Trong số các vấn đề được đặt lên “bàn cân” của cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm nay,ữngvấnđềcửtriMỹquantâmtrongcuộcbầucửbảng xếp hạng v-league mới nhất kinh tế vẫn là chủ đề được nhiều cử tri quan tâm.
Theo số liệu củaGall Up,có tới 52% cử tri nói rằng vấn đề kinh tế sẽ đóng vai trò quyết định đối với lá phiếu bầu cử của họ vào tháng 11 tới. Hiện nay, phần lớn cử tri đánh giá ông Donald Trump có khả năng xử lý kinh tế tốt hơn so với đối thủ đảng Dân chủ là bà Kamala Harris, với tỷ lệ ủng hộ lần lượt là 54% so với 45%.
Dưới đây là một vài vấn đề được cử tri quan tâm nhất và sẽ quyết định kết quả cuộc bầu cử năm nay.
Ông Donald Trump và bà Kamala Harris đang có ưu thế ở một vài lĩnh vực nhất định được cử tri quan tâm. (Ảnh: Financial Times)
Kinh tế đứng đầu danh sách
Kinh tế đứng đầu trong danh sách các vấn đề được quan tâm tại Mỹ. Tỷ lệ 52% cử tri hiện tại đánh giá kinh tế là một yếu tố “vô cùng quan trọng” ảnh hưởng đến lá phiếu của họ trong cuộc bầu cử tổng thống. Đây là mức cao nhất từng được ghi nhận kể từ tháng 10/2008, trong cuộc Đại suy thoái, khi 55% cử tri nói điều tương tự.
Phần lớn cử tri vẫn coi kinh tế là mối quan tâm hàng đầu. (Ảnh: Reuters)
Trong các cuộc thăm dò được thực hiện gần cuộc bầu cử trong các năm bầu cử tổng thống khác kể từ năm 1996, khoảng 38% đến 44% cử tri đánh giá quan điểm của các ứng cử viên về kinh tế là cực kỳ quan trọng đối với lá phiếu của họ. Một nửa số lượt đánh giá này đến từ các cuộc thăm dò vào tháng 9 hoặc tháng 10, sát thời điểm diễn ra ngày bỏ phiếu.
Các vấn đề tiếp theo
Xếp ngay dưới kinh tế là các vấn đề về dân chủ, an ninh Quốc gia, và lựa chọn Thẩm phán Tòa án Tối cao.
Theo đó, khoảng 41% đến 49% cử tri cho rằng 4 vấn đề sau đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với lá phiếu của họ, bao gồm nền dân chủ ở Mỹ, khủng bố và an ninh quốc gia, loại thẩm phán Tòa án Tối cao mà các ứng cử viên sẽ chọn nếu họ trở thành tổng thống, và vấn đề nhập cư.
Khoảng 31% đến 38% coi 10 vấn đề sau là vô cùng quan trọng, bao gồm giáo dục, chăm sóc sức khỏe, chính sách súng đạn, phá thai, thuế, tội phạm, sự phân phối thu nhập và của cải ở Mỹ, thâm hụt ngân sách liên bang, các vấn đề đối ngoại, và tình hình Trung Đông giữa Israel và Palestine.
Nhập cư cũng là một trong những vấn đề được quan tâm trong cuộc bầu cử năm nay. (Ảnh: NPR)
Đối với 5 vấn đề tiếp theo, bao gồm chính sách năng lượng, quan hệ với Nga, quan hệ chủng tộc, quan hệ với Trung Quốc và thương mại với các quốc gia khác, chỉ khoảng 23% đến 27% người được hỏi coi đây là những vấn đề “vô cùng quan trọng”,
Hai vấn đề khác bao gồm biến đổi khí hậu và quyền chuyển giới lần lượt là ưu tiên đối với khoảng 21% và 18% cử tri.
Khác biệt giữa hai đảng
Quan điểm giữa các cử tri của 2 đảng về những vấn đề ưu tiên trong cuộc bầu cử năm nay cũng có sự khác biệt.
Trong đó, 66% cử tri Cộng hòa và các cử tri độc lập có khuynh hướng Cộng hòa đánh giá kinh tế là vô cùng quan trọng đối với lá phiếu của họ. Mặt khác, chỉ có khoảng 36% cử tri Dân chủ và các cử tri độc lập có khuynh hướng Dân chủ hơn có đánh giá tương tự.
