Việt Nam Thái Lan: Việt Nam thuận lợi, ông Park thắng Thái
Tờ Thể thao Hàn Quốc đánh giá: “Việt Nam vs Thái Lan không chỉ là cuộc chiến ở vòng loại World Cup 2022 mà còn là cơ hội để đội chủ nhà đòi sòng phẳng món nợ 4 năm trước.
![]() |
Việt Nam vs Thái Lan,ệtNamTháiLanViệtNamthuậnlợiôngParkthắngThábảng xếp hạng vòng loại world cup khu vực nam mỹ cuộc chiến căng thẳng trên ghế chỉ đạo cũng như trong sân |
Khi ấy, tuyển Việt Nam do ông Miura dẫn dắt đã thua Thái Lan 0-3 cũng ở vòng loại thứ 2 World Cup (2014). Còn lúc này Việt Nam đang có tinh thần tốt hơn đối thủ, đứng trước cơ hội lần đầu tiên lấy vé vào vòng cuối cùng vòng loại World Cup 2022 khu vực châu Á.
Tuyển Việt Nam do HLV Park Hang Seo dẫn dắt đã và đang viết một lịch sử mới, còn Thái Lan do HLV Akira Nishino chỉ huy, vẫn chưa có dấu ấn rõ ràng.
Cuộc so tài giữa hai kình địch lớn nhất khu vực Đông Nam Á luôn rất nóng. Niềm tin đang tăng cao với thầy trò ông Park, đòi sòng phẳng món nợ tại Mỹ Đình, chiến thắng đến với tuyển Việt Nam”.
Tờ DongA: ‘Việt Nam tiến bộ vượt bậc trong 2 năm qua và điều này tiếp tục được thầy trò Park Hang Seo thể hiện ở vòng loại World Cup 2022 đang diễn ra. Đội xếp nhất bảng G với 3 chiến thắng, 1 hòa, Thái Lan xếp sau với 7 điểm.
![]() |
Truyền thông Hàn Quốc nhận định, tuyển Việt Nam đang chiếm ưu thế hơn trong cuộc đối đầu với Thái Lan |
Việt Nam vs Thái Lan, một cuộc so tài khốc liệt trên sân cũng như ở băng ghế huấn luyện, giữa thuyền trưởng Park Hang Seo và Akira Nishino. Nếu ông Park được xem như một anh hùng Việt Nam, cùng tuyển Việt Nam lên số 1 Đông Nam Á thì ông Nishiro chưa có mấy kinh nghiệm với bóng đá ở khu vực này.
Ai sẽ giành phần thắng trong cuộc tái đấu căng thẳng này, sau lượt đi hòa 0-0?”.
Thể thao hàng ngày nóng cùng trận đấu ở Mỹ Đình: “HLV Park Hang Seo sẵn sàng tạo một dấu ấn khác trong lịch sử bóng đá Việt Nam bằng chiến thắng trước Thái Lan.
Làm được điều này, Việt Nam gần như nắm chắc cơ hội lấy vé vòng cuối cùng vòng loại Word Cup 2022 khu vực châu Á.
Tuyển Việt Nam được chơi sân nhà, lại có kết quả thi đấu tốt gần đây với Thái Lan nên sẽ là thách thức lớn cho đội bóng ông Nishino. Ở lượt đi, Việt Nam buộc chủ nhà Thái Lan chia điểm”.
Trong khi đó, tờ Thể thao Seoul phản ánh, qua cách HLV Park Hang Seo trả lời sắc sảo trong buổi họp báo trước trận cũng như hành động trên sân tập, cho thấy rõ ông đã chuẩn bị kỹ càng đấu đối thủ lớn nhất khu vực.
