trong chốc lát, người của Hoắc Khâu và Khương Triết, Triệu Vũ, Tưởng Diễn xuất hiện, bọn họ cũng ngụy trang, trong bóng đêm hạ gục từng người trong đám người say khướt kia. Tô Anh cũng không tham dự nhiều, cô bị một người đàn ông cao lớn mang đến nơi an toàn trốn đi. Khi trời sáng, tiếng súng sau núi còn chưa dứt hết, nghe nói Diêu Lượng bị tóm gọn, nhưng mà Diêu Lượng còn hai người anh trai và cha hắn vẫn đang lẩn trốn, người của Hoắc Khâu và Triệu Quyền đuổi theo, Khương Triết cùng Triệu Vũ, Tưởng Diễn trở về.
Tuy rằng cô không trải qua nhiều mưa bom bão đạn nhưng có thể ngửi được trên người Khương Triết và Triệu Vũ có mùi máu, thậm chí là máu có lẫn cả bùn đất.
"Không biết trong núi bây giờ còn nhiều hay ít người đang trốn, ăn một chút đi rồi chúng ta mau chóng rời khỏi đây."
Thật sự trong núi hiện giờ không thiếu những người đang trốn đi như bọn họ, chỉ là đêm qua tiếng động quá lớn, cũng rất loạn, hơn nữa cũng không thể xác nhận những người bị Diêu Lượng lừa tới đây đã hoàn toàn quy thuận chưa, cũng sợ sẽ bị phục kích từ sau lưng. Khương Triết và Triệu Vũ, Tưởng Diễn luân phiên nhau mang theo Tô Anh rời đi.
Tưởng Nghị mang theo Tưởng Hiểu Hiểu, tuy rằng anh giận Tưởng Hiểu Hiểu ngu ngốc nhưng cũng sẽ không bỏ lại cô mà không quan tâm.
Anh đưa cho Tưởng Hiểu Hiểu một cái bánh lương khô và nước, Tưởng Hiểu Hiểu không từ chối, cô bị trói hai tay ở phía sau, bất đắc dĩ bày ra bộ mặt đáng thương, nói: "Em ăn như thế nào đây? Huống chi em còn là một đứa con gái trói gà không chặt, các anh nhiều người như vậy, em còn có thể chạy sao?"
Tưởng Nghị lạnh giọng: "Chìa khóa không ở trong tay anh, há miệng ra."
Anh nhét thẳng bánh vào miệng Tưởng Hiểu Hiểu, cho cô uống nước một cách thô lỗ, "Đừng có mong giở trò, lần này em không muốn cùng anh trở về, anh cũng sẽ mang em trở về!"
Tưởng Hiểu Hiểu rũ mắt, bị bánh quy và nước làm nghẹn đến trong lòng vừa tủi thân vừa khổ sở, cô chưa từng xem thường Tưởng Nghị, chính là Tưởng Nghị chưa bao giờ tín nhiệm cô, anh luôn đề phòng cô, đối với cô còn không tốt bằng đối với Tô Anh, vì sao tất cả mọi người đều thích Tô Anh, không thích cô chứ? Ngay cả anh trai ruột của cô cũng vậy.
Trong miệng lại ngoan ngoãn nói: "Em biết, chỉ là em bị trói thấy không thoải mái, hai tay đều đã tê rần......"
"Chịu đựng đi."
"......"
Tô Anh cũng nghe động tĩnh bên kia, nhưng cô không quay lại xem, im lặng ăn bánh quy, cô sẽ không đồng tình với sự đáng thương của Tưởng Hiểu Hiểu, kết cục mà cô ta có hôm nay đều là gieo gió gặt bão.
Tưởng Diễn chỉ thở dài không tiếng động, lắc lắc đầu, nói: "Sớm biết có hôm nay, biết vậy lúc trước..."
Người đáng thương sẽ có chỗ đáng giận.
Khương Triết chọn im lặng không nói gì.
