Thực tế, ở vòng bảng, Huỳnh Như và các đồng đội chỉ phải gặp những đối thủ yếu như Lào, Campuchia, Timor Leste, còn Myanmar chỉ tung ra đội hình 2 nhằm giữ sức cho bán kết.
Trước các đối thủ chiếu dưới, HLV Mai Đức Chung xoay tua lực lượng, trao cơ hội cho nhiều cầu thủ trẻ để tích luỹ kinh nghiệm cũng như giữ sức cho trụ cột. Mọi tính toán của ông Chung đều thành công. Chúng ta không bị chấn thương, thẻ phạt còn đội hình chính không mất nhiều quá sức lực.
Lịch thi đấu khắc nghiệt
Mật độ thi đấu 2 ngày/trận và phải đá dưới trời nắng là một thử thách với bất cứ đội bóng nào tại giải. Dù HLV Mai Đức Chung có sự xoay tua lực lượng, nhưng vẫn bị ảnh hưởng tới thể lực, đặc biệt là trước trận bán kết.
Tuyển nữ Việt Nam chỉ có 1 ngày nghỉ sau trận thắng Myanmar ở vòng bảng, trong khi chủ nhà Philippines có 2 ngày.
Tương tự, sau trận bán kết, Huỳnh Như và các đồng đội cũng chỉ có 1 ngày nghỉ ngơi trước trận tranh HCĐ với Myanmar. Lo ngại các cầu thủ kiệt sức, HLV Mai Đức Chung thậm chí còn không cho học trò ra sân tập, mà chỉ tập hồi phục thể lực ở... bãi gửi xe của khách sạn.
Ngoài lịch thi đấu khắc nghiệt, phải thừa nhận ở giải này hàng thủ của tuyển nữ Việt Nam gặp vấn đề. Các cầu thủ thi đấu mất tập trung, đặc biệt là ở những thời điểm cuối trận. Hai trận gặp Philiippines và Myanmar, đoàn quân của HLV Mai Đức Chung nhận tới 8 bàn thua.
Bên cạnh đó, sau trận thua đậm chủ nhà ở bán kết, tuyển nữ Việt Nam cũng không còn nhiều động lực khi bước vào trận tranh HCĐ với Myanmar. Dù dẫn trước đối thủ 3-2 ở phút 81, nhưng việc thi đấu không quyết tâm khiến tuyển nữ Việt Nam thua ngược 3-4 rất đáng tiếc.
Philippines: Kẻ thống trị mới khu vực?
Tuyển nữ Việt Nam thắng Philippines 2-1 ở vòng bảng SEA Games 31, nhưng thúc thủ 0-4 khi gặp lại đối thủ này tại giải Đông Nam Á 2022.
Chính sách nhập tịch giúp bóng đá nữ Philippines lột xác và trở thành đội bóng mạnh nhất khu vực. Thể lực, thể hình của dàn cầu thủ Philippines hoàn toàn vượt trội so với phần còn lại của Đông Nam Á.
Trong khoảng 1 năm qua, Philippines nhập tịch hơn chục cầu thủ đến từ các nền bóng đá phát triển ở châu Âu, Mỹ hay Canada, trong số này có rất nhiều cựu tuyển thủ.
Bốn bàn thắng vào lưới của tuyển nữ Việt Nam có 3 pha đánh đầu không thể cản phá là minh chứng rõ nhất cho thấy những ưu thế của Philippines.
Tuyển nữ Philippines không còn là đối trọng hay thách thức với Việt Nam và Thái Lan, mà đang trở thành một kẻ thống trị mới của bóng đá khu vực.
Với tuyển nữ Việt Nam, trận thua Myanmar chỉ là hệ quả sau trận thất bại toàn diện trước Philippines. Làm thế nào để đối phó với thế lực mới Philippines chính là điều mà cả VFF, HLV Mai Đức Chung và các cầu thủ cần sớm tìm ra lời giải.
Sáng 18/7, tuyển nữ Việt Nam đáp chuyến bay sớm từ Manila (Philippines) trở về TP.HCM, sau khi kết thúc hành trình tại giải bóng đá nữ vô địch Đông Nam Á.
Chuyến bay hạ cánh tại sân bay Tân Sơn Nhất (TPHCM) lúc 8h30 (theo giờ Việt Nam). Tại đây, các thành viên phía Bắc (17 người) bay tiếp ra Hà Nội lúc 12h00; các thành viên ở Quảng Ninh bay lúc 13h00 về sân bay Cát Bi (Hải Phòng). Các cầu thủ trở về tập luyện cùng CLB chuẩn bị cho cúp quốc gia 2022.
" alt=""/>Tuyển nữ Việt Nam thất bại giải bóng đá nữ Đông Nam Á vì sao?Theo Bộ GD-ĐT, Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM khẩn trương xử lý đơn này căn cứ Nghị định 99/2019/NĐ-CP, gửi hồ sơ về Bộ trước ngày 30/11.
Hiện tại Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP. HCM thiếu nhiều vị trí lãnh đạo như Bí thư Đảng uỷ, Hiệu trưởng, Trưởng phòng đào tạo, Hiệu phó. Phụ trách trường hiện tại là PGS Nguyễn Trường Thịnh, Trưởng khoa cơ khí chế tạo máy.
![]() |
Bộ GD-ĐT yêu cầu khẩn trương xử lý đơn từ chức Chủ tịch Hội đồng trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM. |
Theo một thành viên trong Hội đồng trường, trong đơn xin từ chức, ông Thuyên nêu lý do sức khoẻ không tốt để hoàn thành tốt sứ mệnh quản trị, xây dựng và thực hiện chiến lược để phát triển trường như mong đợi.