Kinh tế là vấn đề hàng đầu đối với cử tri Cộng hòa, nhưng nó không nằm trong top 5 vấn đề quan trọng nhất của cử tri Dân chủ. Thực tế, đối với các cử tri Cộng hoà và Dân chủ, danh sách 5 vấn đề ưu tiên có sự khác biệt rõ rệt.
Đối với đảng Dân chủ, những vấn đề họ quan tâm là nền dân chủ của Mỹ, việc bầu thẩm phán Toà án Tối cao, quyền phá thai của phụ nữ, chăm sóc sức khoẻ và giáo dục. Trong khi đó, đảng Cộng hoà đang tập trung vào vấn đề nhập cư, khủng bố và an ninh quốc gia, tội phạm và thuế.
Sự khác biệt giữa hai đảng về việc đánh giá kinh tế vô cùng quan trọng và có một sự tương phản rõ rệt so với năm 2008, khi đây là vấn đề được cả hai đảng đánh giá cao nhất.
Lợi thế của 2 ứng viên
Tính đến thời điểm hiện tại, các cử tri đang đánh giá ông Trump tốt hơn so với bà Harris trong cách xử lý các vấn đề kinh tế (54%), nhập cư (54%) và đối ngoại (52%). Mặt khác, bà Harris lại được tín nhiệm hơn so với ông Trump khi nhắc tới biến đổi khí hậu (61%), phá thai (56%) và chăm sóc sức khỏe (54%). Về vấn đề quản lý súng đạn, cả ông Trump và bà Harris chưa tạo được ấn tượng đối với cử tri.
Như dự đoán, cử tri của Đảng Cộng hòa và Đảng Dân chủ ủng hộ mạnh mẽ ứng cử viên của đảng mình để xử lý từng vấn đề. Đa số cử tri Dân chủ, dao động từ 88% đến 97%, cho rằng bà Harris sẽ tốt hơn về tất cả các vấn đề được đề cập.
Trong khi đó, đánh giá của cử tri Cộng hòa về khả năng xử lý các vấn đề của ông Trump lại có sự khác biệt. Cụ thể, khoảng 97% ủng hộ cách ông giải quyết vấn đề nhập cư và kinh tế, 69% đối với biến đổi khí hậu và 78% đối với phá thai. 1/4 cử tri Cộng hòa cho rằng bà Harris sẽ làm tốt hơn về vấn đề biến đổi khí hậu và 16% nói điều tương tự về phá thai. Ngược lại, chưa tới 11% cử tri Dân chủ cho rằng ông Trump sẽ làm tốt hơn bà Harris về bất kỳ vấn đề nào.
Cử tri của cả hai đảng đều khẳng định mạnh mẽ rằng họ ủng hộ ứng cử viên của đảng mình về những vấn đề quan trọng nhất. Trong đó, 95% cử tri Cộng hòa tán thành với những gì ông Trump đang làm. Về phía đảng Dân chủ, 92% cử tri bày tỏ quan điểm tương tự với bà Harris.
So với kết quả thăm dò hồi tháng 6, bà Harris đang nhận được nhiều sự ủng hộ hơn so với Tổng thống đương nhiệm Joe Biden. Thời điểm ấy, 37% cử tri nói rằng họ đồng tình với ông Biden về những vấn đề được quan tâm. Trong khi đó, đánh giá của ông Trump hầu như không thay đổi kể từ tháng 6.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Qatar SC vs Umm Salal, 22h59 ngày 28/2: Cắt đuôi đối thủ
2025-03-02 19:39
-
Trong dư luận cũng nổ ra tranh cãi nảy lửa về việc ai hoặc điều gì phải chịu trách nhiệm cho sự xấu đi nghiêm trọng của mối quan hệ giữa hai nền kinh tế hàng đầu thế giới.
Theo Hal Brands, giáo sư Trường nghiên cứu quốc tế tiên tiến thuộc Đại học Johns Hopkins (Mỹ) và Charles Edel, thành viên cấp cao tại Trung tâm nghiên cứu Mỹ thuộc Đại học Sydney (Australia), các cách "chẩn bệnh" khác nhau dẫn đến những cách "kê đơn" khác nhau.
