Nhận định, soi kèo Nice vs Montpellier, 23h15 ngày 23/2: Dìm khách xuống đáy
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Neftchi Baku vs Sumqayit, 22h00 ngày 21/2: Đòi lại món nợ lượt đi -
Truyện Anh Ấy Cuồng Nhiệt Như Vậy
"..."
Tần Tình chớp mắt nhìn bên ngoài cửa kính đến xuất thần, ánh mắt trở lại trong xe.
Lời phủ nhận suýt chút nữa thốt ra đã bị cô đè nén lại, Tần Tình cúi đầu liếc nhìn bộ đồng phục mới của trường Trung học Nhất Sư, cảm giác này có chút kỳ lạ khiến cô bất đắc dĩ mà rũ mắt xuống.
"Cháu chuyển trường tới, hôm nay là ngày đầu tiên đến làm quen môi trường ở trường mới."
"À! Vậy cũng lợi hại rồi, Trung học Nhất Sư chính là trọng điểm của tỉnh."
Tài xế nói vậy, nhìn thấy cô gái nhỏ ngồi ở phía sau chỉ nhẹ nhàng không lên tiếng nữa, bộ dạng có chút không muốn nói chuyện, anh cũng không nói tiếp.
Đi lướt qua đám học sinh hò hét ầm ĩ, taxi dừng lại trước cửa trường Trung học Nhất Sư.
Dáng người nhỏ xinh của cô gái nhỏ đẩy cửa xe xuống.
Lúc này đã 12 giờ trưa, học sinh tan học về hết từ lâu, chỉ còn một số người tan học muộn chưa kịp ra về.
Tần Tình đội mũ lưỡi trai đi dưới cây thông lớn bên ngoài trường học. Cô lấy điện thoại ra bấm một dãy số.
"Thầy Tôn, chào thầy... vâng, em là Tần Tình, em đã đến trước cổng trường rồi ạ."
"Được! Em ở đây đợi thầy ạ."
Ngắt điện thoại, Tần Tình thở dài.
Uhm, còn may vị Chủ nhiệm giáo vụ nổi tiếng của trường Nhất Sư không đáng sợ như trong lời đồn.
Mấy giây sau, trên mặt cô lộ ra ý cười nhẹ nhàng.
Bất kể nói thế nào, Trung học Nhất Sư là trường tư thục nổi tiếng nhất Thanh Thành, chí ít đồng phục cao trung so ra đẹp hơn rất nhiều.
Áo sơ- mi Tây trang, bên ngoài thêm váy ca-rô và giày da nhỏ, mỗi ngày đều phải mặc đồng phục đến trường, học sinh hẳn cũng rất vui vẻ.
Trong lúc Tần Tình đang nghĩ, lơ đãng giương mắt nhìn liền nhìn thấy hai nam sinh mặc áo sơ- mi và quần jean lụm thụm từ trong trường đi ra.
Không mặc đồng phục.
Trong đó có một người còn nhuộm tóc vàng.
Tần Tình ngạc nhiên.
Đều là Trung học, phong cách của Nhất Sư lại tự do cởi mở như vậy sao?
Sau đó cô đưa mắt đến nơi khác...
Ngoại trừ hai trường hợp ngoại lệ này, các học sinh khác đều mặc đồng phục đeo cavart.
Trong lúc Tần Tình thất thần, hai nam sinh đó ra ngoài cổng trường, vừa hay đi về phía này, đến khi cách cô không xa mới dừng lại.
Nam sinh tóc đen đứng yên trong chốc lát, nhìn đồng hồ, khó hiểu mà quay mặt hỏi: "Giữa trưa thế này Dục ca có việc gì vậy?"
Tóc vàng bên cạnh nói tiếp: "Mày không biết à? Thành tích thi tháng đi xuống, lão Phó lại giữ Dục ca ở văn phòng phê bình giáo dục rồi."
"Oh..."
Tóc đen gật đầu, dừng hai giây rồi cười "he he", nháy mắt với tóc vàng: "Tao còn cho rằng Tề Lộ Lộ chưa chết tâm, kéo Dục ca đến rừng cây nhỏ đó."
"Mày nói cũng kỳ quái!", tóc vàng nhíu mày: "Tề Lộ Lộ lớn lên không tồi, vóc dáng cũng được, quan trọng nhất là tính tình lẫn ánh mắt đủ mạnh mẽ, Dục ca không thuận mắt người ta ở chỗ nào?"
Lắc đầu một cái: "Nếu là tao, tao cũng thấy cậu ta không thuận mắt, mày cứ tốt với cậu ta như vậy, sớm muộn rồi sẽ thấy một đại thảo nguyên Hulunbuir."