MỜI XEM VIDEO ĐƯỢC TẠO TỰ ĐỘNG CỦA BÀI VIẾT NÀY
Mai Nguyễn
(责任编辑:Giải trí)
下一篇:Nhận định, soi kèo Granada vs Oviedo, 3h00 ngày 23/3: Thu hẹp cách biệt
- Trước kia con trai tôi làm ăn khá giả, con dâu chi tiêu hoang phí đến đâu tôi không can thiệp. Thế nhưng khi chồng làm ăn thua lỗ, là người vợ, lẽ ra con dâu tôi nên chia sẻ gánh nặng kinh tế ấy. Đằng này…
Trong câu chuyện này, tôi là một bà mẹ chồng. Nhiều người sẽ cười vì nghĩ thế nào tôi cũng nói xấu con dâu. Thế nhưng không nói ra chuyện này tôi cảm thấy khó chịu trong lòng. Đời tôi chưa gặp người phụ nữ nào như con dâu tôi.
Con dâu và con trai tôi kết hôn được 12 năm. Đó là khoảng thời gian cháu sống trong nhung lụa. Con trai tôi không làm to, không quyền cao chức trọng mà chỉ kinh doanh. Tuy nhiên cháu chiều vợ đến mức con dâu tôi tiêu tiền không bao giờ phải nghĩ.
Tôi sống cùng nhà, thấy con dâu không bao giờ động tay động chân việc gì, ăn mặc thì chải chuốt, quần áo nhiều đến mức không đếm xuể. Tuy nhiên không bao giờ tôi có ý kiến.
Tôi nghĩ "của chồng công vợ", chồng kinh doanh được thì vợ con hưởng thụ, ăn diện một chút cũng là lẽ bình thường.
Ảnh: Psrindustrialflooringltd
Thời gian đó, tôi chỉ có duy nhất một lần góp ý. Đó là việc con dâu tôi tốt nghiệp chuyên ngành kế toán, tuy nhiên sau khi lấy chồng, sinh con, cháu không muốn đi làm, cũng không động tay vào việc kinh doanh của chồng. Cháu chỉ muốn ở nhà.
Tôi khuyên cháu nên ra ngoài làm việc. Công việc có thể không có thu nhập cao nhưng đó là cách có thể khiến cháu có thêm những người bạn, thêm niềm vui. Ngoài ra, tôi chỉ nhắc các con nên biết tiết kiệm phòng khi thất bát.
Cháu nghe lời tôi, đi làm ở một công ty xuất nhập khẩu với mức lương 11 triệu. Tuy nhiên cháu chỉ nói với gia đình tôi rằng, cháu được 5 triệu tiền lương. Số tiền đó, cháu xin giữ để chi tiêu lặt vặt cho riêng mình. Tôi biết con dâu nói dối nhưng không ý kiến gì vì cùng là phận đàn bà, tôi biết cháu cần có những khoản tiêu riêng.
Mọi chuyện có lẽ sẽ không có gì phải mâu thuẫn nếu như con trai tôi không phá sản.
2 năm nay, cháu làm ăn khó khăn. Năm ngoái, cháu tuyên bố phá sản. Gia đình tôi phải bán đi mấy mảnh đất, mấy căn nhà, gom tất cả tiền và vay tiền khắp nơi để trả nợ.
Mặc dù vậy, con dâu tôi như người ngoài cuộc. Cháu vẫn đi làm, vẫn mua sắm tới tấp. Mỗi tháng, ít nhất cháu mang về gần chục đôi giầy, dép. Váy vóc, quần áo... cháu cũng sắm rất nhiều. Tháng gần Tết, con trai tôi bí tiền, không còn đủ tiền đóng học cho con, cháu hỏi vợ nhưng con dâu tôi từ chối thẳng thừng.
Cháu bảo: “Đó là việc của anh, trước thế nào nay vẫn phải vậy. Lương tôi ba cọc ba đồng chỉ đủ tiền ăn sáng, đổ xăng nên anh đừng hỏi tiền từ tôi. 700 nghìn anh vay tôi mua sữa cho con tuần trước, anh mau thu xếp trả lại”.
Tôi đứng bên ngoài, nghe vợ chồng chúng cãi nhau mà tan nát cõi lòng. Vợ chồng sướng khổ có nhau. Lúc có tiền, con trai tôi không tiếc vợ điều gì. Cháu cũng hay tự ái nên chắc vào đường cùng mới hỏi đến tiền của vợ. Vậy mà…
Hôm sau, tôi đành bán đi sợi dây chuyền vàng cuối cùng để đưa con trai đóng học cho cháu. Sau đó, tôi gọi con dâu ra và nói chuyện.
