Ngay sau đó anh liên lạc với Hạt Kiểm lâm huyện Nghi Xuân để bàn giao, với mong muốn các cá thể này sẽ được tái thả về thiên nhiên. Hành động của anh được cơ quan kiểm lâm đánh giá cao, báo chí đăng tin như một trường hợp người tốt việc tốt.
Tại Hà Tĩnh quê tôi, trung bình mỗi năm có 300 đến 500 cá thể động vật hoang dã nguy cấp quý hiếm bị săn bắt trái phép được cơ quan chức năng tiếp nhận để thả về môi trường tự nhiên. Rất nhiều trong số đó là do người dân hoặc các tổ chức tự nguyện giao nộp. Họ không ngần ngại bỏ tiền mua lại các con vật bị săn bắt, nuôi nhốt.
Đây là hành động xuất phát từ sự tử tế, tinh thần nghĩa hiệp, thể hiện trách nhiệm chung tay bảo vệ động vật hoang dã, nhất là những loài thuộc diện nguy cấp, quý hiếm, của người dân.
Nhưng liệu đây đã phải là cách làm đúng, cần được tôn vinh?
Luật pháp nghiêm cấm mọi hành vi săn bắt, mua bán, sử dụng động vật hoang dã thuộc diện nguy cấp, quý hiếm (ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt). Do đó, một người bỏ tiền ra mua động vật nguy cấp quý hiếm bị săn bắt trái phép cũng đồng nghĩa là đã mua hàng cấm. Dù với động cơ tốt đẹp là để tái thả, họ cũng vô tình vi phạm pháp luật và công ước quốc tế. Tùy theo tính chất, mức độ nghiêm trọng, hành động này có thể bị xử phạt vi phạm hành chính với số tiền từ 70 đến 90 triệu đồng theo Nghị định 35 của Chính phủ về xử phạt hành chính trên lĩnh vực lâm nghiệp. Còn theo Điều 244 - Bộ Luật Hình sự, người vi phạm có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự, phạt tiền từ 500 triệu đến hai tỷ đồng hoặc phạt tù từ một đến 15 năm.
Nhiều người không biết đến quy định của pháp luật và chỉ thành thực nghĩ rằng: mua động vật nguy cấp, quý hiếm bị săn bắt trái phép để tái thả là một việc làm tốt cần được lan tỏa. Nhưng một quyết định mua được đưa ra nghĩa là đã tăng thêm một nhu cầu từ phía xã hội. Và khi động vật hoang dã quý hiếm có thể bán một cách dễ dàng, mang lại lợi nhuận cao thì sẽ càng kích thích các hoạt động săn bắn trái phép.
Các cá thể động vật quý hiếm khi được thả về rừng cũng cần đảm bảo nhiều yếu tố để có thể sinh sống và phát triển bình thường. Nếu thả không đúng môi trường sống của loài, chúng sẽ chết hoặc lây lan bệnh dịch cho các loài khác. Vì vậy, việc tái thả phải được thực hiện khoa học, cẩn thận và phù hợp.
Cách mà nhiều người dân mua rồi bàn giao cho kiểm lâm, chủ rừng để tái thả trong thời gian qua ít nhiều góp phần cứu sống một số cá thể. Tuy nhiên thay vì mua bán, một hành vi hồn nhiên phạm luật, người dân có thể chủ động cung cấp thông tin để cơ quan chức năng kiểm tra, lập biên bản, tịch thu và xử phạt. Cách làm này không chỉ thực hiện được tâm nguyện giải cứu, mà còn tránh khả năng vi phạm pháp luật, hoặc tiếp tay cho nạn săn bắt trái phép.
Nhà chức trách và các tổ chức bảo vệ động vật hoang dã cũng cần đẩy mạnh truyền thông để nâng cao nhận thức, tạo điều kiện cho người dân thể hiện tình yêu động vật và trách nhiệm bảo tồn đa dạng sinh học đúng cách, hiệu quả hơn.
Trần Long
" alt=""/>Mua khỉ thả về rừngTại Hội chợ du lịch quốc tế TP HCM đầu tháng 9, các chuyên gia đánh giá thị trường Halal có nguồn khách lớn, mức chi tiêu cao, vị trí gần Việt Nam, dư địa khai phá rộng nhưng còn mới mẻ với nhiều doanh nghiệp trong nước. Người dân theo đạo Hồi chiếm 25% dân số thế giới, tập trung đông ở khu vực châu Á (62%), trong khối ASEAN, Indonesia có dân số theo đạo Hồi lớn nhất.