"Mày không ưa cậu ta?"
Tóc vàng kia nghiêng đầu nhìn bạn mình: "Mày sợ là đến cả cơ hội trở thành một con bò trên đại thảo nguyên đó cũng không có."
"Triệu Tử Duệ! Tao chơi chết cái miệng thối mày!"
Tóc đen lập tức nổi khùng lên, làm điệu bộ muốn đuổi theo đánh, chẳng qua cậu ta chưa kịp hành động gì thì đã bị một âm thanh cách đó không xa làm khựng lại.
"Lý Hưởng! Em lại làm gì đấy?"
Hai nam sinh thôi đùa giỡn, nhất tề nhìn theo hướng người đến.
"Oạch! Chủ nhiệm Tôn!", Lý Hưởng cong miệng, ấn Triệu Tử Duệ tóc vàng kia cúi người theo mình: "Chủ nhiệm Tôn vạn phúc kim an!"
"..."
Miệng Tôn Hưng cong lên: "Hai em sao lại không mặc đồng phục?"
"Chúng em mặc mà!"
Lý Hưởng làm bộ ủy khuất, duỗi tay kéo kéo áo sơ- mi trên người mình: "Tuyệt đối là sản phẩm chất lượng Nhất Sư, không tin em cởi ra cho thầy xem, nhãn hiệu vẫn còn ở bên trong mà."
Nói rồi, Lý Hưởng làm tư thế muốn cởi đồ giữa đường.
Tần Tình ở một bên xem náo nhiệt cả kinh, phản xạ có điệu kiện lùi lại một bước.
Sau chân cô là cái lon, không cần thận dẫm lên, "bụp" một tiếng.
Tôn Hưng cùng hai nam sinh kia quay lại nhìn.
Tần Tình hồi thần lại, thấy thầy Tôn chau mày nhìn mình, cô liền vươn tay cởi mũ ra.
"Thầy Tôn!"
"..."
Hai nam sinh đứng bên cạnh mắt sáng lên.
Đứng dưới bóng râm chính là một cô gái nhỏ, không cao lắm, mặc đồng phục học sinh THCS, váy kẻ caro ôm lấy vòng eo thon thả, làn da trắng trẻo, gương mặt chỉ lớn bằng lòng bàn tay, miệng nhỏ hồng nhuận, ngũ quan tinh xảo như lấy bút tô vậy.
Cô gái nhỏ có lẽ bị kinh ngạc, ánh mắt nhìn bọn họ lúc này mang theo chút vô tội, hai bên gò má cũng ửng hồng.
"A! Là Tần Tình à!", Tôn Hưng nhìn thiếu nữ trước mặt, sắc mặt hòa hoãn đôi phần, miệng còn treo ý cười: "Đi! Thầy đưa em đi gặp chủ nhiệm của em."
Tần Tình đáp lời, đội lại mũ lưỡi trai, đi đến bên cạnh Tôn Hưng.
Tôn Hưng nhấc mắt lên, nụ cười trên mặt đã thu lại, tức giận nhìn về phía hai nam sinh kia: "Lần sau tôi sẽ chỉnh đốn lại các em."
Nói xong, Tôn Hưng xoay người, Tần Tình cũng đi theo.
Vào trong cổng trường, Tôn Hưng còn dặn dò Tần Tình: "Sau này thấy loại không mặc đồng phục thì cách xa chúng một chút, đây là đám tiểu tử xấu thích bắt nạt bạn học."
Tần Tình nhớ lại trước đó nghe được đoạn đối thoại đánh giá nữ sinh nào đó, bất giác đỏ mặt.
Uhm, quả thật nên tránh xa một chút.
Cô nghiêm túc gật đầu.
"Vâng!"
Dưới gốc cây ngoài cổng trường, hai nam sinh im ắng một hồi.
"Móe dễ thương quá!", Lý Hưởng đột nhiên bừng tỉnh, dùng lực đập vào tóc vàng bên cạnh: "Tao nhất kiến chung tình rồi!"
Triệu Tử Duệ bị một cái đập đến nhe răng trợn mắt, hằn học trừng Lý Hưởng: "Ngày ngày nhất kiến chung tình, qua bảy giây là quên mất, mày là cá vàng à?
"... Triệu Tử Duệ cái miệng nhanh nhảu này của mày đừng dùng nữa, tao xé cho mày!"
Lý Hưởng đang tính nhào lên, điện thoại trong túi cậu ta vang lên.
Lý Hưởng lấy điện thoại ra nhìn qua, chau mày.