Tôi bảo: “Chồng đang khó khăn, con hãy là chỗ dựa cho chồng lúc này. Cả nhà cùng nhau tiết kiệm. Những khoản không cần thiết, con có thể hạn chế mua sắm. Quần áo, giày dép cũng vậy, mẹ thấy con đã có nhiều. Từ nay tiền lương của con, con cố gắng phụ thêm với chồng nhé”.
Cháu cúi mặt bảo: “Con có mua gì mà nhiều”. Thế nhưng hôm sau, cháu lại viết một bài dài trên trang facebook cá nhân kể chuyện tôi săm soi đến từng đôi dép, cái áo của con dâu.
Tôi thấy thật sự đau lòng. Tôi có bao giờ săm soi chuyện đó. Tuy nhiên trong căn nhà 4 tầng của mình, nói không hề ngoa, số giày dép của con dâu tôi xếp chặt 4 tầng cầu thang không hết. Như thế là quá lãng phí so với lúc khó khăn thế này.
Vậy thì tôi khuyên con dâu tiết kiệm có gì sai? Mong quý vị hãy giải thích giúp tôi. Có phải tôi đã già và lạc hậu nên khắt khe với cháu hay không?
Chị bảo, phụ nữ là thế, cứ thương thương trước rồi mới yêu sau. Chị quyết định lấy anh khi bố mẹ, họ hàng, bạn bè thân thiết đều kịch liệt phản đối. Bảo chị đường quang không đi lại rúc vào bụi rậm. Chị vẫn một mực lấy anh, ừ thì anh hơn chị một giáp thì …đã làm sao, ừ thì anh đã có vợ hai con nhưng vợ anh đã mất vì bạo bệnh, một mình anh nuôi hai con nhỏ (một trai một gái, đứa lớn mới lên 5, đứa bé lên 3) sao chị nỡ làm ngơ chứ. Ừ thì… Chị không biết mình đã lẩm bẩm bao nhiêu cái “ừ thì” như thế trong 3 năm có dư, trước sức ép, rào cản của những người thân, để về làm mẹ của hai con anh, trong một căn nhà thuê chặt hẹp chỉ có 15 mét vuông cho bốn người.
Một hôm nghe chồng than phiền, “làm công nhân mãi chẳng biết bao giờ mua được cái nhà ở Hà Nội này, nuôi hai con đã vất nếu đẻ thêm thì biết làm sao đây”. Chị nghĩ buồn rơi nước mắt. Lấy nhau hai năm nhưng chưa dám đẻ dẫu lòng chị khát khao lắm. Bạn bè chị ở quê chúng nó cũng đứa 1, đứa 2. Có đứa bạc miệng bảo chị, lấy chồng già “tịt” rồi cũng nên. Chị mặc kệ. Nhưng cũng chẳng thể mặc kệ, chị bàn bạc với chồng, gom tiền, vay mượn thêm ít, mở quán phở, “Phở Phượng”. Trời cho chị cái duyên nên quán lúc nào cũng đông khách. Có ít tiền, chị bắt đầu tính sinh con.
Thời gian trôi, người bạc miệng trước kia lại quay sang khen chị tài, “…không đẻ thì thôi, đẻ một lúc hai nàng công chúa luôn. Tài thật”. Chị chả bận lòng vì những lời khen chê. Chị lao vào kiếm tiền quần quật. Con chưa được hai tháng, chị đã lao ra quán bán phở. “Phở Phượng”- cái quán lấy đúng tên của chị- lại nhộn nhịp trở lại. Nhà bận bịu, con chị trông hai con em, thằng em đi học về nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Còn chồng vẫn làm công nhân, khi rảnh rỗi lại ra thu tiền, bưng bê giúp chị.
Cuộc sống khốn khó, từ ngày lấy chồng chả có ngày nào thảnh thơi, chả được “mật trăng” mà chỉ có “vàng mặt”, chả có được sự nũng nịu của người con gái với người mình yêu thương, cũng chả được chồng tặng quà bao giờ. Có đôi khi chị cũng thấy tủi. 22 tuổi lấy chồng, trở thành mẹ của hai con luôn. Vậy mà người ta lúc nào cũng thấy chị tươi như hoa, chả ai phân biệt được đâu là con chị đẻ ra, đâu là con riêng của chồng.