Triệu Vũ lạnh lùng cười một tiếng, lạnh nhạt mà tuyệt tình.
Tuy anh đối với Tưởng Hiểu Hiểu không có chút hảo cảm nhưng trước mặt cô vẫn giữ ba phần lịch sự. Lúc này anh cũng không còn giữ một chút phép tắc nào. May mắn là Tô Anh không xảy ra chuyện gì, nếu không anh cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Ăn qua loa một chút, bọn họ chuẩn bị xuất phát tiếp.
Tưởng Hiểu Hiểu lại đột nhiên nói: "Anh... em, em muốn đi toilet..."
Tưởng Nghị nhíu mày.
Tưởng Hiểu Hiểu đợi chờ, lại thấy tất cả mọi người không tin tưởng nhìn mình.
Cô nhìn Triệu Vũ, người đàn ông kia với vẻ mặt khinh thường, ngay cả một ánh mắt cùng lười nhìn sang cô, hiện giờ cũng nhíu mày, dáng vẻ không kiên nhẫn, trong lúc nhất thời cảm thấy đau khổ, lại âm thầm oán hận không thôi.
Mọi người đều đối xử với cô lạnh lùng như vậy nhưng đối với Tô Anh che chở tận tình!
Cô ta phải chịu khổ gì chứ? Rõ ràng là khỏe mạnh, có thể chạy có thể nhảy, chỉ là từ dưới đất đứng lên thôi mà, anh còn cẩn thận đỡ ở phía sau! Sợ cô ta bị ngã à?
Rõ ràng người chịu tội là cô!
Vì sao chưd? Dựa vào cái gì!
Cô cúi đầu, che dấu ý hận trong mắt, trên mặt mảnh mai, điềm đạm đáng yêu.
- --
Tưởng Hiểu Hiểu được mở còng tay ra, Tưởng Nghị mang cô đi một bên, bởi vì sợ cô chạy trốn, là người con gái duy nhất ở đây, Tô Anh cùng Tưởng Nghị mang theo Tưởng Hiểu Hiểu đi, Khương Triết cùng Triệu Vũ không yên tâm nên cũng đi theo.
Tưởng Hiểu Hiểu ngồi xổm ở một bụi cỏ, trong lòng càng thêm hận.
Cô liếc mắt nhìn Tô Anh, đột nhiên nói: "Tô Anh, kỳ thật có một vấn đề tôi rất tò mò."
Tô Anh quay đầu lại nhìn cô một cái, cũng không nói tiếp.
Tưởng Hiểu Hiểu nói: "Khương Tứ thích cô, Triệu Nhị thích cô, ngay cả anh trai tôi cũng thích cô, bên cạnh cô có nhiều đàn ông như vậy, nhưng người cô yêu thực sự là ai? Một người cô cũng không chọn, chẳng lẽ chỉ hưởng thụ cảm giác bọn họ quan tâm, theo đuổi cô sao? Thỏa mãn lòng tham sao?"
Tô Anh không nghĩ tới chuyện Tưởng Hiểu Hiểu nói chuyện này với cô, nhưng cô cũng biết lời nói của Tưởng Hiểu Hiểu có ẩn ý, thật ra là đang châm ngòi mà thôi, cô nói: "Cô tính làm gì, có thời gian tò mò tôi, không bằng lo lắng cho chính bản thân mình đi? Cô cảm thấy sau khi ra khỏi đây, cô sẽ nhận được kết cục gì? Sẽ giống như lúc trước làm được làm cô công chú nhỏ của Tưởng gia sao, là ở trong ngục giam suốt nửa đời còn lại đó!"
Tưởng Hiểu Hiểu nghiến răng nghiến lợi, ác độc trong ánh mắt giống như có thể bắn chết người, cô lại cười: "Tất nhiên là tôi biết, nửa đời sau của tôi đã xác định, không thay đổi được. Không giống như cô, cô còn có bao nhiêu lựa chọn, tùy tiện chọn một người còn có thể làm cô cười đến nằm mơ còn tỉnh lại, còn nếu muốn làm chị dâu tôi? Nếu cô nguyện ý, tôi tất nhiên sẽ chúc phúc cho cô cùng anh trai tôi."