Theo thống kê của Cục Du lịch quốc gia, khách Halal đến Việt Nam là công dân từ Ấn Độ, Malaysia, Indonesia, các nước Trung Đông. Tổng lượng khách từ các thị trường này trong năm 2023 đạt khoảng 1,5 triệu lượt, chiếm gần 12% trong 12,6 triệu lượt khách quốc tế đến Việt Nam.
Ông Trần Văn Tân Cương, Giám đốc Công ty Halal quốc gia Việt Nam, cho biết dòng khách Halal đặc thù, đòi hỏi các dịch vụ đạt chứng nhận Halal - tiêu chuẩn dựa trên đạo luật của Hồi giáo, từ lưu trú, ăn uống đến sinh hoạt, do khác biệt về văn hóa và tôn giáo.
Chuyện chị hàng xóm than phiền con dâu, không phải chỉ hôm nay, mà là chuyện thường ngày như cơm bữa. Đến nỗi tôi có cảm tưởng, nếu một ngày chị không chê bai con dâu chuyện này chuyện nọ thì lòng không thấy thoải mái. Chị còn bảo ngày xưa chị đi làm dâu vất vả thế nào, nếu lười biếng như con dâu chị chắc đã bị tống cổ ra khỏi nhà từ lâu.
Tôi nghe chị than thở nhiều cũng mệt mỏi. Chẳng trách con dâu nhà chị vài lần sang nhà có thở dài với con dâu tôi: “Chắc em phải tìm cách thuyết phục chồng em ra ở riêng chứ cứ thế này mãi em stress mà trầm cảm mất”.
Tôi bảo chị ấy: “Chị ơi, bọn trẻ bây giờ nó khác lớp mình ngày xưa. Nếu mà nói về độ nhanh nhẹn giỏi giang, có khi mình còn phải chạy theo học chúng nó”.
-Vâng, cứ như con dâu nhà chị thì còn nói làm gì?
Đấy, chị ấy cứ toàn kết chuyện như thế, phần tốt đẹp đều dành phần “dâu nhà người ta”. Tôi cũng làm mẹ chồng mà nhiều khi không hiểu nổi các bà mẹ chồng sao cứ khắc nghiệt với con dâu mình làm vậy. Dâu nhà người ta có tốt đẹp đến mấy thì mình cũng đâu có nhờ được gì.
Hồi con trai tôi mới cưới vợ, tôi cũng từng hụt hẫng rất nhiều. Chồng tôi mất sớm, nhà một mẹ một con. Giờ nó lấy vợ, tôi lo sự quan tâm chia năm xẻ bảy. Tôi sợ chúng nó quấn quýt bên nhau, mình thì cô đơn quạnh quẽ. Nhưng tôi nhầm. Nếu trước đây mình chỉ có con trai quan tâm thì giờ có thêm con dâu nữa. Con gái nhà người ta, mình chẳng nuôi dạy nó ngày nào, đột nhiên nó về ở nhà mình, gọi mình bằng mẹ, chăm lo nhà cửa, cơm bưng nước rót cho mình, mình còn đòi gì nữa.
Như chị hàng xóm, suốt ngày cứ kêu con dâu ngủ dậy trễ. Nó dậy sớm mười ngày không ai biết, nó dậy trễ một bữa cả xóm đều biết hết. Chị chỉ thấy con dâu ngủ tới bảy giờ sáng mới dậy, đâu biết rằng suốt đêm con nó quấy khóc tới gần sáng mới chợp mắt. Chẳng phải mình ngày xưa chăm con mọn cũng chỉ ước được một đêm ngủ thẳng giấc hay sao.
Chị ấy suốt ngày chê con dâu chậm chạp, nhưng chị ấy thì suốt ngày đi ngồi hết nhà này nhà khác buôn chuyện, việc nhà con dâu làm không hết. Thấy con dâu nhờ chồng việc gì cũng khó chịu, rằng đàn ông thế nọ thế kia…
Chị ấy còn bảo tôi: “Chúng mình đến tuổi nghỉ hưu rồi, tuổi này là tuổi nghỉ ngơi để con cháu phụng dưỡng, sao tôi thấy chị cứ tất bật suốt ngày vậy?”
