| Tác giả Đỗ Thu Hằng |
Trong mưa bay tiếng mùa trôi rất khẽ Nhớ tuổi thơ xa lắc phía chân trời Cơn bấc bời bời Cùng lũ trẻ ra đồng sau mùa gặt Kiếm rau rệu,ưabaytiếngmùatrôirấtkhẽđường lên đỉnh olympiarau sam Đầy rổ sồng tiếng cười trong văn vắt. Đất nẻ chân chim Nhặt rau khúc Cha làm bánh Hít hà thơm nóng rẫy Mắt sáng ngời Cánh đồng làng bát ngát Thược dược, phăng xê xen bắp cải xu hào Mẹ đi tìm mỗi chiều Gọi dạ về nằm sấp Chiếc roi mây chấp chới cả cơn mơ. Mấy chục năm rồi Giờ tóc mẹ trắng hơn mây Tóc con cũng bắt đầu sợi bạc Bên những lắng lo thường trực Là những tách trà thơm Cả nhà nhâm nhi Sóng sánh tiếng chim tràn sáng muộn Những mầm cây hồi hộp tách chồi Bé con gọi bà gọi mẹ Ngơ ngác bên hiên nhà. Hình như mùa xuân bắt đầu thì thầm trong gió Nhắn con rằng: Trân quý những bình yên! MÙA XUÂN Mùa xuân bắt đầu thầm thì trong làn gió vương nhẹ tóc em Bằng hương những loài hoa trong khu vườn nho nhỏ Em thầm thì cùng anh Bằng giao cảm từng kí tự nồng nàn. Em thích bàn tay ấm dịu dàng Ánh mắt hiền trong trái tim đồng cảm Bình yên của em ơi! Em tựa nhé Trong chín đằm hơi thở Trong những ngày xuân xanh. Mái đầu điểm bạc những ưu phiền Kệ nhé! Ta sống đời sâu thẳm Thương nhau trong lặng thầm. Đỗ thu Hằng |