Với số tiền Huy đưa, vừa trả tiền thuê nhà vừa mua đồ ăn thức uống trong một tháng, Oanh đã phải cân đo đong đếm rất khổ sở.
"2 tháng đầu liên tục thiếu tiền, chồng tôi khó chịu ra mặt, mắng vợ không biết tính toán, chỉ giỏi tiêu hoang. Sau đó chồng tôi nghĩ ra một cách, đó là ngày nào cũng bắt tôi phải báo cáo tiền chợ trong ngày, khoản chi nào không hợp lý theo ý anh ấy thì tôi phải thay đổi ngay", Oanh chia sẻ.
Cô nói trước đây Huy không phải người chi li từng đồng như vậy, có lẽ áp lực tiền bạc khiến tính cách của anh thay đổi. Hiểu và thông cảm cho chồng, dẫu trong lòng cũng rất ấm ức, khó chịu nhưng Oanh luôn nín nhịn để nhà cửa được yên ấm.
Không ngờ Huy càng được đà lấn tới, thậm chí đồ ăn cho con mà Huy cũng muốn vợ tiết kiệm, cắt xén bớt. Oanh không đồng ý vì người lớn có thể tiết kiệm, trẻ con đang tuổi lớn cần bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng. Huy lại cho rằng trẻ em thời xưa thậm chí chỉ ăn cơm trắng mà vẫn lớn nhanh, khỏe mạnh.
Cô chia sẻ: "Chồng tôi về nhà thì bắt vợ dè sẻn từng đồng nhưng các khoản chi tiêu cá nhân của anh ấy vẫn không mấy thay đổi, mỗi tháng tính ra gần bằng tiền ăn của cả nhà rồi. Tôi so sánh và chồng gắt gỏng bảo tôi ở nhà không phải đi làm thì đừng tị nạnh, kiếm tiền mệt mỏi phải được nghỉ ngơi, giải trí".
Thu nhập có hạn khiến Huy trở nên nhạy cảm quá mức với sự lãng phí. Chỉ cần thấy vợ bỏ thừa chút đồ ăn hay để phí thứ gì mua về là anh lập tức răn dạy Oanh đến nơi đến chốn. Mỗi bữa ăn Oanh phải cân đo để nấu sao cho không được thừa cơm, những thứ khác cũng tương tự.
Hôm đó con trai Oanh ốm, tối đến ăn cơm xong cô dỗ bé đi ngủ sớm. Oanh cũng nằm ngủ luôn, sợ nửa đêm con tỉnh dậy còn lấy sức chăm bé. Oanh vừa chợp mắt được một lát thì Huy hùng hổ lao vào giường gọi vợ dậy. Cô hốt hoảng tưởng có chuyện gì nghiêm trọng, ai ngờ là do cô để quên bát cơm thừa trong bữa tối chưa để vào tủ lạnh. Huy tức giận nghĩ vợ làm lãng phí đồ ăn nên gọi cô dậy mắng, bất chấp việc Oanh đã ngủ rồi. Chưa nói hành động đặt bát cơm vào tủ lạnh cũng quá đơn giản, anh hoàn toàn có thể làm được.
"Để tôi còn thấy một lần nữa thì đừng trách!", Huy gằn từng tiếng, ném vào vợ sự phẫn nộ, hằn học mà nguyên nhân chỉ đến từ 1 bát cơm nguội. Oanh lặng người không thể tin nổi, cô chẳng còn sức lực để nói hay làm gì đáp lại chồng. Cả đêm ấy Oanh thức trắng, sáng ra cô gọi điện cho mẹ, tâm sự với bà mọi chuyện. "Về đây với bố mẹ con ơi, có rau ăn rau có cháo ăn cháo, sao phải khổ thế...", mẹ Oanh vội vã thốt lên.
"Chiều ấy đi làm về chồng tôi không thấy vợ con nên gọi điện mắng, trách tôi đi đâu không ở nhà nấu cơm, dọn dẹp. Tôi bảo tôi về quê rồi và muốn ly thân, chuyện ly hôn đợi thêm một thời gian nữa sẽ tính. Sau đó mấy hôm, anh ấy dịu giọng gọi vợ con về nhưng ý tôi đã quyết. Nhớ lại chuyện bát cơm nguội ấy mà tôi vẫn còn bị ám ảnh.
Tôi tự hỏi với người đàn ông như thế, tôi có thể trông mong gì ở chặng đường phía trước? Vợ chồng không phải là có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu hay sao? Đối xử với chính người phụ nữ bên cạnh mình cay nghiệt nhường ấy chỉ vì 1 bát cơm nguội liệu có đáng?", người phụ nữ này bày tỏ.
