Hoắc Uyển Ngưng cũng không phải là suốt ngày đi đi lại lại đến E.W,ệnBossCậtLựcTruyThêVợÀTáiHônVớiAnhĐlịch serie a cô nghĩ đến làm cái gì nhiều vậy, làm tượng để trưng sao? Chính vì vậy, thỉnh thoảng có chút trục trặc gì đó mới gặp mặt. Công Tôn Dạ Uý thì như bị ai chọc, kể từ lúc gặp lại cô, hợp tác rồi trò chuyện, cô sau lại không thường xuyên đến hắn cứ bồn chồn, nôn nao. Bình thường có cô tự nhiên tâm tình sẽ cực kỳ tốt, hay cười thêm vài cái, không có cô thì hiện nguyên hình lão tư bản khó ăn khó ở. Suốt ngày hầm hầm, chỉ thiếu điều đem E.W hóá thành động băng nhân tạo. Nhân viên làm gì không vừa ý hắn cũng không nể nan mà trách cứ, có khi một cái tài liệu báo cáo nhỏ cũng phải làm lại hơn chục lần mới được, họ chỉ biết than thầm thôi.
Mười giờ sáng ngày đầu tuần, toàn thể được kết thúc buổi họp bằng sự trầm mặc và nặng nề. Những người đảm đương trình bày y như rằng bị chỉnh cho sắp ngất, cái này không được, cái kia chưa ổn. Nhìn không giống vừa họp xong cho lắm, giống mới bị tra tấn tinh thần hơn.
Công Tôn Dạ Uý ngồi tựa lưng trên ghế, ngửa đầu nhắm mắt dưỡng thần. Trên trán còn hiện đôi nét căng thẳng chưa tiêu tán, bỗng chiếc điện thoại di động để trên bàn có tiếng ting ting, là thông báo kết bạn đến tài khoản cá nhân của hắn. Hắn nhíu mày, cầm lên xem, dòng chữ thông báo đề "Mèo lớn đã gửi lời mời kết bạn với bạn." Là ai? Hắn nhìn thêm mấy giây, phát hiện dòng tiểu sử ghi "Hoắc Uyển Ngưng." Bất chợt cười một cái, nghĩ nghĩ, cái người phụ nữ này đúng là nhiều cái suy nghĩ lạ, tên lại không đặt chính thức, cứ thích để ở dưới tiểu sử.
"Đồng ý kết bạn." Bấm xong hắn trực tiếp ném điện thoại lên bàn, chờ chờ đợi đợi.
Ba phút sau có hồi âm, là một tin nhắn ngắn gọn từ Hoắc Uyển Ngưng: "Chào buổi sáng Công Tôn tổng." Nụ cười trên khoé môi càng sâu hơn, ngón tay cái thoăn thoắt gõ bàn phím, rất nhanh gửi đi:" Chào.... Có điều, bây giờ đã sắp trưa rồi."
Bên kia lại nhắn qua, "Ầy ầy, sao cũng được mà. Cũng chưa trưa lắm." Theo đó là một cái icon mặt ủy khuất.
Công Tôn Dạ Uý lại khẽ mỉm cười, nhìn thấy loạt biểu tình này đám nhân viên còn lại trong phòng họp há hốc mồm, kinh hãi như nhìn thấy một hiện tượng siêu nhiên.
Ổi trời đất ơi! Boss đại nhân của bọn họ cười kìa!
Một tin tức chấn động trong nội bộ E.W, mấy nhân viên lập tức vào group chat của nhân viên kể lể, to gan hơn là có một người chụp lén cảnh Cồng Tồn Dạ Uý cười gửi vào cho mọi người xem. Group chat nọ ngày hồm đó chẩn động, bàng hoàng. Cả mấy trăm tin nhắn liên tục được gửi, muốn cháy cả máy. Cái người chụp ảnh sếp kia bị sự nháo loạn này làm cho phát khiếp, nhanh tay lẹ chân thu hồi hình ảnh lại.
(Trời ơi, tôi còn chưa lưu ảnh hiếm hoi này, thu hồi làm cái gì vậy?)
(Sếp cười là một loại chiêm ngưỡng gì hả các anh em? Có phải báo hiệu là chúng ta sắp tèo rồi không?)
(Sếp cười thật đẹp, phải chi lúc họp cũng rạng rỡ như vậy, chúng đã có phải đỡ khổ hơn rồi?)
[Này này anh bạn, chụp khi nào vậy? Thật can đảm nha. Cơ mà sếp hôm nay bị cái gì sao? Nhìn... thật đáng sợ.)
(-..J]
Những câu hỏi sắc sảo như dao đâm vào mắt người gửi ảnh, hỏi như vậy ai dám trả lời?