PGS.TS Ngô Văn Thuyên tái đắc cử Chủ tịch Hội đồng trường Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM nhiệm kỳ 2020-2025 vào tháng 12/2020.
Lê Huyền
Hội đồng trường Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM vừa nhận được đơn từ chức của ông Ngô Văn Thuyên - Chủ tịch Hội đồng trường.
" alt=""/>Bộ yêu cầu khẩn trương xử lý đơn từ chức Chủ tịch Hội đồng trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCMCòn nhớ ngày tìm nhà để mua tôi rất ưng căn nhà này. Đó là một ngôi nhà mái ngói cấp 4 nằm trong một con ngõ nhỏ rộng 2m tại Thịnh Liệt, Hoàng Mai, Hà Nội. Tuy chỉ là nhà mái ngói nhưng căn nhà lại có diện tích tới 60m2 với mặt tiền rộng 4m, không gian xung quanh rất thoáng và đặc biệt lại có một mảnh sân nhỏ gần 10m2 trồng rau, phơi đồ nằm gần phía cuối nhà.
Giá cả khi đó chủ nhà đưa ra rất mềm là 1,5 tỷ đồng với lý do họ muốn bán để cả gia đình vào Nam sinh sống. Sau khi xem xét xung quanh tôi đã bàn bạc rất nhiều với vợ và cho rằng mức giá đó thấp hơn nhiều so với một loạt những căn nhà mà chúng tôi đã xem. Với căn nhà này nếu chưa có điều kiện xây mới thì chúng tôi hoàn toàn có thể sửa chữa cải tạo và ở thêm được 5 năm nữa.
![]() |
Điều khiến tôi băn khoăn nhất là không hiểu sao con hẻm trước nhà lại thấp hơn hẳn so với ngõ lớn phía ngoài. Khi chúng tôi thắc mắc về việc này thì được chủ nhà giải thích rằng cả dãy gồm 3 nhà trong con hẻm này đều đang là nhà cấp 4 với nền nhà rất thấp. Họ không muốn tôn con hẻm lên vì sẽ gây khó khăn cho việc dắt xe và nếu tôn lên thì nền nhà sẽ thấp hơn so với hẻm và có thể nước mưa sẽ tràn vào nhà. Họ còn tư vấn cho tôi rằng nếu tôi mua ngôi nhà này muốn xây dựng hay sửa chữa đều có thể tự tôn lên vì nhà ở trong cùng chẳng ảnh hưởng đến ai.
Nghe có vẻ hợp lý và vợ chồng tôi quyết định mua căn nhà này. Tuy nhiên, trước khi cả gia đình chuyển về ở tôi muốn sửa chữa lại ngôi nhà cho thoáng đãng và đẹp hơn. Tôi đã phải tốn bao chi phí nâng mái, tôn nền, làm lại toàn bộ hệ thống nhà vệ sinh và có ý định tôn con đường trước nhà để làm nơi để xe.
Mọi việc bắt đầu khi tôi đổ bê tông tôn con hẻm trước nhà cho sạch. Khi thợ của tôi mới rục rịch chuẩn bị dọn dẹp để tiến hành đổ bê tông thì nhà phía đối diện kéo nhau ra dọa đánh. Họ bảo rằng suốt dọc con hẻm này là đất của nhà họ và một điều khó hiểu nữa là trên sổ đỏ của nhà họ có cả sơ đồ con hẻm này và dãy nhà chúng tôi muốn đụng chạm đến phải bỏ tiền ra để mua.
Giờ đây tôi mới hiểu vì sao con hẻm này bao nhiêu năm nay vẫn nguyên vẹn không được tôn lên. Hỏi hai nhà hàng xóm xung quanh cùng khu tôi mới biết, những năm 1980 họ đi bằng chính con đường mà bây giờ đang là sân nhỏ cuối nhà. Tuy nhiên, ngày đấy do bất tiện nên đã đổi lối đi sang con đường nhỏ trước nhà. Đến những năm 1990, các căn nhà của khu nhà tôi đều được cấp sổ đỏ cả diện tích phần sau nhà.
Từ xưa tới giờ con hẻm trước nhà không có sự tranh chấp nhưng khoảng thời gian gần đây khi đất đai có giá thì mới xảy ra việc này. Vì con đường này mà hai bên đã đánh nhau rất nhiều lần, đơn từ kiện cáo không biết bao nhiêu cái, chính quyền đã can thiệp nhưng vẫn không thể giải quyết được.
Nền nhà đã được tôn rất cao nhưng đường trước nhà lại không được đụng chạm, mặc dù còn dở dang nhưng cả gia đình tôi phải chuyển về ở chứ không thể thuê nhà mãi được. Từ ngày sống ở đây tôi mới thấm khổ với mỗi lần phải dắt xe vào nhà khi nền nhà được tôn lên khá cao. Mỗi khi trong dãy có ai đụng chạm đến đường lại xảy ra tranh chấp.
Không biết rồi cuộc sống như thế này còn phải kéo dài bao lâu. Chẳng lẽ mua nhà ở còn phải mất tiền mua đường để đi? Vụ việc này không biết lúc nào mới được giải quyết.
Đây là bài học nhớ đời của tôi khi mua nhà mà không khảo sát kỹ. Giờ đây nghĩ lại tôi mới hối hận vì mình quá tin tưởng vào người bán nhà, trước khi mua nhà tôi đã không hỏi han kỹ hàng xóm xung quanh để giờ phải lâm vào cảnh "có nhà để ở nhưng không có đường để đi".
Theo Trí thức trẻ
" alt=""/>Khổ sở khi khi mua phải căn nhà có đường vào bị tranh chấp