Theo Gia đình và Xã hội
Sếp cố tình 'đụng chạm' vợ nhưng chồng tôi im lặng
Tôi khó chịu thật sự, tối đó, tôi nói với chồng rằng sếp của anh có vấn đề. Anh lại an ủi tôi bỏ qua bởi giờ anh mới về công ty, cần ông ấy nâng đỡ.
Năm 2020, dịch Covid-19 bùng phát, anh về nước sinh sống và làm việc, anh nói chờ hết dịch thì chúng tôi cùng sang Nhật. Dịch bệnh kéo dài nên chúng tôi chưa quyết định được ngày đi, anh bàn với tôi là tổ chức đám cưới trước rồi sang Nhật sau.
Anh về ra mắt và xin phép bố mẹ tôi cho chúng tôi qua lại. Tôi cũng mấy lần sang nhà anh cùng nhóm bạn. Bố mẹ anh đối xử với tôi bình thường như những người bạn khác của anh, chưa lần nào anh chính thức nói tôi là người yêu anh. Tôi hỏi anh thì anh bảo đợi dịp thích hợp.
Chúng tôi thường xuyên gặp nhau, anh quan tâm, chăm sóc tôi, tôi thực sự hạnh phúc. Nhiều lần, anh đòi hỏi nhưng tôi không muốn đi quá giới hạn. Sau lần ra mắt và xin phép bố mẹ tôi, tôi cũng thoải mái hơn với anh.
Anh nói: “Chúng mình sắp về chung một nhà, em còn cấm anh tới khi nào?”. Tôi đã đồng ý trao cho anh tất cả sau lần đi xem phim và anh ngủ lại phòng trọ của tôi. Một lần rồi 2 lần, chúng tôi đã quan hệ nhiều lần mà không có biện pháp bảo vệ nào cả.
Một ngày, anh hẹn đón tôi về nhà anh ăn cỗ giỗ ông nội, anh nói sẽ giới thiệu tôi với gia đình và xin phép chuyện cưới xin. Tôi vừa mừng vừa lo nhưng cũng chuẩn bị cho mình một tâm lý thật tốt để ra mắt gia đình chồng tương lai.
Sang nhà anh, tôi chào hỏi mọi người rồi làm phụ giúp mọi việc. Mọi người trong gia đình anh nhìn tôi xét nét. Tôi hỏi gì mọi người mới trả lời còn thì không ai bắt chuyện với tôi, kể cả mẹ anh. Tôi sợ lắm, nhưng tôi nghĩ chỉ cần mình cố gắng rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi. Hết ngày, anh không đưa tôi về vì mẹ bắt anh chở đi có việc, anh bảo tôi bắt xe buýt về.
Về phòng trọ, tôi cứ nghĩ miên man rồi thiếp đi lúc nào không hay. Tỉnh dậy vội cầm điện thoại xem anh có nhắn tin hay gọi cho tôi không mà không thấy. Mãi chiều tối hôm sau anh nhắn cho tôi một tin: “Mẹ anh bảo chúng mình không hợp tuổi nhau, lấy nhau sẽ khổ, mình dừng lại nhé”.
Tôi chết lặng, hỏi anh đủ thứ mà anh không nói. Bình tĩnh tôi nhắn lại anh: “Anh đã nói chuyện và thuyết phục mẹ chưa? Chẳng lẽ chỉ vì lý do không căn cứ ấy mà anh chia tay em? Em để anh yên tĩnh suy nghĩ một tuần rồi quyết định nhé”.
Tôi không liên lạc với anh, tắt mạng internet một tuần để suy nghĩ. Trong tuần đó tôi phát hiện mình có thai. Hết tuần, tôi hỏi anh suy nghĩ kĩ chưa, anh trả lời tôi: “Mình chia tay nhé”. “Kể cả khi em có thai?”, tôi hỏi anh.
Anh vẫn lạnh lùng: “Em đừng đùa anh, kể cả có thì giờ nhỏ vẫn bỏ được, anh sẽ chuyển khoản tiền cho em đi bỏ thai”. Tim tôi như bị ai bóp nghẹt, tôi chỉ nói đúng một câu: “Em đồng ý chia tay” rồi cúp máy.
Từ lúc đó anh không hỏi tôi một lời, cái thai trong bụng tôi ngày một lớn, tôi không muốn cho anh biết cũng không muốn bỏ con, giờ tôi phải làm sao?
Độc giả giấu tên
Chồng tôi không muốn sinh con thứ hai
Khi con tôi 3 tuổi, tôi nói với chồng sinh thêm con thứ 2, anh ậm ờ không trả lời thẳng mà tìm cách lảng tránh.
评论专区