Tô Anh: "Từ lúc này đến sau khi ra ngoài, cô và tôi sẽ không có bất cứ liên quan gì nữa."
Tưởng Hiểu Hiểu than thở: "Xem ra anh tôi không có hy vọng rồi, vất vả lắm mới biết cảm giác thích một người, thật là đáng tiếc. Vậy chỉ còn có Triệu Vũ và Khương Triết, hai người bọn họ cô chọn một người đi?"
Tô Anh cười, cảm thấy Tưởng Hiểu Hiểu vừa buồn cười vừa ngu ngốc, thậm chí lời nói ra đều không suy nghĩ, cô lắc lắc đầu: "Đôi mắt của cô cũng chỉ thấy được nhiêu đó thôi sao?"
Tưởng Hiểu Hiểu ghét nhất chính là chuyện Tô Anh dùng ánh mắt đó nhìn cô, trong mắt toàn khinh miệt cùng trào phúng có thể làm ý hận trong lòng cô tăng thêm, giống như hiện tại, nhìn bộ dạng của cô ta lúc này đi, tưởng mình là công chúa sao? Thật ra chỉ là một đứa con gái buôn cây bán hoa thôi mà, may mắn gặp được những người như anh của cô nên nghĩ bản thân là Lọ Lem chắc!
Cô chỉnh lại quần áo, sau đó liếc mắt một cái, cô có thể thấy phía sau gốc cây là những thân hình cao lớn, cô nói với Tô Anh những lời này nhất định là họ nghe thấy được. Tô Anh sẽ lựa chọn ai mới là điều bọn họ quan tâm!
" alt="Truyện Tiệm Hoa Của Tô Anh" />>> Samsung để lộ Galaxy S4 mini trên website chính thức/ Sắp có Galaxy S4 siêu bền chống bụi và nước/ Người dùng chuẩn bị đón ‘đại gia đình’ Galaxy S4
Samsung không công bố gì nhiều ngoài 3 hình ảnh trắng đen bí ẩn kèm hai chữ “Galaxy và ATIV”. Ám hiệu gợi ý công ty đang lên kế hoạch giới thiệu thiết bị Galaxy mới (nền tảng Android) cũng như thiết bị Windows 8 mới (thương hiệu ATIV).
" alt="Samsung sẽ ra thiết bị Galaxy, Ativ mới vào 20/6" />
"Hà Lạc Tri."
"Đúng rồi! Anh Lạc Tri! Anh là bạn của anh Dương phải không, chúng ta từng gặp nhau rồi!"
"Dương nào?"
"Hoan Dương!"
Cậu trai đội nón lưỡi trai, bên cạnh là chiếc vali lớn, tay cầm một xấp tờ rơi đủ loại, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Đối diện anh là một cậu sinh viên năm hai mặc áo thun trắng tiếp đón, đưa cho anh chai nước, cười nhẹ lắc đầu: "Tôi quen Hoan Dương nhưng không thân lắm."
"Hả? Không thân với Hoan Dương ư?" Cậu trai chớp mắt, rồi như nhận ra điều gì, bật cười: "À, em nhớ rồi, là Hành Tiến! Anh là bạn của Hành Tiến, chúng ta từng đi chơi sinh nhật của cậu ấy."
Anh sinh viên áo thun trắng đứng dưới chiếc ô che nắng lớn, đeo kính gọng mảnh, nụ cười thanh thoát, lại lắc đầu.
"Sao?" Cậu đội nón lưỡi trai ngớ người, ánh mắt không chút ngại ngùng, lại còn ái ngại xin lỗi, thành thật cười bảo: "Tôi nhớ là chúng ta có đi chơi cùng nhau mà."
