Truyện Nhất Tiếu Thiên Hạ Túy
Câu chuyện xưa bắt đầu như thế này.
Có một ngôi miếu cổ tọa trên một ngọn núi đã có từ rất xa xưa,ệnNhấtTiếuThiênHạTúbang xep hang tbn trong miếu có một tiểu hòa thượng cùng một lão hòa thượng sinh sống, tiểu hòa thượng đang nghe lão hòa thượng kể chuyện xưa, câu chuyện này là gì ư?
Đương nhiên là…..
Có một ngôi miếu cổ tọa trên một ngọn núi đã có từ rất xa xưa…… Khụ khụ…… Lầm rồi, là có một Mộ Dung thế gia, trong nhà có rất nhiều phòng, cũng có rất nhiều người…… Thế cho nên chỉ cần bước vào lập tức sẽ không thể phân định được phương hướng.
Kỳ thật so với một võ lâm đệ nhất thế gia, phòng ở của Mộ Dung gia cũng không tính là lớn. Dĩ nhiên sẽ không giống như vương tôn quý tộc đi mười bước tới một lầu, bước năm bước thay một cảnh, lại càng không cần bàn tới cái gì gọi là ứng cảnh. Nhưng Kỷ Ngộ Ngôn mới bảy tuổi hiển nhiên sẽ không nghĩ như vậy.
Sau mười lần vòng trở lại con đường cũ, đi qua bên này, lại lộn trở về, bước đến bên kia, rồi cũng trở lại…… Dù đi đến đâu vẫn sẽ vòng về chỗ cũ…… Hắn rốt cục cũng hiểu được một chuyện — hắn lạc đường.
Kỷ Ngộ Ngôn vô cùng bất đắc dĩ.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn bước vào Mộ Dung thế gia, cũng là lần đầu tiên hắn được đến một nơi phồn hoa như vậy, đối với một tiểu hài tử tuổi vẫn còn nhỏ, vốn không có khả năng xác định phương hướng, lạc đường hiển nhiên chỉ là một chuyện thường tình mà thôi.
Nhưng nếu là đối với một kẻ vừa mới bán mình làm nô, một hạ nhân đang chuẩn bị đến tiền thính chờ quản gia dạy bảo, thì đây lại chính là vấn đề nghiêm trọng.
Cho nên Kỷ Ngộ Ngôn tuy rất khẩn trương, nhưng hắn không hoảng loạn, bởi vì hắn biết lúc này mà hoảng sợ thì thật không tốt chút nào, thành ra chỉ có thể tìm người hỏi đường mà thôi, nhưng một đường đi tới này, hắn một người cũng không gặp được.
Đình viện lớn như vậy nhưng lại im ắng lạ thường, chỉ có tiếng ve ngày hạ râm ran ồn ã.
Không biết đã đi qua hết bao nhiêu hành lang cũng không biết đã xuyên qua bao nhiêu họa thuyền, cuối cùng hắn chỉ cảm thấy chân tay bủn rủn, không thể tiếp tục đi được nữa.
Nhưng cũng không thể dừng lại.
Ngày hôm qua hắn vừa mới bán thân để lấy tiền chôn cất mẫu thân vốn là quá phụ đã nhiều năm, nên chỉ còn lại mỗi mình hắn trên đời này. Mộ Dung gia đối với một đám hài tử cơ nhỡ vô y như bọn họ mà nói, đích thật là một nơi rất tốt, mà nguyên nhân quản gia gọi hắn đến đại sảnh, chính là để tuyển thư đồng kiêm phó nhân (người hầu) cho hai vị tiểu công tử nhà Mộ Dung. Nếu được tuyển, thì có thể cùng bọn công tử đọc sách đi học.
Đó chính là giấc mộng của đám tiểu hài tử.
Có thể biết chữ, có thể viết thư…… Chỉ cần nghĩ tới thôi là đã thấy vô cùng phấn khởi rồi.
Tuy rằng tinh thần thượng võ trong chốn giang hồ rất cao, nhưng địa vị của nho hiệp tựa hồ hơn hẳn đám võ phu lỗ mãng bình thường rất nhiều.