Là vì tôi cũng từng đi làm dâu, tôi biết làm dâu chẳng dễ chút nào. Tôi nhiều tuổi rồi, ít ngủ, tôi dậy sớm đi chợ, nấu bữa sáng cho con dâu ngủ thêm một chút cũng được. Hàng ngày nó đi làm, tôi ở nhà, việc gì làm được thì tôi làm, coi như vận động tay chân mà con mình về nhà không phải tất bật.
Con chúng nó sinh ra, muốn chăm sóc nuôi dưỡng kiểu gì, theo phong cách khoa học kiểu gì, kệ nó. Mình phụ được gì thì phụ, không phụ được thì thôi. Sao cứ bắt con nuôi con theo kiểu của mình ngày xưa mà lại không học nó nuôi con theo cách của nó. Tuổi trẻ bây giờ chăm con còn cẩn thận và kĩ hơn.
Có nhiều bà mẹ chỉ biết xót con mình, không biết xót con người ta. Lúc nào họ cũng nghĩ con mình là ngọc là vàng, không nghĩ con dâu mình ở với bố mẹ cũng được bố mẹ thương yêu nâng niu như vậy. Nhiều người thấy con trai rửa bát cũng khó chịu. Là vì bản thân mình chưa từng được chồng rửa bát giúp cho một bữa nào đấy thôi.
Tôi luôn nói với con trai tôi: Giữa mẹ và con thì thế nào cũng được. Mẹ chửi mắng con, con cáu gắt mẹ, rồi cũng sẽ quên mau đi. Nhưng với vợ con thì không làm thế được. Nó là vợ con chứ không phải người thân ruột thịt của con. Nó yêu thương con thì ở cùng, ghét bỏ thì nó rời đi. Vợ không phải là người thân, để muốn nói gì thì nói, muốn đối xử ra sao thì ra mà phải chấp nhận. Con phải tôn trọng nó, yêu thương nó thì nó mới đáp lại con như thế.
Tôi cũng chẳng bao giờ mắng con dâu. Mình mắng con mình sao cũng được, mắng con dâu, dù có ý tốt dạy bảo nó cũng sẽ nghĩ mình ghét nó. Chuyện gì không bằng lòng thì nói, con sửa được thì sửa, không sửa được thì mình không để ý nữa. Mình thoải mái phóng khoáng với nó, nó không thoải mái với mình hay sao. Con dâu tôi luôn bảo “mẹ còn dễ tính hơn mẹ con ở nhà nữa”.
Nhiều bà mẹ chồng còn có tật xấu kể tội con dâu với con trai mình, làm cho con trai ghét bỏ vợ mình mới hả lòng hả dạ. Vì sao họ lại như thế nhỉ? Con mình không hạnh phúc, chẳng lẽ người làm mẹ thấy vui vẻ? Mỗi lần vợ chồng con trai tôi tranh cãi việc gì, tôi luôn đứng về phía con dâu. Tôi không muốn nó có cảm giác lạc lõng, bị ăn hiếp ở nhà chồng. Sau rồi tôi mới nói riêng với nó: “Thật ra, chuyện lúc nãy con cũng không đúng…”
Con dâu tôi, không chỉ chị hàng xóm mà cả phố đều khen. Rằng nó hiền lành, ngoan ngoãn, giỏi giang, lúc nào cũng chu đáo niềm nở. Các chị cứ khen con dâu tôi tốt với tôi, đâu hay mẹ chồng như tôi vì sao mà được nó đối xử tốt như vậy.
Các bà mẹ chồng ạ, các bà muốn con gái nhà người ta đối xử với mình như cha mẹ ruột, nhưng các bà lại không yêu thương nó như con ruột, nghĩ xem có vô lý không?
Mẹ chồng em mắt kém nên không biết nhắn tin. Ngày nào bà cũng gọi điện, tâm sự mọi chuyện ở trên đời với 2 con gái. Mà câu chuyện của bà chủ yếu là xoay quanh vợ chồng em.
" alt=""/>'Dâu nhà người ta'