Cậu sinh viên rõ ràng chẳng để bụng, bước ra khỏi bàn tiếp đón, vẫn giữ nụ cười ấm áp, dẫn đầu: "Tôi là bạn của Phương Trì và Tiêu Dao. Đi nào Tiểu Hắc."
"Haha, đúng đúng, là anh Trì và Dao Dao!" Cậu trai đội nón kéo vali theo bước đi: "Em nhớ ra rồi, các anh học cùng lớp."
Hà Lạc Tri, mặc áo thun trắng, ngoảnh lại nhìn thì bắt gặp một khuôn mặt đen nhẻm mà đẹp trai, nụ cười tươi sáng khoe hàm răng trắng tinh.
Chu Mộc Nghiêu vốn đã có làn da ngăm đen, bạn bè đều gọi cậu là Tiểu Hắc. Cả mùa hè chạy chơi bên ngoài, cậu càng thêm rám nắng như một chú chó ngao lớn. Đã vậy cậu còn mang theo bao nhiêu thứ, mồ hôi tuôn như suối, trông có phần luộm thuộm.
Nhưng vẫn không thể che lấp nét khôi ngô, hào sảng của chàng trai trẻ.
Hôm đó, Hà Lạc Tri với tư cách đàn anh dẫn Chu Mộc Nghiêu đi dạo quanh trường rồi đến ký túc xá.
Chu Mộc Nghiêu không có gia đình đưa đón, suốt ngày gọi anh bằng "anh" hết lần này đến lần khác, Hà Lạc Tri bị cậu nịnh nọt mà phục vụ cậu suốt cả buổi, dẫn cậu nhận phòng, mua đồ dùng, làm thẻ sinh viên.
Đến khi hoàng hôn buông xuống, mặt trời dần nhạt đi, Hà Lạc Tri dẫn cậu đi ăn tối. Chu Mộc Nghiêu đi bên cạnh mồm miệng ngọt ngào, biết cách bắt chuyện khiến Hà Lạc Tri cứ cười mãi.
Suốt cả buổi, đến cuối cùng Chu Mộc Nghiêu không gọi "anh" nữa mà trực tiếp gọi tên:
"Lạc Tri!"
Hà Lạc Tri quay đầu lại, nụ cười vẫn nở trên môi, theo bản năng nhìn về phía bàn tay Chu Mộc Nghiêu đang giơ lên.
Ngón tay Chu Mộc Nghiêu lập tức bấm một cái, màn hình điện thoại ngừng lại.
Con đường rợp bóng cây, vạch trắng trên đường nhựa, góc ảnh còn ló vào một nửa bánh xe đạp.
Giữa bức ảnh là Chu Mộc Nghiêu nghiêng đầu, mắt mở to trêu đùa, đưa ngón tay hình chữ V, còn Hà Lạc Tri thì mỉm cười. Lúc ấy họ tràn đầy hứng khởi, tuổi trẻ rực rỡ.
s
Bức ảnh cũ được Chu Mộc Nghiêu cẩn thận in ra, đóng khung và đặt ngay cạnh giường.
Đó là bức ảnh đánh dấu khởi đầu tình yêu của họ. Cái khung ảnh ấy đã theo Chu Mộc Nghiêu qua bao chặng đường, từ ký túc xá đại học, phòng học thạc sĩ đến ngôi nhà thuê ở Bắc Kinh sau khi tốt nghiệp. Cuối cùng nó yên vị bên giường của cậu và Hà Lạc Tri, nơi họ chung sống.
Chu Mộc Nghiêu nhỏ hơn Hà Lạc Tri một tuổi rưỡi, tính cách nghịch ngợm, hoạt bát, lúc nào cũng thể hiện tình cảm và sự dựa dẫm lên Hà Lạc Tri không chút ngại ngần. Vào năm cuối đại học khi cậu đã ở bên Hà Lạc Tri được một năm, gia đình lại nói muốn giới thiệu đối tượng cho cậu. Chu Mộc Nghiêu từ chối không được, cuối cùng cậu nổi nóng, về nhà trực tiếp come out, chỉ mặc áo len và dép lê rồi bị bố đuổi ra ngoài.