"Dục ca nói lão Phó nhất thời sẽ không thả anh ấy đi, bảo chúng ta đi trước."
Triệu Tử Duệ cũng cau mày: "Thời gian này đám năm ba bên kia vẫn nhớ kế hoạch của chúng, mày gửi tin cho Dục ca thông báo một tiếng."
"Được!", Lý Hưởng đồng ý, vừa gửi tin vừa nói: "Đổi lão đại xong liền không biết luôn họ của mình là gì rồi, đám con cháu đó thật không biết tự lượng sức mà. Nếu không phải Dục ca không muốn gây sự, tao chỉ muốn mang mấy anh em đi tẩn bọn chúng một trận."
Sau khi Tần Tình làm quen với tình hình trong trường và rời khỏi Trung học Nhất Sư đã là 12h30.
Nhà bà cô ở khu Phú Lâm Uyển cách trường không xa, Tần Tình cũng không gọi taxi, đi bộ đến nhà bà.
Chỉ là sau khi đi được hơn nửa đoạn đường, Tần Tình hối hận rồi.
Đây là lần đầu tiên cô đi bộ trên đoạn đường này, vốn cho rằng sẽ không có vấn đề gì, bây giờ nhìn cô... hình như có chút lạc đường rồi.
Tần Tình do dự dừng lại.
Cô nhìn vào con hẻm trước mặt, rồi lại nhìn lối vào hẻm, lúng túng một hồi rốt cuộc vẫn không thể nào khẳng định đây là con hẻm nào.
Sau khi đấu tranh, Tần Tình quyết định gọi điện hỏi bà.
Sau 45 giây nghe giọng nói dành cho Alice, Tần Tình không thể đợi đến khi điện thoại kết nối.
Theo mức độ nghễnh ngãng của bà, nhất định không mang máy trợ thính...
Tần Tình chẹp miệng, tìm số điện thoại của mẹ cô.
Lần này còn chưa tới 45 giây, điện thoại trực tiếp ngắt máy.
"Lại họp hành..."
Tần Tình không khỏi nhăn mũi, ngồi xổm xuống bên cửa hàng tiện lợi gần con hẻm này, cúi đầu nhìn con chó Corgi nằm trên mặt đất trước mặt, phơi mình dưới nắng.
Nhìn bộ dạng đó, so ra còn nhàn nhã hơn với mình.
Tần Tình thở dài.
"Bé chân ngắn, em nghĩ chị nên đi vào con hẻm nào mới tới Phú Lâm Uyển?"
"> -
Truyện Thà Đừng Gặp Gỡ -
Nguyễn Duy Khiêm
Trợ thủ đắc lực cho Khiêm chính là ả giúp việc trong gia đình có tên Trần Thị Lan Anh (SN 1989, cùng ở địa chỉ trên). Khoác vỏ người giúp việc nhưng thực chất Lan Anh lại là mắt xích quan trọng chịu trách nhiệm liên hệ, giao dịch “hàng trắng” từ Khiêm tới các đầu nậu khác.
Vì giao dịch mua bán ma túy mang lại lợi nhuận khủng nên tuy dưới danh nghĩa là người giúp việc nhưng vẻ bề ngoài Lan Anh trẻ đẹp, sành điệu và xài sang chẳng khác gì một cô chủ. Lan Anh được trang bị điện thoại di động đắt tiền, ra ngoài thường một bước "tót" lên xe máy, quần áo đầu tóc đều hợp mốt thời trang.
Xác định đây là ổ nhóm mua bán ma túy lớn, hoạt động phức tạp, Công an phường Kênh Dương đã báo cáo, xin ý kiến chỉ đạo của Ban chỉ huy Công an quận Lê Chân. Theo đó, Công an phường Kênh Dương đã phối hợp với Đội Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an quận Lê Chân lên kế hoạch triệt xóa.
Song với một kẻ từng nhiều năm “ăn cơm tù”, Khiêm có không ít thủ đoạn, mánh khóe hòng qua mắt lực lượng chức năng. Để an toàn cho bản thân và khách hàng, Khiêm gia cố ngôi nhà của mình như một “boong ke” bất khả xâm phạm.
Nằm sâu trong con ngõ nhỏ, chỉ một lối vào nhưng nhà Khiêm nuôi đến 6 con chó giữ, xung quanh nhà được bọc lưới B40. Đó là chưa kể đến hệ thống camera quan sát và cánh cổng sắt kiên cố lúc nào cũng đóng im ỉm. Mọi hoạt động giao dịch ma túy được diễn ra qua 1 ô cửa nhỏ chỉ lọt bàn tay đưa vào. Để tiếp cận đối tượng, các trinh sát đã phải dày công nghiên cứu, nắm chắc mọi di biến động của các thành viên trong ngôi nhà.