Thật may group chat không có những thành viên như các ông lớn của công ty, cũng không có nội gián, nếu không e là tiền lương và tiền thưởng cuối năm của đám buôn dưa lê bán dưa chuột này sẽ bị trừ hai phần ba!
Trấn Thành trong cuộc trò chuyện vơi VietNamNet trưa 12/3.
Tôi cần một người phụ nữ có trí tuệ nhiều hơn và Hari cho tôi điều đó. Hari là một người phụ nữ cực kỳ minh mẫn, thông minh và đầy năng lượng. Bất cứ lúc nào tôi stress trong cuộc sống Hari cũng có cách kéo tôi lên. Đó là người phụ nữ có thể làm mới cảm xúc cho chồng. Nếu khi bạn đi làm về mệt mà lại gặp cô vợ cứ than thở, cằn nhằn thì tôi không biết bạn sẽ sống thế nào. Còn vợ tôi, lúc nào tôi stress là vợ tôi đều bơm năng lượng trở lại cho tôi, đó là người phụ nữ rất thông minh và tôi cảm thấy không có gì để chê ở Hari cả.
Với một người phức tạp như tôi, nói thẳng luôn là tôi rất mau chán, sống cùng tôi 5 năm rồi thì Hari phải tuyệt vời như thế nào. Không phải tôi nâng vợ mình quá nhưng thực sự Hari là một cô gái rất thông minh và biết điều.
- Anh là người thích nuôi mèo và sưu tập nước hoa, Hari nhiều lần đã cáu vì Trấn Thành yêu hai thứ đó nhiều hơn cả cô ấy. Vợ chồng anh đời thường có hay mâu thuẫn vì sở thích và đam mê của bạn không? Và mỗi khi xảy ra xung đột, ai phải là người làm lành đầu tiên?
Có thể nói điều này khán giả không tin nhưng khoảng thời gian nửa năm đầu sau khi kết hôn vợ chồng tôi cãi nhau rất nhiều. Thậm chí có lúc định chia tay rồi, lúc đó căng thẳng lắm. Sau đó tự nhiên chúng tôi tìm được cách giao tiếp với nhau, nói cho nhau hiểu và thấy hoá ra người kia cũng không tệ như mình nghĩ. Và sau nửa năm gây nhau, tranh cãi, lần lớn nhất định chia tay thì chúng tôi ngồi với nhau để đưa luật gia đình với nhau. Khi ấy chúng tôi mới phát hiện là người kia cần cái này, cần giao tiếp như này… Và từ đó cho tới thời điểm hiện tại tôi không cãi nhau với vợ tôi lần nào nữa.
- Khi thực hiện phim 'Bố già', bạn mời nhiều bạn bè thân thiết từng đóng web drama tham gia nhưng có một người rất là quan trọng Trấn Thành lại không mời, đó là Hari Won, vì sao vậy?
Vì cô ấy là cổ đông của phim rồi, cô ấy chỉ biết nhận tiền khi chia phim thôi (cười lớn). Cho nên cổ đông sẽ không đóng phim. Đùa chứ, Hari Won là người đầu tiên đã kêu tôi làm phim này. Cô ấy bảo:Bây giờ anh Xìn muốn làm phim đúng không? Thay vì anh người ta làm phim về mẹ nhiều rồi bây giờ anh làm về bố đi. Cô ấy đã đề nghị tôi làm phim này và cô ấy đã cho tôi một cái ý đầu tiên để cho ra Bố già. Khi hai vợ chồng bàn bạc thấy rất thích ý tưởng đó nên đã phát triển và viết thành kịch bản luôn.
Tôi thấy là vợ tôi rất là hay ở chỗ là luôn luôn hỗ trợ cho chồng làm những cái điều mà chồng muốn, chồng yêu thích. Đó là người phụ nữ mà tôi cho rằng khó có. Không phải ai cũng đủ năng lượng để bơm cho chồng mình, khi chồng mình đang làm cái điều có vẻ liều lĩnh. Bỏ cả triệu đô làm phim, nếu thua thì cũng đắng cay lắm đấy.
Bởi vì bây giờ chúng ta đang nói chuyện với tư thế là đang thành công, nếu mà chúng ta nói chuyện về bộ phim mà thua cả triệu đô thì không đùa đâu. Người ta nói vì sao không mời vợ tôi vào phim? Tôi nói: Không có cái xóm lao động nào mà có cái con mẹ Hàn Quốc ở trong hết á. Do vậy, vợ tôi sẽ đóng những phim sau. Cái nào hợp vai tôi mới đưa vào chứ không phải là cứ người nhà là vào phim hết đâu.
Trấn Thành đang là nghệ sĩ hiếm hoi có tất cả: Gia đình êm ấm, nhiều show diễn và đặc biệt là tài năng. Nhưng dường như bạn chưa bao giờ thấy mình ''yên ổn''?