Chu Mộc Nghiêu vốn bướng bỉnh, không thèm ngoái lại, đi thẳng đến chỗ Hà Lạc Tri trong bộ đồ ấy.
Hôm đó Hà Lạc Tri đang tụ tập cùng bạn bè. Lẽ ra Chu Mộc Nghiêu hẹn chiều mới đến, nhưng lại đột ngột xuất hiện ngay buổi sáng.
Chàng trai cao lớn chỉ mặc áo len bước vào phòng khiến ai nấy đều sững sờ.
Chu Mộc Nghiêu bước vào tìm ngay Hà Lạc Tri, sau khi tìm thì thấy cậu tựa đầu vào vai anh, trên người mang theo hơi lạnh nói nhỏ: "Bố em đánh em."
Hà Lạc Tri ngạc nhiên hỏi: "Sao vậy?"
" alt="Truyện Bất Sinh Bất Thục (Không Lạ Không Thân)" /> Nokia Lumia 625. Ảnh: Nokia>> Nokia Lumia 625 lộ diện trước "giờ G"
Đây là mẫu điện thoại Windows Phone bình dân sở hữu màn hình lớn nhất của Nokia – 4.7 inch độ phân giải 480x800 pixel, mật độ điểm ảnh 201ppi, được bảo vệ bằng kính cường lực Gorilla Glass 2. Tuy không quá sắc nét, màn hình của Lumia 625 vẫn sử dụng công nghệ “cảm ứng siêu nhạy”, cho phản ứng mượt mà ngay cả khi đeo găng tay.
Ngoài màn hình, 625 trang bị chip lõi kép Snapdragon S4 1.2GHz, RAM 512MP, bộ nhớ trong 8GB (hỗ trợ thẻ nhớ), kết nối LTE, Wi-Fi, Bluetooth 4.0, máy ảnh chính 5MP, máy ảnh trước độ phân giải VGA. Những máy ảnh này cũng có thể dùng ứng dụng chụp ảnh tương tự các máy Lumia đắt tiền khác như Nokia Smart Camera và Nokia Cinemagraph.
Thiết bị có các màu cam, xanh lá cây, vàng bên cạnh màu trắng, đen truyền thống; kích thước 133.3 x 72.3 x 9.3mm và nặng 159g. Lumia 625 có giá 220 euro (6,1 triệu đồng) tại Anh, châu Âu và được phát hành tại châu Âu, châu Phi, Mỹ Latinh, một phần châu Á (bao gồm cả Trung Quốc, Ấn Độ) vào quý III năm nay.
Ảnh thực tế Nokia Lumia 625:
" alt="Smartphone Nokia Lumia 625 chính thức trình làng" />
Trong sân nhà trưởng thôn của thôn Tiểu Thanh Sơn vang lên âm thanh tràn đầy giận dữ.
Trưởng thôn Đường Chính ngồi trong sân mạnh mẽ hút một hơi thuốc lá sợi rồi gõ gõ miệng tẩu thuốc. Bật mình đứng dậy đi tới sương phòng nơi phát ra âm thanh ấy.
(Thuốc lá sợi)
Trong sương phòng đặt một chiếc giường lớn bên phải là tủ quần áo. Tất cả đều do Lưu lão tam người làm gia cụ tốt nhất trong thôn làm ra.
"A ma người nhìn thân thể này của con chưa? Làm sao mà cưới đây? Người đừng có làm chậm trễ chuyện chung thân đại sự ca nhi nhà người ta."
Người nói là Đường Phong đang nằm trên giường lớn, là con trai duy nhất của thôn trưởng Đường Chính, nhưng đứa con trai duy nhất này là một con ma ốm.