Cho đến 22h15’ ngày 8/2, đối tượng Trần Thị Lan Anh dắt xe máy BKS: 15C1 - 18457 đi ra ngoài, có biểu hiện giao dịch ma túy. Lập tức, tổ công tác bám sát đến khu vực chân cầu vượt Lạch Tray đã tiến hành bắt giữ. Kiểm tra trong túi áo khoác Lan Anh đang mặc, lực lượng công an thu 1 túi nilon trong chứa chất tinh thể màu trắng nghi là ma túy tổng hợp và 1 điện thoại di động hiệu Oppo.
Quá trình điều tra xét hỏi, Lan Anh khai nhận: vào 22h5 cùng ngày, người đàn bà này được Khiêm đưa cho 1 túi nilon đựng ma túy đá bảo mang đến chân cầu vượt Lạch Tray sẽ có người nhận. Sau đó, Khiêm mượn xe máy BKS: 15C1 - 18457 của bạn để Lan Anh làm phương tiện vận chuyển ma túy.
Căn cứ lời khai của Lan Anh và các tài liệu thu thập được, vào 23h10’ ngày 8/2, Công an phường Kênh Dương đã phục kích, bắt quả tang tại đầu ngõ 292 Lạch Tray các đối tượng: Nguyễn Duy Khiêm, Vũ Quốc Dũng (SN 1991, ở 7/40 Mê Linh) và Phạm Thị Hiền (SN 1994, ở Chợ Hàng, Dư Hàng Kênh), có hành vi tàng trữ trái phép chất ma túy. Tang vật thu giữ tại hiện trường gồm 1 túi nilon đựng tinh thể màu trắng nghi là ma túy tổng hợp, 1 xe máy Jupiter BKS: 16R6 - 1695, 2 ĐTDĐ và 2.450.000 đồng.
Điều tra xét hỏi, Dũng và Hiền khai nhận trước đó đến nhà mua của Khiêm 250.000 đồng ma túy “đá”. Nhưng sau khi về sử dụng, cả hai phát hiện số ma túy trên kém chất lượng nên đến nhà Khiêm để trả và lấy lại tiền. Trên đường đi, Dũng và Hiền gặp Khiêm ở chân cầu vượt Lạch Tray. Hai bên đang tiến hành trao đổi thì bị công an bắt quả tang.
Từ các tài liệu chứng cứ nêu trên, cùng với lời khai của các đối tượng liên quan trong vụ án, cơ quan điều tra đã tiến hành kiểm tra hành chính nhà Khiêm tại địa chỉ số 3/24/174/292 Lạch Tray và phát hiện trong nhà lúc đó có 3 đối tượng nghiện. Ngoài ra, tổ công tác thu giữ trong nhà Khiêm 1 xe máy BKS: 15B1 292.81; 1 điện thoại di động Samsung đã hỏng; 22,950 triệu đồng; 1 túi nilon đựng tinh thể màu hồng nghi là ma túy tổng hợp. Tại bếp nhà Khiêm, cơ quan công an thu tiếp 1 ví giả da trong có 1 túi nilon đựng tinh thể màu trắng nghi là ma túy đá; thu tại phòng ngủ 2 coóng thủy tinh, 1 bộ dụng cụ sử dụng ma túy “đá” tự tạo.
Tại cơ quan công an, các đối tượng nghiện đều khai nhận đã nhiều lần mua ma túy của Khiêm và được cho sử dụng ma túy đá tại chính nhà Khiêm đang ở. Nguyễn Duy Khiêm khai, vào 21h45’ ngày 8/2, hắn gặp Trường (bạn xã hội) và được nhờ mua hộ 1 gam ma túy đá. Khiêm về nhà bảo Lan Anh mang giao hàng cho Trường tại chân cầu vượt Lạch Tray và bị bắt giữ. Kết quả giám định kết luận, số ma túy đá thu giữ trong vụ án có tổng trọng lượng 5,9287 gam.
Hiện Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an quận Lê Chân (TP Hải Phòng) đã ra quyết định tạm giữ hình sự đối với Nguyễn Duy Khiêm và Trần Thị Lan Anh về hành vi “Mua bán, tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy” để tiếp tục điều tra, xử lý.
Trùm ma túy sa lưới sau 15 năm trốn ở Đức
Trốn truy nã suốt 15 năm, Hùng không ngờ ngày từ nước Đức trở về phải tra tay vào còng số 8.
"> Tin nóng: Mặt thật cô giúp việc xinh đẹp của gã đàn ông kỳ quái đất Cảng