Nếu các hành động và tham vọng toàn cầu của Mỹ gây khủng hoảng, Washington cần tránh những hành động nhiều khả năng chống đối Bắc Kinh. Song, nếu sự đối đầu là sản phẩm tất yếu của Trung Quốc thời kỳ này hoặc những căng thẳng nảy sinh giữa hai cường quốc trong một hệ thống quốc tế đầy cạnh tranh, Mỹ nên chấp nhận hiện trạng này và tìm cách triển khai một chiến lược đối phó tập trung và mang tính phối hợp hơn nữa.
Trong một bài phân tích mới đăng tải trên tạp chí Foreign Policy, ông Brands và ông Edel cho rằng, việc lật lại các bài học lịch sử của sự đổ vỡ quan hệ Mỹ - Liên Xô sau Thế chiến thứ hai sẽ giúp hiểu rõ các căn nguyên đẩy Mỹ và Trung Quốc tới thế bế tắc hiện tại cũng như việc Washington nên thoát ra như thế nào.
Nhìn lại Chiến tranh Lạnh Mỹ - Liên Xô
Trong giai đoạn 1945 - 1947, mối quan hệ Mỹ - Xô chuyển từ đối tác thời chiến căng thẳng nhưng hiệu quả thành sự đối đầu sâu sắc về ý thức hệ và địa chính trị, kéo dài hàng thập kỷ sau đó. Trên thế giới từng có 4 trường phái riêng rẽ nhằm lý giải nguồn gốc lịch sử của Chiến tranh Lạnh.
Cách hiểu đầu tiên, xuất hiện vào cuối những năm 1940 - 1950 quy trách nhiệm cho Liên Xô. Tuy nhiên, bắt đầu từ cuối những năm 1950, với ảnh hưởng ngày càng tăng của hiện tượng "vỡ mộng quốc gia" vì chiến tranh Việt Nam, các học giả thuộc chủ nghĩa xét lại đã đảo ngược cách hiểu nói trên. Họ quả quyết chính Washington là "tội đồ", chứ không phải Moscow.
Những người theo chủ nghĩa xét lại cho rằng, Mỹ từ lâu đã là một cường quốc bành trướng, tìm mọi cách mở rộng phạm vi ảnh hưởng kinh tế, thúc đẩy hệ thống chủ nghĩa tư bản thị trường và truyền bá các giá trị của mình ra khắp thế giới. Do đó, nhà lãnh đạo Joseph Stalin có mối quan tâm chính đáng ở Đông Âu và các chính sách của Washington đã buộc Moscow phải lựa chọn giữa bất an và đối đầu. Và gần như không có gì đáng ngạc nhiên khi Điện Kremlin chọn đối đầu.
Cách lý giải thứ ba kết hợp các thành tố của 2 cách hiểu đầu tiên. Các nhà sử học hậu xét lại thừa nhận Mỹ đã phạm sai lầm. Song, họ coi Chiến tranh Lạnh là điều không thể tránh khỏi. Sau Thế chiến hai, Mỹ và Liên Xô tự thấy họ là hai quốc gia hùng mạnh nhất thế giới với khoảng trống quyền lực giữa họ rất lớn. Chỉ riêng tình huống này đã dẫn đến sự cạnh tranh. Các hệ thống chính trị khác biệt, trải nghiệm lịch sử và các quan niệm khác nhau về cách tốt nhất để tạo ra an ninh đã dẫn đến Chiến tranh Lạnh.
Việc hé mở các tài liệu lưu trữ của Liên Xô sau Chiến tranh Lạnh đã dẫn đến sự xuất hiện của cách hiểu thứ tư. Các nhà sử học nổi tiếng như John Lewis Gaddis đã sửa đổi những lý giải trước đó của họ và đổ lỗi nhiều hơn cho Liên Xô nói chung cũng như ông Stalin nói riêng. Cách hiểu này được coi là trường phái "bình mới, rượu cũ" vì nó dẫn tới một kết luận đã có trước đây, rằng Mỹ đã đúng khi chọn đối đầu.