Hắn rất gầy là gầy kiểu của người bị bệnh, bởi vì hằng năm nằm trên giường bệnh nên da rất trắng, trắng đến không bình thường, lớn lên mi thanh mục tú, sống mũi thẳng môi mỏng, đặc biệt là đôi mắt sáng ngời ôn hòa tràn ngập cơ trí hoàn toàn không phù hợp với bộ dáng bệnh tật của hắn, người có mắt nhìn liền biết người này là một người có học thức.
Đường Phong cũng không biết làm sao. Hắn vốn dĩ là bác sĩ trung y ở thời hiên đại. Vì một trận động đất dẫn tới tử vong. Đợi đến lúc tỉnh lại thì biến thành bộ dáng Đường Phong của hiện tại là con trai duy nhất của thôn trưởng thôn Tiểu Thanh Sơn. Nguyên chủ do sinh non, thân thể mang nhiều bệnh tật, ốm yếu, bất hạnh mất sớm. Do đó hắn liền tới nơi này tiếp nhận kí ức và thân thể nguyên chủ.
Hắn tới nơi này sắp được ba tháng. Bởi vì tính cách của nguyên chủ và hắn tương tự nhau, ngược lại hắn không bị người nhà phát hiện là có điều gì kỳ lạ. Cho đến ngày hôm nay, Đường a ma là nam nhân sinh ra nguyên chủ. Nói rằng thế giới này không có nữ nhân, chỉ có ca nhi và hán tử. Cả hai đều có thân hình giống nhau, khác là ca nhi nhỏ yếu còn hán tử cao lớn cứng rắn hơn. Mỗi ca nhi sẽ có nốt ruồi đỏ dưới chân mày để phân biệt với hán tử.
Mà ca nhi có nốt ruồi đỏ càng đậm giống như máu thì nói lên rằng năng lực nối dõi tông đường cành mạnh, tương đương với càng dễ sinh con.
Đường Phong là một hán tử, ặc, nhưng mà thân hình, khuôn mặt của hắn lớn lên lại giống như ca nhi.
Buổi chiều hôm nay Đường a ma ra ngoài một chuyến, sau khi về tới nhà đột nhiên tiến vào phòng hắn nói: "ta đã chọn cho ngươi một mối hôn sự, thời gian là ngày mốt, gia đình ca nhi đó năm nay mới chuyển tới thôn của chúng ta, họ Lâm, a phụ là thợ săn, sống ở phía bên kia Đại Hòe Thụ, người cũng thật thà, a phụ a mẫu bên đó cũng đồng ý mối hôn sự này, ngươi đó! cứ đợi cưới phu lang đi"
Nào ngờ Đường Phong nghe xong liền từ chối Đường a ma. Vì thế liền có cảnh tượng rống giận của Đường a ma.
"Ngươi làm sao có thế nghĩ như vậy, hả? Trong thôn này có hán tử nhà ai có thể so sánh được với ngươi! Nếu như..."
Đường a ma nhịn không được nghẹn ngào nói " Nếu như ta có thể nuôi ngươi đủ tháng đủ ngày trong bụng rồi sinh ra ngươi thì ngươi cũng không phải chịu tình cảnh này."
Đường phụ tiến lên ôm vai người bạn già của mình. Đưa mắt ra dấu cho Đương Phong đang nằm trên giường. Kéo Đường a ma ra khỏi sương phòng, thuận tay đóng cửa phòng của Đường Phong lại
"Sao lại khóc? Con cái nhìn thấy nó cũng khó chịu trong lòng."
Đường phụ vắt khô khăn mặt đưa cho Đường a ma, nhìn hắn khóc thút tha thút thít trong lòng cũng khó chịu.
Lại nói năm đó lúc Đường a ma sắp sinh, Đường phụ không có ở nhà, lúc Đường phụ còn trẻ người lớn trong nhà đã sớm mất, Đường a ma một mình ở nhà làm việc không cẩn thận té ngã sanh ra Đường Phong đáng lẽ hai tháng nữa mới đời.