Hôm dọn đến căn hộ mới 70 mét vuông - nhà thu nhập thấp - mà vợ chồng chị mới mua được, cũng đúng ngày con gái đầu của anh bay sang Singapore. Nó vừa tốt nghiệp đại học, được một doanh nghiệp nước ngoài tuyển chọn vào làm và cho đi đào tạo tiếng Anh cấp tốc ở đất nước xinh đẹp 6 tháng. Cậu con trai thì mới vừa xin được vào làm ở một công ty viễn thông lớn. Hai nàng công chúa sinh đôi của chị đã bước vào lớp 7, chúng cũng học giỏi không kém anh chị, lúc nhàn rỗi vẫn ra phụ giúp mẹ bán hàng. Tối đến, hai vợ chồng chị tay trong tay dạo bộ quanh khu chung cư, vất vả lắm mới có được.
Có lẽ, từ ngày lấy chồng, giờ chị mới có thời gian cảm nhận được hạnh phúc. “Hạnh phúc đôi khi chỉ là bàn tay nắm chặt, là nụ cười mỗi ngày khi nhìn thấy nhau”. Tôi nhớ ai đó đã nói như vậy. Quả thật đúng - với chị.
(Theo Lao động thủ đô)
" alt="Hạnh phúc của người đàn bà bán phở" />Ảnh minh họa Mẹ tôi năm nay 52 tuổi. Trước khi phát hiện bệnh, mẹ rất khỏe. Mỗi ngày mẹ vẫn đi làm công ty may. Cuối tuần được nghỉ, mẹ còn đi phụ hồ cùng bố để kiếm tiền nuôi bà nội và các em tôi ăn học.
Cách đây một thời gian, mẹ bị viêm họng. Uống thuốc viêm họng mãi không khỏi, mẹ đi viện khám. Kết quả, mẹ bị K vòm họng. Tin sét đánh đó khiến cả nhà tôi rụng rời chân tay, mất ăn mất ngủ. Tôi đang mang thai được 6 tháng, ở cách nhà mẹ 160km, nghe tin dữ liền bắt xe đến bên mẹ. Khi các anh chị đưa mẹ lên Hà Nội nhập viện, tôi mới trở về nhà mình.
Gia đình chồng biết tôi buồn nên cũng hỏi han, động viên. Nhưng khi tôi muốn lên viện với mẹ thì mẹ chồng ngọt nhạt, lấy đủ mọi cớ, không cho tôi đi.
Mẹ chồng khuyên tôi nên nghĩ đến đứa trẻ trong bụng mà bớt đau buồn, giữ gìn sức khỏe của bản thân đồng thời giúp mẹ ổn định tinh thần.
Ban đầu, tôi nghĩ, mẹ chồng sợ tôi đi lại nhiều sẽ mệt, ảnh hưởng đến thai nhi. Hơn nữa, tôi bụng mang dạ chửa, lên viện cũng không giúp được gì cho mẹ nên quyết định ở nhà. Nhưng khi mẹ tôi kết thúc đợt hóa trị về nhà, gia đình chồng vẫn ngăn cản tôi đến thăm mẹ.
Sau đó, nghe cuộc điện thoại của chị gái chồng với mẹ tôi mới hiểu ra sự thật. Hóa ra, gia đình chồng sợ tôi gần mẹ thì đứa trẻ trong bụng sẽ bị lây ung thư nên tìm mọi cách can ngăn tôi.
Tôi lo cho con nhưng cũng rất thương và muốn ở gần mẹ trong khoảng thời gian này. Tôi đã tìm hiểu trên mạng và hỏi một số người, hầu hết đều nói, ung thư không phải bệnh lây truyền. Tuy nhiên, khi tôi giải thích với nhà chồng thì không ai nghe.
Chồng tôi là người có hiểu biết nhất trong nhà nên tôi đã nói chuyện với anh để anh trao đổi với gia đình mình.