Căng thẳng Mỹ - Trung hiện tại
Các cách hiểu khác nhau như trên về nguồn gốc Chiến tranh Lạnh đã phản ánh các câu hỏi cũng như những tranh cãi then chốt về mối quan hệ Mỹ - Trung đương đại.
Một trường phái tư tưởng tương tự chủ nghĩa xét lại thời Chiến tranh Lạnh được coi là thiếu căn cứ vững chắc. Đúng là Mỹ từ lâu đã duy trì sự hiện diện quân sự đáng kể ở châu Á - Thái Bình Dương và có nhiều hành động khác chắc chắn chống lại một Trung Quốc đầy tham vọng.
Song, Mỹ cũng đồng thời làm nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác để tạo nên sự trỗi dậy mạnh mẽ của Trung Quốc, bằng bật đèn xanh cho Bắc Kinh gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), mở cửa các thị trường cho hàng hóa Trung Quốc, cho phép chuyển giao các công nghệ dân sự tiên tiến và khuyến khích Bắc Kinh gắn kết nhiều hơn, có ảnh hưởng lớn hơn trong ngoại giao khu vực và toàn cầu. Thật khó để tuyên bố rằng Mỹ "đang cố gắng kiềm chế Trung Quốc" nếu xét đến việc "Trung Quốc đã có sự tăng trưởng và phát triển ngoạn mục" kể từ khi tái lập quan hệ với Mỹ.
Tàu khu trục USS Stethem của Hải quân Mỹ tại quân cảng Wusong ở Thượng Hải trong chuyến thăm hữu nghị Trung Quốc tháng 11/2015. Ảnh: THX Hầu hết các nhà quan sát đều thống nhất rằng, điều một số người gọi là "các hành động quả quyết mới" của Bắc Kinh bắt đầu vào các năm 2008 - 2009. Nó xảy ra giữa cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, vào thời điểm chính quyền mới của Barack Obama đang nhấn mạnh đến nhu cầu phải trấn an Bắc Kinh, đề cập đến sự xuất hiện của một thế giới đa cực và thậm chí gợi nhắc đến khả năng tạo ra cơ chế "G-2" để kiểm soát các vấn đề toàn cầu.
Như nhà khoa học chính trị Andrew Scobell đã viết, đó là kết quả nhận thức về sự yếu kém và điều đình của người Mỹ, chứ không phải nhận thức về sự thù địch gia tăng, tạo nên nền tảng cho việc gia tăng sức ép của Trung Quốc ở Biển Đông, Biển Hoa Đông và những khu vực khác.
Trường phái tư tưởng thứ hai được nhắc đến nhiều hơn, nhưng không hoàn toàn thuyết phục. Có một thực tế không ai phản bác là, Trung Quốc hiện trở nên tham vọng, quyết đoán hơn. Ở châu Á, Bắc Kinh đã đẩy mạnh việc sử dụng các biện pháp cưỡng chế quân sự, đòn bẩy kinh tế, áp lực ngoại giao và các tác động khác để tăng cường sức ảnh hưởng của Trung Quốc và hạn chế các lựa chọn của những cường quốc trong khu vực.
Không chỉ đụng độ với các nước, chẳng hạn như Nhật Bản và Ấn Độ trong các tranh chấp chủ quyền, cả về lực lượng quân sự và bán quân sự, Bắc Kinh còn đồng thời thúc đẩy các dự án địa - kinh tế quy mô lớn như Sáng kiến Vành đai và Con đường, Ngân hàng Đầu tư cơ sở hạ tầng châu Á hay Quan hệ đối tác kinh tế khu vực toàn diện nhằm đưa châu Á - Thái Bình Dương vào quỹ đạo của mình.
Xa hơn ở nước ngoài, Trung Quốc được xem như một thách thức toàn cầu đối với ảnh hưởng của Mỹ. Trung Quốc đã mở rộng dấu ấn quân sự toàn cầu, sử dụng Sáng kiến Vành đai và Con đường để vươn dài sức mạnh kinh tế ra ngoài phạm vi lãnh thổ của mình. Sáng kiến "Sản xuất tại Trung Quốc năm 2025" cho thấy tham vọng giành "ngôi vương" về kinh tế từ tay Mỹ bằng bằng cách đi đầu về các đổi mới công nghệ.