Mộ Dung thế gia chính là đệ nhất thế gia chuộng văn chuộng võ như vậy đấy.
Bất quá Kỷ Ngộ Ngôn hiện tại cũng chẳng còn tâm trí nghĩ tới chuyện đó, điều duy nhất hắn quan tâm bây giờ chính là làm sao tìm được đường ra khỏi cái nơi như mê cung này, nhất là sau khi hắn lạc đến một khu rừng ngô đồng.
Bởi vì thể lực đã cạn kiệt, nên dĩ nhiên sẽ không chú ý tới tình huống dưới chân, không ngờ hai chân lại vấp vào nhau, hắn bổ nhào thật mạnh trên mặt đất. Như vậy cũng tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng nõn nay lại bị bùn đất dơ bẩn làm cho lắm lem, cái trán trầy sướt, y phục gia phó cũng bị rách một lỗ thật bự ngay tại đầu gối.
Nhưng Kỷ Ngộ Ngôn không khóc, ngay cả nghĩ cũng chẳng nghĩ, tiểu hài tử nhà nghèo, người nào lại chưa từng chịu ủy khuất, một vết thương nho nhỏ do bị ngã thì tính là cái gì, bất quá hắn biết mình hiện tại không thể nào động đậy được nữa.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Kỷ Ngộ Ngôn cẩn thận ngồi xuống, đang chuẩn bị nhìn xem chỗ khuỷu tay có bị trầy sướt gì hay không, thì có một âm thanh tràn đầy nghiêm khắc từ trên đỉnh đầu truyền xuống.
“Ngươi là ai? Làm sao đến được đây?!”
Thanh âm tinh tế, chất giọng tựa hồ vẫn còn non nớt, nhưng lại vô cùng lãnh lệ (lạnh lẽo tràn đầy sát ý).
Kỷ Ngộ Ngôn ngẩng đầu nhìn lại, nhưng không thấy bóng người, chỉ có lá cây ngô đồng che chắn dương quang, tước ánh sáng dày đặc thành những sợi kim tuyến mỏng manh, hắn hướng mắt nhìn lên, nhưng làm thế nào cũng không thấy được người ngồi sau bức màn xanh biếc rậm rạp kia.
“Nói chuyện a, bộ ngươi câm điếc hả?”
Thanh âm bắt đầu không kiên nhẫn.
Kỷ Ngộ Ngôn đột nhiên rất muốn cười.
Bởi vì đây là một thanh âm rất êm tai.
Giòn tan, trong suốt, tựa như là tiếng va chạm của thủy tinh.
Cho nên trong câu trả lời của hắn ẩn ẩn chút ý cười, “Ta gọi là Kỷ Ngộ Ngôn, vừa mới tới hôm qua, hiện tại đang muốn đến tiền thính, nhưng làm sao cũng không tìm được đường đi.”
Người trong tán cây trầm mặt một lúc, một lát sau, Kỷ Ngộ Ngôn mới nghe thấy một tiếng “Xuy”, tựa hồ là người nọ đang cười, sau đó thì cúi đầu tự nói, “Ta còn đang tự hỏi sao lại có người đến đây, nguyên lai là do lạc đường.”
Nghe xong những lời này, Kỷ Ngộ Ngôn lại nhìn về phía trước, nhưng không hiểu sao chợt thấy hơi hoa mắt, sau đó một người lập tức hiện ra trước mặt.
Đó là lần đầu tiên Kỷ Ngộ Ngôn nhìn thấy Mộ Dung Địch Trần.
————————————-
Mười mấy năm sau, thời điểm hắn có vô số kim ngọc mỹ nhân bên cạnh, vẫn thường xuyên mơ thấy giấc mộng này, nguyên lai có một số việc cho dù là ở trong mộng, cũng không thể quên được.
Hài tử lúc ấy tuổi cũng không hơn hắn bao nhiêu, khuôn mặt tuy gắt gao nhăn nhó, nhưng vẫn xinh đẹp vô cùng, khiến hắn nhìn cũng có chút choáng váng. Nhưng tính tình hắn vốn cao ngạo lạnh lùng, cho dù Mộ Dung Địch Trần lúc đó chỉ mới bảy tuổi, nhưng cũng đã có được khí thế không ai sánh kịp.