Bởi vì thiếu một chút nữa là một xác hai mạng, sau này thân thể cũng bị tổn hại không thể sanh được nữa. Đường Phong tuy rằng thân thể không tốt nhưng cũng là con trai duy nhất của hai người.
Đường a ma xem Đường Phong như tâm can bảo bối, ngàn vạn lần cũng không nỡ làm tổn thương dù chỉ một chút, lần này bắt Đường Phong kết hôn cũng vì khoảng thời gian trước Đường Phong tự nhiên hôn mê bất tỉnh lang trung nói không còn cách nào, khuyên họ nên chuẩn bị hậu sự.
Chuyện lần đó đã dọa cho Đường phụ, Đường a ma sợ choáng váng, hai người lấy tiền tiết kiệm đi đến huyện thành cách xa thôn họ bốn mươi vạn dặm mua thang thuốc tốt nhất để cứu sống Đường Phong. Dầu vậy của cải thì hết, Đường Phong tỉnh lại cũng đổi thành một người khác rồi.
Đường a ma nhận khăn, cầm khăn lau nước mắt trên mặt.
"Ngươi không thấy quá bất công với A Phong sao? Từ nhỏ A Phong nhà chúng ta đã là đứa trẻ thông minh, tam cữu dạy hắn có vài lần liền biết chữ, A Phong đã nhìn thấy cái gì là không quên, ngươi nói xem không phải do ta sinh nó thiếu tháng thiếu ngày nên liên lụy hắn, nếu không có lẽ bây giờ hắn cùng tiểu tử Văn gia kia giống nhau đã là tú tài lão gia.
" alt="Truyện Phu Phu Đồng Tâm, Kỳ Lợi Đoạn Kim" />" alt="Lập một 'hội kín' trên Facebook dễ hay khó?" />
- ·Nhận định, soi kèo AL
- ·Dịch toàn bộ trang web trong Firefox bằng Google Translate
- ·Galaxy S4 sẽ có 5 màu mới: xanh, tím, đỏ, nâu và hồng
- ·Dell XPS 11 kết hợp “tinh túy” của Lenovo Yoga, Microsoft Surface
- ·Nhận định, soi kèo Al Jubail vs Jeddah, 22h40 ngày 8/4: Cửa trên thất thế
- ·Truyện Xuyên Nhanh: Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ
- ·Gmail sẽ hỗ trợ cả gửi tiền
- ·iPhone 5S lộ linh kiện vàng?
- ·Nhận định, soi kèo Cukaricki vs FK IMT Belgrad, 23h00 ngày 7/4: Mệnh lệnh phải thắng
- ·6 tin đồn đáng giá về smartphone Google Nexus 5
Sở Triệu hôn lên má cô, trong chốc lát liếm nhẹ vành tai cô khiến Tố Du không khỏi rùng mình, giọng nói ấm áp kề cận bên tai:
- Anh yêu em.
Câu nói của anh khiến tim cô đập mạnh, người ta bảo kẻ say không biết nói dối, nhưng anh nào say, chỉ là Sở Triệu đang giả vờ, mà kỳ thực anh nói yêu cô rất chân thành.
Song song với lời bày tỏ tình cảm, bàn tay nam tính cứ theo đà quen thuộc mà lần mò đến nơi tư mật, vuốt ve cặp đùi trắng mịn.
Cô nhận định rất rõ việc anh muốn làm với mình, Tố Du rối bời trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Dẫu sao cả hai cũng phải lần đầu làm chuyện này, nhưng chẳng lẽ cô lại để yên mặc anh muốn làm gì cũng được, cả hai đã ly hôn rồi, như thế này phải chăng không ổn...
Trong lúc cô đang bận nghĩ ngợi thì mảnh vải mỏng manh che chắn vùng đất cấm bên dưới đã bị vén sang một bên. Cô có chút hốt hoảng, nhưng chưa kịp phản ứng thì đoàn tàu đã tiến vào hang sâu, căn bản cô không thể chống cự trước sức lực của người đàn ông này.1
Chỉ trong cú thúc đầu tiên, vật to lớn đã chạm đến tận cùng của nơi sâu thẳm. Cô nhíu mày, khoái cảm chạy dọc sống lưng, nơi chật hẹp càng thêm co thắt như muốn bóp chặt đoàn tàu đang thâm nhập.