Tuy nhiên, vấn đề với cách hiểu này là nó không chỉ rõ ai là nguyên nhân hay kết quả của những thay đổi trong các chính sách đối nội và đối ngoại của Trung Quốc. Việc Bắc Kinh công bố đường 9 đoạn ở Biển Đông, tăng cường sức ép với Nhật ở Biển Hoa Đông và các khía cạnh "quả quyết" khác đều có từ nhiều năm trước.
Trường phái tư tưởng thứ ba, tương ứng với chủ nghĩa hậu xét lại thời Chiến tranh Lạnh cho rằng, sự thay đổi động lực sức mạnh và bản chất của các vấn đề quốc tế đã đẩy Mỹ và Trung Quốc vào thế đối đầu. Rõ ràng, có nhiều căn cứ hậu thuẫn cách lý giải này. Sự trỗi dậy của Trung Quốc trong ba thập kỷ qua không giống bất cứ điều gì đã có trong lịch sử hiện đại.
GDP của Trung Quốc liên tục tăng từ 1.900 tỉ USD lên 8.300 tỉ USD trong giai đoạn 1998 - 2014. Chi tiêu quân sự của Trung Quốc cũng tăng từ 2,2% lên 12,2% trong tổng chi tiêu toàn cầu giai đoạn 1994 - 2015. Bắc Kinh đã thâu tóm được nhiều tính năng quân sự tiên tiến hơn bao giờ hết trong khi vẫn phát triển nền tảng kinh tế để tác động đến các quốc gia từ Đông Nam Á đến Đông Âu và xa hơn nữa.
Sự phát triển của sức mạnh Trung Quốc, đặc biệt là sức mạnh quân sự, ban đầu một phần bắt nguồn từ những lo ngại rằng Mỹ có thể biến Bắc Kinh thành đối thủ chính trong một cuộc Chiến tranh Lạnh mới. Song, càng hùng mạnh, Trung Quốc càng không giấu giếm các tham vọng, đe dọa vị thế và ảnh hưởng của Mỹ trên trường quốc tế. Tất cả những điều này rốt cuộc buộc Mỹ phải có những chính sách đối phó sắc bén và mạnh mẽ hơn, dù dưới hình thức Chiến lược bù đắp thứ ba nhằm đáp trả các khả năng chống tiếp cận khu vực của Trung Quốc hay áp thuế nhập khẩu cao hơn của chính quyền Tổng thống Donald Trump nhằm làm suy yếu sức mạnh kinh tế của Bắc Kinh.
Mỹ thoát khỏi bế tắc cách nào?
Hiện có nhiều ẩn ý về chính sách của Mỹ đối với Trung Quốc. Trước hết, chẳng có nhiều điều Mỹ có thể làm trong thực tế để xoa dịu hay trấn an các lãnh đạo Trung Quốc. Trừ khi Washington rút các lực lượng quân sự về Hawaii và bỏ mặc các đồng minh của mình ở Thái Bình Dương, đồng thời ngưng ủng hộ các giá trị dân chủ họ đang theo đuổi ở nước ngoài, Trung Quốc sẽ vẫn tin rằng mục tiêu chính của Mỹ là nhằm kiềm chế sự trỗi dậy của họ.
Quan điểm này không hoàn toàn sai, nhưng bị phóng đại và nó không chỉ bắt nguồn từ những hành động của chính phủ Mỹ. Các biện pháp xây dựng lòng tin có chỗ đứng trong quan hệ Mỹ - Trung, nhưng Washington sẽ không thuyết phục được Bắc Kinh tin sự hiện diện của họ nhằm tạo ra sự ổn định và các mục tiêu của họ là vô hại.
Thứ hai, nếu Mỹ vẫn không sẵn sàng nhượng lại Bắc Kinh một phạm vi ảnh hưởng ở châu Á - Thái Bình Dương, họ cần phải tăng cường các hệ thống phòng thủ trong khu vực bằng cách củng cố cấu trúc an ninh khu vực cũng như các khả năng bảo vệ chủ quyền của chính mình. Vài năm qua đã chứng kiến sự bùng nổ của các thỏa thuận an ninh song phương, ba bên và đôi khi bốn bên giữa Mỹ và các đối tác trong khu vực cũng như những nỗ lực nâng cấp các liên minh song phương của Washington.