Bất quá Kỷ Ngộ Ngôn khi đó lại không ý thức được điều này, hắn chỉ giật mình nhìn người đột nhiên xuất hiện từ khoảng không, hơn nữa cái loại lãnh diễm chưa từng thấy qua như vậy thật khiến hắn kinh sợ.
“Ngươi là ai?” Kỷ Ngộ Ngôn nhịn không được bật hỏi.
“Ngươi không đáng được biết.” Mộ Dung Địch Trần lạnh lùng đáp
Vì thế Kỷ Ngộ Ngôn không nói.
Hắn nhìn cách ăn mặc cùng y phục của Mộ Dung Địch Trần, này hiển nhiên là một công tử thân vận hoa phục mỹ lệ, so với y phục trên người hắn đâu chỉ là khác một trời một vực
Mộ Dung Địch Trần có chút chán ghét quay mặt đi, không hề có ý muốn nhìn một người toàn thân bẩn thỉu. Kỷ Ngộ Ngôn lúc này trên mặt đen tuyền, cái mũi ánh mắt đều có chút không thể phân biệt rõ ràng cho lắm. Bất quá Mộ Dung Địch Trần vẫn nói, “Vừa lúc ta cũng muốn đến tiền thính, ngươi đi theo ta.”
Kỷ Ngộ Ngôn vội vàng đáp ứng.
Rốt cục cũng tìm được người biết đường, đáy lòng thoáng nhẹ nhàng thở ra, rồi lại có chút âm ỉ đau đớn, y tựa hồ rất chán ghét mình.
Thời điểm Kỷ Ngộ Ngôn cùng Mộ Dung Địch Trần tới tiền thính. Đã có rất nhiều người quỳ trên mặt đất, quản gia cũng đã phát biểu được một nửa.
Nhìn thấy bọn họ cùng nhau đi đến, mọi người đều vô cùng sửng sốt.
Ngay cả đương gia chủ quản Mộ Dung gia, cũng chính là phụ thân của Mộ Dung Địch Trần – Mộ Dung Hưng Đức – cũng không ngoại lệ; mà mẫu thân của Mộ Dung Địch Trần – Vệ Lưu Sương, lại sợ hãi tới mức nhắm hai mắt lại. Nàng rất sợ thấy thấy đứa con này của mình, hôm nay sở dĩ nàng đến đây, cũng là vì đại sự tuyển chọn thư đồng, đồng thời do được Mộ Dung Hưng Đức khuyên bảo hồi lâu mới miễn cưỡng đáp ứng. Dù sao với sự kiện lớn như vậy, thiếu chủ mẫu, thật sự là không thích hợp.
Mộ Dung gia bất đồng so với nhưng võ lâm thế gia khác.
Công tử nhà Mộ Dung, không chỉ phải tập võ, mà đức hạnh cũng là một phương diện trọng yếu, thậm chí có đôi khi còn phải học tập “Trị đạo”. Bởi vì nếu lấy địa vị thống lĩnh người trong bạch đạo võ lâm của Mộ Dung đương gia mà nói, thì cái gọi là võ công cái thế cũng chỉ là từ mở rộng của “Xạ” trong “Lục nghệ” mà thôi. Cho nên việc coi trọng thư đồng cũng là điều đương nhiên.
( Lục nghệ tức sáu tài nghệ dạy học trò thời xưa là lễ, nhạc, xạ (bắn), ngự (cưỡi ngựa), thư (học chữ), số (học tính))
Thư đồng đồng tử được tuyển, chính là người sẽ đi theo phụ trợ tân nhậm bạch đạo võ lâm minh chủ sau này, trở thành người thân cận nhất với hắn. Song phương không chỉ phải có tâm tư tương đồng, mà đối với chủ nhân của mình lại càng phải tuyệt đối trung thành. Bởi vì việc bọn họ phải làm, không chỉ có trợ giúp các chủ nhân chống lại hắc đạo do Thập Nguyệt Cung cầm đầu, mà còn phải thống trị võ lâm bạch đạo. Ở một khía cạnh nào đó mà nói, thư đồng này, về sau rất có thể sẽ trở thành kẻ dưới một người trên vạn người trong chốn võ lâm. Đồng thời cũng là người có năng lực cũng có cơ hội chấp chưởng võ lâm Càn Khôn nhất.