Thực ra tôi là người rất dễ hạnh phúc và rất biết cách tạo ra hạnh phúc cho mình. Tôi cảm thấy cuộc đời này cho tôi quá nhiều và rất hạnh phúc với những gì đang có. Tôi không có gì than vãn với cuộc đời này cả. Bởi vì với tôi, cuộc đời này đẹp vô cùng, mặc ai nói gì thì nói. Tôi được sống, được cống hiến và giúp đỡ cho mọi người, được thấy nhiều niềm vui mỗi ngày. Tôi quá hạnh phúc nên tôi luôn muốn cho đi, cho đi và cho đi.
Vợ tôi thường hỏi là: Anh! rồi một ngày có biến cố gì xảy ra thì sao?Thời cuộc không ai biết trước được mà, tôi trả lời vợ: Anh nói em nghe, nếu một ngày có biến cố mà mình hết sạch tiền luôn đi, anh xin ông Trời cho hai thứ, một là sức khỏe, hai là trí tuệ. Làm ơn giữ đúng cho tôi hai điều đó. Tôi sẽ làm lại từ đầu mà không than vãn.
Trấn Thành hào hứng khi nhắc đến vợ
Trấn Thành mới chia sẻ trên trang cá nhân rằng bố của bạn đã năm lần khóc, lần thứ nhất là Trấn Thành chào đời, lần thứ 2 là khi Trấn Thành ngỗ ngược hồi đi học cấp 2, lần thứ ba là khi Trấn Thành được giải ba của MC, lần thứ 4 là Trấn Thành lấy vợ và lần thứ 5 là khi xem bộ phim 'Bố già'. Bạn đã ngỗ ngược thế nào để bố phải khóc như vậy?
Ngày xưa bố mua cho Thành một đôi dép. Lúc đó nhà nghèo bố mua cho một đôi dép mà đến giờ tôi vẫn khẳng định đó là một đôi dép cực xấu và nhìn già lắm. Một đứa trẻ khi mới cấp 2 mà lại mang một đôi dép như ông già thì ai chịu mang. Nhưng mà lúc đó tôi còn nhỏ nên là phản ứng rất hỗn lão, đó là mình vứt đôi dép xuống đất rồi nói: 'Cái này sao mang được'.
Ba tôi buồn lắm, ba bảo: 'Đôi dép đó nó bền'. Tôi nói: ''Không, mang đôi dép này vào lớp con mắc cỡ lắm!''. Do lúc đó còn nhỏ và cách nói chuyện của mình quá hỗn nên ba buồn. Ba không nói chuyện với tôi, thì thôi tôi cũng không nói lại. Và câu chuyện đó kéo dài một tháng tôi không nói chuyện với ba mình chỉ vì đôi dép. Trong lòng của đứa trẻ năm đó rất muốn làm hòa, xin lỗi ba vì chỉ là thương mình thôi và cái gu thẩm mỹ mỗi người mỗi khác thôi nhưng mình không biết cách nói.
Ba mẹ của Trấn Thành.
Xin lỗi với người Việt nó là một cái gì đó rất là ngượng, ngay thời điểm đó tôi cũng vậy thôi. Tới lúc phải đóng tiền học phí, tôi xin mẹ nhưng bà nói xin ba chứ mẹ không có tiền. Hôm đó tôi nhớ là buổi trưa, bố ngồi trên cái ghế sofa bằng vải rẻ tiền nhất, ngồi nóng thật là nóng mà không thấm mồ hôi. Ông ngồi ở đó để đợi con mình xin lỗi.
Mẹ bảo: "Xin lỗi đi" nhưng tôi đứng đó gần nửa tiếng đồng hồ mà lì không nói. Nhưng nếu không nói thì không có tiền học phí nên khi chịu nói ra được từ xin lỗi thì cũng là lúc ba tôi khóc. Ông nói: 'Trời ơi tôi làm gì mà đứa con nó lì vậy?'. Lúc đó tôi thấy được sự bất lực của bố mẹ mình. Thấy ba khóc, tôi lòng cũng mền lại và chợt nghĩ: Sao mình làm ba đau lòng vậy? Trong lòng tôi là vô cùng hối hận. Bởi vậy tôi mới nói chẳng ai sai cả, chỉ là thẩm mĩ và hoàn cảnh thôi, chẳng ai xấu với ai cả nhưng mà chúng ta không biết cách nói chuyện với nhau.
Ban Giải trí Clip: Xuân Quý - Đức Yên - Huy Phúc Ảnh:Phạm Hải, NVCC
Trấn Thành: 'Tôi quá hạnh phúc, không có gì than vãn về cuộc đời'
Trấn Thành chia sẻ nhiều câu chuyện thú vị trong cuộc trả lời phỏng vấn VietNamNet vào 12h ngày 12/3.
评论专区