Đây thực sự là những bước đi tích cực, nhưng cho đến nay chúng không làm thay đổi đáng kể các hành động của Trung Quốc ở Biển Đông và xa hơn ở nước ngoài, cũng như không đảo ngược những thay đổi bất lợi trong cán cân quyền lực khu vực.
Trong Chiến tranh Lạnh, chỉ khi Washington thể hiện sự sẵn sàng duy trì hiện trạng ở Tây Berlin và Tây Âu xét theo phạm vị rộng hơn, tình hình mới rơi vào thế bế tắc. Sự khác biệt giữa châu Âu vào cuối những năm 1940 và khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương ngày nay là rất lớn, nhưng những điểm tương tự mang tới một bài học trọng yếu cho các nhà hoạch định chính sách ngày nay: Các thỏa thuận an ninh mạnh mẽ với sự hỗ trợ của sức mạnh quân sự đáng gờm của Mỹ có thể làm tăng cảm giác đối kháng và nghi ngờ, nhưng chúng không thể thiếu để giữ gìn hòa bình.
Thứ ba, các quan chức Mỹ phải hiểu rằng, sự cạnh tranh là cả về địa chính trị và ý thức hệ. Đương đầu với thách thức này, họ cần phải quả quyết hơn trong việc bảo vệ nền dân chủ ở quê nhà cũng như thúc đẩy các giá trị tương tự một cách mạnh mẽ hơn ở châu Á.
Cuối cùng, cách đối phó thích hợp với Trung Quốc chỉ có được nhờ sự ủng hộ rộng rãi và bền vững. Ở Washington hiện phổ biến các tuyên bố về những cách tiếp cận của "toàn chính phủ", nhưng điều cần đạt được phải ở phạm vị rộng hơn, là cách tiếp cận của "toàn xã hội", quy tụ sự ủng hộ của cả đảng Dân chủ đối lập và công chúng Mỹ.
Quy mô và sức mạnh Trung Quốc hiện nay ám chỉ các vấn đề họ gây ra với Mỹ sẽ không sớm biến mất. Để có được sự ủng hộ của "toàn xã hội", các quan chức Mỹ cần nhận thức đúng đắn về bản chất của thách thức, giải thích rõ việc đối phó với Trung Quốc ra sao sẽ đóng vai trò trung tâm trong việc bảo vệ một thế giới dân chủ, tương đối ổn định và cởi mở như thế nào. Tương tự như trong Chiến tranh Lạnh, Washington sẽ cần một chiến lược rộng lớn và bền bỉ.
Tuấn Anh
" width="175" height="115" alt="Nguồn gốc thực sự của chiến tranh lạnh Mỹ" />Nguồn gốc thực sự của chiến tranh lạnh Mỹ
2025-03-02 19:31
-
Tạp chí Vox cho rằng, một triển vọng về thỏa thuận hạt nhân càng trở nên xa vời khi Triều Tiên liên tiếp thực hiện các vụ thử tên lửa. Mới nhất là sáng nay (16/8) với các vật thể bay nhiều khả năng là tên lửa đạn đạo được phóng đi từ huyện Tongchon thuộc tỉnh Kangwon ra Biển Nhật Bản. Đây là vụ phóng thử thứ 6 của Triều Tiên chỉ trong vòng 3 tuần.
Lãnh đạo Kim Jong Un đích thân giám sát nhiều vụ phóng tên lửa của Triều Tiên. (Ảnh: KCNA) Chủ tịch Kim Jong Un có nhiều lý do để sản xuất vũ khí mới, trong đó có sự tức giận vì Mỹ - Hàn tập trận chung trong khi ngoại giao với Washington vẫn giậm chân tại chỗ, và cả khát vọng bảo vệ chính quyền của mình.
Phía Tổng thống Trump đã nhiều lần lên tiếng khen Kim Jong Un. Tuần trước, ông tiết lộ đã nhận được một lá thư “rất tuyệt vời” từ nhà lãnh đạo Triều Tiên, đồng thời xem nhẹ các vụ thử tên lửa vừa qua khi nói rằng "các tên lửa được thử đều là tầm ngắn, không phải tầm xa, không phải tên lửa đạn đạo".