Ban đầu anh hoàn toàn đồng ý với tôi nhưng sau đó, không hiểu nhà chồng nói gì mà anh khuyên tôi nên cố gắng thêm mấy tháng. Sau khi sinh con thì đến thăm mẹ thoải mái. Còn bây giờ việc chăm sóc, đi lại thăm mẹ cứ để anh lo.
Mẹ tôi bị bệnh trọng, sự sống rất có thể đang tính bằng ngày nên tôi rất khổ tâm.
Tôi nên làm gì lúc này. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Độc giả giấu tên
" alt="Ung thư có lây không, sao nhà chồng ngăn tôi về thăm mẹ đẻ" />Chiều tối ngày 30/6, hai người ngoại tình với nhau trong xe ô tô. Không ngờ, việc này kích hoạt cảnh báo "rung bất thường" mà chủ xe đã cài sẵn. Chiếc xe tự động gửi tin nhắn cho chủ xe là chồng của người phụ nữ. Vì vậy, người chồng mới đến kiểm tra và phát hiện ra chuyện hẹn hò của vợ.
Người chồng bị “cắm sừng” tiết lộ, đây không phải lần đầu tiên anh nhận tin nhắn cảnh báo “rung bất thường”. Từ đầu tháng 6, anh đã nhận được những tin nhắn như "xe rung do ngoại lực", "cốp lâu chưa đóng", và đến cuối tháng thì tin nhắn cảnh báo “rung bất thường” gửi đến thường xuyên hơn.
Người đàn ông nghi ngờ vợ ngoại tình nên đã xem định vị và tới tận nơi để bắt quả tang.
Khi bị phát hiện, nam huấn luyện viên đã bỏ chạy, để lại người phụ nữ đối diện với chồng.
Lúc này, người đàn ông vừa đau lòng, vừa kích động nói: “Cô là mẹ của hai đứa trẻ. Tại sao cô lại làm ra chuyện này? Cô có nghĩ đến các con không? Bây giờ cô muốn tôi làm sao?”.
Người phụ nữ không nói lời nào, chỉ lấy tay gạt những giọt nước mắt. Sau đó, khi thấy chồng muốn đăng tải hình ảnh ngoại tình của mình lên mạng xã hội, cô mới quỳ xuống van xin.
Sự việc lan truyền khiến nhiều người dùng mạng lên tiếng chỉ trích đôi nam nữ ngoại tình. Một số khác lại tỏ ra tiếc nuối cho một gia đình đang yên ấm.
“Một cuộc hôn nhân lâu dài cần có sự chung sức, chung lòng của hai người. Nếu một trong hai người không biết quản lý cảm xúc, không nỗ lực vì nhau thì hôn nhân khó giữ. Lúc đó, người đau khổ, thiệt thòi là những đứa trẻ và gia đình của họ.
Vì vậy, vợ chồng sống với nhau cần phải chung thủy và có trách nhiệm”, một người dùng mạng viết.
Linh Giang (Theo Sohu)
Bỏ vợ theo bồ, người đàn ông vật vã cạnh tranh với trai trẻ 'tán' lại vợ cũ
Tôi xác định bỏ lại tất cả buồn thương đã qua, làm lại, yêu lại, tha thứ. Nhưng đời dài không như mộng tưởng. Một sự kiện xảy ra làm đảo lộn giấc mơ tươi đẹp." alt="Vợ ngoại tình trên ô tô, chồng nhận cảnh báo xe đang ‘rung bất thường’" />
- ·Nhận định, soi kèo Iceland vs Kosovo, 0h00 ngày 24/3: Phục thù
- ·Gia đình Phương Mỹ Chi nghỉ bán chè để theo con chạy show
- ·Nhà văn Phan Anh và những cảm nhận về tình yêu
- ·GS Phan Huy Lê giành giải lớn “Vì tình yêu Hà Nội”
- ·Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- ·Ford Ranger là 'vua doanh số' xe bán tải năm 2023
- ·Tâm sự: Bà ngoại bật khóc vì câu nói của thông gia giàu có
- ·Giới hạn của âm nhạc tình dục
- ·Nhận định, soi kèo Levante vs Castellon, 20h00 ngày 23/3: Đòi lại ngôi đầu
- ·Phát hiện thực vật họ Thu hải đường ở Quảng Trị
Lấy vợ rồi, tôi lại sinh tính đào hoa. Người ta nói đàn ông lấy vợ xong thường trở nên hấp dẫn. Điều đó có lẽ rất đúng với tôi. Tâm lý đã sẵn chán vợ ngay từ những năm đầu tiên về ở cùng nhà, ngày nào cũng bù xù, ngập ngụa trong bỉm và sữa, tôi lại thèm được hẹn hò, tán tỉnh và lãng mạn như ngày xưa.