Bất quá bình thường thì thư đồng đều do các công tử nhà Mộ Dung tự mình chọn lựa, tuy rằng cuối cùng vẫn phải thông qua sự đồng ý của phụ mẫu, nhưng quyền chọn lựa đa phần vẫn nằm trong tay các vị thiếu gia.
Đối với một đám người đang ngây ngẩn, Mộ Dung Địch Trần chỉ bĩu môi, căn bản khinh thường không thèm ngó tới bọn hắn.
Kỷ Ngộ Ngôn cũng vội vàng đến trước mặt đại quản gia quỳ xuống, “Ngộ Ngôn tới chậm, thỉnh ngài trách phạt.”
Đại quản gia thuyết huấn được một nửa, đang vô cùng say sưa, đột nhiên bị ngắt ngang, tuy rằng rất mất hứng, nhưng dĩ nhiên không dám phát hỏa với Mộ Dung Địch Trần, nên quay qua nhìn nhìn mọi người, lập tức mượn Kỷ Ngộ Ngôn để lập uy.
“Tử tiểu tử nhà ngươi, chạy đi đâu vậy? Đã sớm nói với ngươi là tất cả mọi người đều phải đến tiền thính có đại sự, sao chỉ có mình ngươi lỗ tai điếc không nghe? Ngươi nói xem, ngươi chạy đi đâu giương oai hả?”
Mộ Dung Địch Trần gắt gao nhíu mày, thấy đại quản gia nước miếng bay loạn.
Kỷ Ngộ Ngôn vội vàng dập đầu định giải thích, nhưng lại nghe thấy một giọng nói lạnh như băng phát ra: “Thế nào, là ta kêu hắn bồi ta, không được sao?”
Đích thị là Mộ Dung Địch Trần.
Đại quản gia ngây người giữa tiền thính, cái miệng mở lớn hơn nữa ngày vẫn chưa thể khép lại.
Kỷ Ngộ Ngôn nghe xong trong lòng vô cùng cảm kích, cũng có chút cao hứng.
Y nói đỡ cho mình.
Xem ra mình không có bị y chán ghét
Đợi lúc hắn nâng đầu lên, mới phát giác tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm mình giống gặp phải quỷ.
Làm sao vậy?
Kỷ Ngộ Ngôn sờ sờ mặt mình lại nhìn nhìn y phục của mình.
Tuy rằng đều rất bẩn, cái trán cũng bị trầy.
Nhưng máu ngừng chảy rồi mà, chẳng lẽ là do mình làm dơ bộ y phục mới thay sao, nhưng khi nãy bọn họ cũng đâu có nhìn mình như vậy a.
Kỳ thật ngay cả Mộ Dung Hưng Đức cùng Vệ Lưu Sương cũng giật mình không nhỏ.
Hài tử này từ nhỏ chưa từng thấy y nói giúp ai cái gì bao giờ, tại sao lần này lại đột nhiên mở miệng như thế, hy vọng là không có chuyện gì.
Bọn họ hầu hết đều nghĩ như vậy, ngay cả đại ca Mộ Dung Thanh Trần của Mộ Dung Địch Trần mười một tuổi ngồi ở bên cạnh cùng với muội muội Mộ Dung Linh Nhiên nhỏ hơn Mộ Dung Địch Trần một tuổi trong lòng cũng thầm nói.
Kỳ thật bọn họ đều hiểu lầm Mộ Dung Địch Trần.
Cho dù sau này y ra sao, có thiết huyết vô tình như thế nào, thì bây giờ y bất quá vẫn chỉ là một hài tử, một hài tử sợ tịch mịch, khát vọng thân tình yêu thương.