Anh đưa tay chạm vào hai quả tuyết lê mềm mại rồi bóp chặt lấy chúng, bên dưới lại tăng tốc, dòng sữa tinh khiết chảy ra, cô thở gấp, cảm giác ngây ngất nhưng có chút khó chịu, đôi môi khẽ cất lời:
- Nhẹ...nhẹ một chút.
Anh mút lấy hai nụ hoa cứng cáp, tận hưởng dòng chất lỏng đầy dinh dưỡng, lúc này chỉ muốn hút cạn kiệt nguồn sữa dồi dào.
Bên dưới liên tục vào ra, cô cắn chặt môi, hai bàn tay bấu chặt cánh tay Sở Triệu, âm thanh va chạm xác thịt đều đặn vang lên trong không gian.
" alt="Truyện Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao?" />>> Ngày 19/4, Vua Bóng rổ chính thức Open Beta/Chơi "Vua Bóng Rổ" nhận ngay Ipad Mini
Sau ngày Open Beta và thương mại hóa, Vua Bóng Rổchính thức ra quân hoạt náo tại nhiều Game Center trên các quận Ba Đình, Hai Bà Trung, Đống Đa, Hoàng Mai, Long Biên, Thanh Xuân và huyện Từ Liêm. Một khối lượng lớn quà tặng mang hình ảnh game cũng được chuẩn bị để phát tặng game thủ.
Với phong cách freestyle đường phố quen thuộc, các quà tặng của game Vua Bóng Rổ cũng được lên ý tưởng và đặt hàng riêng như: áo, mũ hiphop, vòng tay, móc chìa khóa, sticker… Đặc biệt, gần 13.000 thẻ Giftcode trị giá 500.000 đồng/thẻ cũng được phát miễn phí trong đợt hoạt náo này.
VTC Game chọn tháng 5 để “mở hàng” cho chuỗi sự kiện Vua Bóng Rổ. Với nội dung update mới khá hấp dẫn, những sự kiện đình đám hứa hẹn gây sốt trong cộng đồng sắp được tung ra, Vua Bóng Rổ sẽ là cái tên hot được cộng đồng “săn lùng” trong mùa hè này.
Để nhận miễn phí các món quà hấp dẫn, các game thủ chỉ cần ghé qua những phòng máy tại địa bàn Hà Nội, “giờ vàng” để nhận quà là sáng từ 9h - 13h và chiều từ 14h - 18h các ngày 15, 16, 17, 18, 19 tháng 5.
Xem thêm tại đâyđể biết các địa chỉ nhận quà.
" alt="'Mưa' quà tặng, giftcode cho cộng đồng Vua Bóng Rổ Hà Nội" />Play" alt="Nổ pin điện thoại ngay trên tay" />
- ·Nhận định, soi kèo Al Jazira Club vs Al Wasl FC, 20h50 ngày 7/4: Điểm tựa sân nhà
- ·Nokia 1020: Điện thoại tuyệt vời, máy ảnh hoàn hảo
- ·Microsoft “đá đểu” iPad trong video quảng cáo mới
- ·Hướng dẫn chọn mua laptop như ý
- ·Nhận định, soi kèo U21 Coventry vs U21 Bristol City, 19h00 ngày 8/4: Cửa dưới ‘tạch’
- ·Smartphone lõi tứ rẻ nhất thế giới chỉ 2,6 triệu đồng
- ·Phân biệt sạc, cáp iPhone chính hãng và nhái
- ·Truyện Thượng Vị Câu Dẫn
- ·Nhận định, soi kèo Inter Lions FC vs Sutherland Sharks, 16h15 ngày 8/4: Tiếp tục gieo sầu
- ·Truyện Ly Uyên