Và tôi ngụp lặn trong những mối tình công sở, tình qua đường với một vài cô gái. Đã có lần tôi bị vợ phát hiện ra mình có hẹn hò qua lại với người phụ nữ khác, rồi ghen tuông. Nhưng vì chưa có bằng chứng nên tôi vẫn "già mồm" cãi lại, nói có thành không, cãi trắng thành đen, rồi lại lân la làm lành, hứa xin lỗi, sửa đổi.
Rồi vợ tôi cũng nguôi ngoai, phần vì thương con nên đồng ý cho cả 2 chúng tôi thêm cơ hội. Cứ hết lần này đến lần khác, vết nứt hôn nhân trong gia đình tôi ngày 1 lớn lên, đỉnh điểm là cuối năm ngoái, cô ấy đã bế con đi ra khỏi nhà và về hẳn nhà mẹ đẻ. Còn bố mẹ tôi, thay vì can ngăn, lại thường xui tôi bỏ vợ, vào hùa với tôi và xui tôi đuổi vợ đi.
Vắng vợ con, tôi mới cảm thấy mất mát không thể nào có thể bù đắp được. Mặc cho tôi van xin cô ấy quay trở lại, mặc cho tôi lấy lý do tương lai của 2 đứa con, cô ấy vẫn quyết không quay về và quyết đòi ly dị. Thấy vợ cứng rắn và quyết liệt không ngờ, tôi càng mong muốn được hàn gắn để quay lại được như xưa.
Tôi bí mật theo vợ tôi để tìm hiểu lại sở thích và mong muốn của vợ tôi để yêu vợ lại từ đầu, nhưng cũng từ đó, tôi phát hiện ra, trong suốt thời gian tôi đối xử tệ bạc và bỏ bê vợ tôi, đã có người ở bên vợ tôi an ủi, qua lại và giúp cô ấy vượt qua mọi nỗi sợ hãi để dẫn đến quyết định từ bỏ tôi và gia đình, người đó lại chính là anh rể của tôi.
Tôi đã tận mắt nhìn thấy anh ta và vợ tôi đi ra từ nhà nghỉ, thấy vợ tôi vòng tay ôm eo anh ta, thấy cả gương mặt vợ tôi cười hạnh phúc và mãn nguyện. Tôi ước sao ngày hôm đó chỉ là 1 giấc mơ, 1 cơn ác mộng trong cuộc đời tôi.
Tôi điên cuồng trong ghen tuông và phẫn uất, trong tủi nhục và cay đắng, nhưng hơn cả là cảm giác hối hận và tội lỗi, hối hận vì đã chính tay giết chết hạnh phúc không chỉ của gia đình mình, mà còn của cả gia đình chị gái. Cùng thời điểm đó, tôi cũng vô tình biết được chị gái và anh rể tôi cũng đã đưa đơn ra tòa, cũng vì lý do không thể chung sống.
Các con tôi rồi sẽ ra sao? Cháu tôi rồi sẽ ra sao khi bố mẹ ly hôn, gia đình thì tan vỡ? Tôi thực sự không biết lỗi từ đâu? Vợ tôi và anh rể tôi đã có cảm tình với nhau từ bao giờ mà tôi không hay biết? Là do tôi có lỗi trước hay vợ tôi có lỗi trước với tôi? Tôi phải làm gì đây? Phải nói với chị gái tôi sao đây? Tôi phải làm sao đây?