Tuy vậy, theo các chuyên gia, tốc độ gia tăng các vụ thử vũ khí mới của Triều Tiên cho thấy cơ hội đạt thỏa thuận hạt nhân với chính quyền Kim jong Un đang tuột khỏi tầm tay. Nó cũng có nghĩa là dù ông Trump nói gì, Bình Nhưỡng vẫn tiếp tục củng cố sức mạnh và ngày càng trở nên lợi hại hơn.
“Đây là lời nhắc nhở rằng nếu ngoại giao thất bại, Triều Tiên ngày nay sẽ càng mạnh hơn, càng uy lực hơn so với 4 năm trước”, Lindsey Ford, một cựu chuyên gia về an ninh châu Á tại Bộ Quốc phòng Mỹ, bình luận.
Theo tạp chí Vox, dù lý do là gì, các cuộc thử nghiệm vũ khí của Triều Tiên chứng tỏ một điều rõ ràng rằng nỗ lực của Tổng thống Trump trong tiến trình giải giáp vũ khí hạt nhân của Triều Tiên đã thất bại.
Vox dẫn lời các chuyên gia quân sự nêu ra ba lý do cụ thể:
Thứ nhất, Tổng thống Trump tuyên bố ông không thấy có vấn đề gì với việc Bình Nhưỡng thử các tên lửa tầm ngắn, ngoại trừ bom hạt nhân hay loại tên lửa có thể bắn tới Mỹ. Triều Tiên nắm bắt rất rõ thông điệp này.
“Ngay cả Tổng thống Mỹ cũng đưa ra bình luận chính thức công nhận quyền tự vệ của một nước có chủ quyền, nói rằng đó là vụ thử tên lửa nhỏ mà nhiều nước vẫn tiến hành”, Kwon Jong Gun, người phụ trách các vấn đề Mỹ tại Bộ Ngoại giao Triều Tiên viết trong một bài xã luận đăng trên KCNA mới đây.
Thứ hai, Triều Tiên rất tức giận với Seoul và Washington. Trong một thông cáo tuần trước, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Triều Tiên lên án Mỹ và Hàn Quốc tập trận chung dù sự kiện này đã được thu nhỏ quy mô để xoa dịu căng thẳng.
“Bất chấp cảnh báo liên tiếp của chúng ta, Mỹ và Hàn Quốc cuối cùng vẫn tiến hành cuộc tập trận chung nhằm vào CHDCND Triều Tiên”, phát ngôn viên nhấn mạnh. “Bản chất hiếu chiến của nó là không thể che đậy được, cũng không thể tẩy xóa theo bất kỳ cách nào”.
Thứ ba, Kim Jong Un muốn ông Trump biết rằng thời gian tiến tới một thỏa thuận hạt nhân đang hết dần. Hai nước đã rơi vào bế tắc nhiều tháng qua xoay quanh một vấn đề chủ chốt: Kim Jong Un muốn Mỹ dỡ cấm vận trước khi Triều Tiên từ bỏ một số vũ khí, còn ông Trump muốn Bình Nhưỡng phải giải giáp hết vũ khí thì mới ngừng cấm vận.
Bằng cách phóng thử các vũ khí mới, chính quyền Kim Jong Un đang cố gắng thúc ép ông Trump phải nhượng bộ.
“Triều Tiên từ lâu đã có vị thế đàm phán mạnh hơn. Chiến dịch gây áp lực của Triều Tiên là tận dụng thời gian, phát triển công nghệ và khai thác các nét khác biệt trong quan điểm của Mỹ và Hàn Quốc để làm cho chương trình hạt nhân của nước này đứng vững hơn, đồng thời tạo ra cảm giác khẩn thiết phải đạt một thỏa thuận để kiềm chế mối đe dọa”, Mintaro Oba, chuyên gia về các vấn đề Triều Tiên ở Bộ Ngoại giao Mỹ, nhận định.
Thanh Hảo
" width="175" height="115" alt="Ngầm ý của Kim Jong Un khi liên tục phóng tên lửa" />Ngầm ý của Kim Jong Un khi liên tục phóng tên lửa
2025-03-02 18:51
-
Link xem trực tiếp Thái Lan vs Indonesia, 18h30 ngày 17/11, VTV5, VTV6, VTC
2025-03-02 18:18