Sở dĩ y giải vây cho Kỷ Ngộ Ngôn, chỉ là vì muốn ngăn cản không cho Kỷ Ngộ Ngôn nói ra, bởi y muốn cho mọi người thấy, vẫn có người muốn thân cận với y, chứ không phải vì Kỷ Ngộ Ngôn lạc đường nên mới bước vào viện của y.
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Le Havre vs Brest, 21h00 ngày 26/1: Chiến thắng thứ 4
-
Con gái NSND Trần Nhượng gặp may mắn bất ngờ
-
Sao nỡ gắn biệt danh bà hoàng phim dở cho Mai Thu Huyền
-
Nỗi lo của 'diễn viên nghìn tỷ' Tuấn Trần
-
Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhà
-
Siêu tài năng nhí tập 1: Bé Phước An thi tài với bố
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Santos Laguna vs Club America, 08h05 ngày 26/1: Khách vẫn làm chủ
- Ca sĩ Vũ hát trước 10.000 khán giả và ngôi sao Hong Kong
- Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2023: lộ diện 6 mentor cho phần thi trang phục dân tộc
- Nhận định, soi kèo nữ Perth Glory vs nữ Central Coast Mariners, 16h00 ngày 27/12: Cửa dưới ‘tạch’
- Nhận định, soi kèo Strasbourg vs Lille, 01h00 ngày 26/01: Ca khúc khải hoàn
- Nhận định, soi kèo Perth Glory vs Macarthur FC, 18h45 ngày 27/12: Cửa trên thắng thế
- Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Leicester, 03h00 ngày 27/12
- Trạm cứu hộ trái tim tập 32: Hà chấp nhận rút đơn kiện Nghĩa để cứu Mỹ Đình
- Nhận định, soi kèo Nantes vs Lyon, 23h15 ngày 26/1: Phong độ sa sút
- Tình tiết phim ức chế đỉnh điểm, khán giả tuyên bố bỏ xem Trạm cứu hộ trái tim
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Al Taawoun vs Al
- MC Vũ Mạnh Cường mong khán giả thông cảm vì hát lố
- MC Vũ Mạnh Cường mong khán giả thông cảm vì hát lố
- Nhận định, soi kèo Philippines vs Thái Lan, 20h00 ngày 27/12: Tiềm ẩn nguy hiểm
- Nhận định, soi kèo Petrolul vs Botosani, 22h00 ngày 27/1: Khó tin cửa dưới
- Huỳnh Lập, Diệu Nhi mừng Năm Chà đoạt quán quân Cười xuyên Việt
- MC Vũ Mạnh Cường mong khán giả thông cảm vì hát lố
- Xúc động khi nghe Hùng Min hát 'Con rồng cháu tiên'
- Nhận định, soi kèo Deportes Tolima vs Deportivo Pasto, 8h10 ngày 28/1: Đầu xuôi đuôi lọt
- Sở thích đồng điệu đặc biệt của Bảo Thy và chồng đại gia
- Người một nhà tập 15: Trí kiện con trai ông trùm
- Nhận định, soi kèo U19 Nam Định vs U19 PVF
- Nhận định, soi kèo Thitsar Arman vs Dagon FC, 16h30 ngày 27/1: Không trả được nợ
- NSƯT Hoàng Hải nhận thử thách tỏ tình với Luyến 'lươn' theo 3 cách của VTV
- Phần mới của Max điên lọt cửa kiểm duyệt nguyên vẹn, cấm khán giả dưới 18 tuổi
- 'Người ấy là ai’: Diễn viên Thái làm cố vấn, hotgirl đình đám là nữ chính
- Nhận định, soi kèo Tottenham vs Leicester, 21h00 ngày 26/1: Cơ hội cho Gà trống
- Mỹ nhân nhiều duyên nợ với Doãn Quốc Đam trong Mình yêu nhau, bình yên thôi
- Con gái NSND Trần Nhượng về nhì, Duy Khiêm Ngố đăng quang ‘Trời sinh một cặp’
- Miss Grand International 2023: phần thi áo tắm ‘đốt nóng’ bờ biển Đà Nẵng
- 搜索
-
- 友情链接
-