您现在的位置是:Thế giới >>正文
Sức sống của Đờn ca tài tử bắt nguồn từ sức sống của dân tộc
Thế giới15559人已围观
简介Sự kiện Nghệ thuật ĐCTT Nam Bộ chính thức được UNESCO vinh danh Di sản văn hóa phi vật thể đại diện ...
Sự kiện Nghệ thuật ĐCTT Nam Bộ chính thức được UNESCO vinh danh Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại,ứcsốngcủaĐờncatàitửbắtnguồntừsứcsốngcủadântộchelsea – leicester tại Phiên họp Ủy ban liên chính phủ về bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể lần thứ 8 của UNESCO mới đây đã khẳng định, giá trị “dòng chảy âm nhạc” của người Việt hàng nghìn năm qua luôn được trân trọng, bảo tồn và phát huy.
Hà Hồ không để tâm chuyện danh phậnTags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Ararat
Thế giớiHư Vân - 10/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...
【Thế giới】
阅读更多Con gái bà Tân xăm mình 'chất chơi': Sự thật bất ngờ
Thế giớiHình ảnh Thanh Lương xăm kín mình khiến cư dân mạng bất ngờ
Tuy nhiên, vài giờ trước, trên kênh YouTube của Hưng Vlog, con trai của bà Tân Vlog vừa chia sẻ clip mới thu hút sự chú ý của khán giả. Nội dung của clip là quá trình "xăm" kín người của em gái Thanh Lương. Bắt đầu video, Hưng Vlog rủ em gái cùng troll mẹ là bà Tân bằng cách dán hình xăm kín người để xem phản ứng của mẹ.
Thì ra đây chỉ là một trò troll mẹ của hai anh em Hưng và Thanh Lương
Dù Thanh Lương khá sợ hãi cô sẽ bị mẹ trách mắng, nhưng Hưng Vlog động viên em gái rằng đây chỉ là một trò đùa, còn các hình xăm dán thì có thể dễ dàng rửa đi chứ không có gì phải lo lắng.
Quá trình xăm mình của Thanh Lương cực kỳ đơn giản, nhanh chóng với vài hình dán lên chân và tay
Sau đó, hai anh em đi kiếm bà Tân Vlog, Hưng còn dặn dò em gái: "Mẹ có đuổi đánh thì chạy thật nhanh là được".
Khi gặp mẹ, Thanh Lương hỏi: "Hôm nay mẹ có thấy con xinh không?". Ngay lập tức, bà Tân hét lên: "Trời ơi, sao lại xăm như thế này? Con gái con lứa, ai xăm cho con như thế này?"
Bà Tân Vlog không khỏi hoang mang vì những hình xăm của con gái
Dù Hưng và Thanh Lương liên tục khen hình xăm đẹp, rồi bảo bây giờ xã hội tiên hiến, hiện đại rồi nên xăm hình là điều bình thường. Thế nhưng bà Tân vẫn rất tức giận và dọa đánh con gái: "Đang yên đang lành lại thành đầu gấu".
Bà Tân bực mình cầm gậy đuổi đánh hai con
Bà Tân quay sang Hưng Vlog: "Con xúi em xăm à? Đang yên đang lành, như thế này giờ mẹ dám nhìn mặt ai?". Hưng Vlog nói: "Em nó 17 tuổi rồi, tay chân nó ai bắt nó xăm được, tự nó làm chứ".
Khi Thanh Lương khai là do anh trai xúi đi xăm mình, bà Tân liền cầm gậy đuổi đánh cả hai anh em.
Sau màn troll mẹ, Thanh Lương bắt đầu "hối hận" vì công đoạn đi rửa sạch tay chân không hề dễ dàng.
Thanh Lương xinh xắn khi chụp hình cùng mẹ
Qua đoạn clip mới này, Hưng Vlog đã tiết lộ rõ "sự tích" hình ảnh chất chơi của em gái mới đây. Thì ra đây chỉ là một trò troll bà Tân của hai anh em mà thôi. Thanh Lương vẫn là cô gái 17 tuổi xinh đẹp, ngoan hiền.
Cô nàng 17 tuổi sở hữu răng khểnh duyên dáng
Cùng chiều cao ấn tượng
Thanh Lương thường xuất hiện trong các video cùng mẹ, hỗ trợ bà thực hiện các món ăn hay có khi cùng chơi đùa cùng mẹ như thế này.
Con gái bà Tân Vlog lộ ảnh 'chất chơi'
Vừa gây 'sốt' khi tiết lộ là con gái bà Tân Vlog, cô gái xinh đẹp này lại xuất hiện với hình ảnh khác lạ.
">...
【Thế giới】
阅读更多Món quà đặc biệt của 7 người thợ dành tặng bệnh nhân phong
Thế giớiCó một nơi, mỗi đôi giày, dép sản xuất ra đều khác nhau về kích thước, hình dáng. Đó là xưởng giày, dép dành cho những bệnh nhân phong tại Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hoà (Bình Định). Xưởng giày, dép hơn 20 năm tuổi này được mệnh danh là nơi sản xuất giày, dép cho bệnh nhân phong lớn nhất Việt Nam với bình quân hơn 2.000 đôi được sản xuất ra mỗi năm.
Người thợ đo vẽ để tạo ra những mẫu giày dép đặc biệt. Giày, dép không số, đủ hình thù
Hơn 20 năm qua, trong căn phòng chừng 100 m2, 7 người đàn ông trung niên vẫn lặng lẽ, miệt mài tạo ra những món quà đặc biệt. Đó là những đôi giày, đôi dép mà với các bệnh nhân phong, nó vừa là vật dụng, vừa là phần bù lại chỗ thịt xương đã bị bệnh tật bào mòn theo thời gian.
Mỗi đôi giày, dép ở đây có kiểu mẫu khá 'kì dị': Có chiếc giày mòn vẹt một bên vì chân người bệnh bị lật; có chiếc đế tròn, nhỏ bằng một nắm tay để nâng đỡ cho bên chân chỉ còn lại mỗi gót chân bé tẹo…
Người thợ tạo đế quai cho đôi dép. Chúng tôi hỏi anh Lê Viết Đức (51 tuổi, phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn), một người thợ ở xưởng về cách làm nên những đôi giày, đôi dép 'có một không hai' này. Anh Đức cười hiền đáp: 'Thông thường, mỗi thợ đảm nhận từ khâu đo đạc, thiết kế, gia công đến hoàn thiện. Bệnh nhân bị nhẹ, người thợ mất 1 ngày để hoàn thành 1 đôi. Bệnh nhân bị biến dạng nặng thì phải thực hiện các kỹ thuật cao, có khi mất khoảng 2 ngày mới làm ra 1 đôi giày hoặc 1 đôi dép'.
Giày, dép sau khi làm xong đều được kiểm tra theo mẫu bàn chân từ người bệnh đã xác định trước đó. Tiếp lời anh Đức, anh Phan Đại Nghĩa, một người thợ khác cho biết: 'Chất liệu chính để làm những đôi giày, dép đặc biệt này là da hoặc giả da, phần đế trên sử dụng xốp, đế dưới dùng cao su, còn hình dáng giày thì 'muôn hình muôn vẻ''.
Người thợ tiến hành cắt da, tạo đế quai cho đôi dép. Bệnh nhân tìm đến xưởng giày, dép rất đa dạng, người cụt hẳn hai bàn chân, người mất một bàn chân, lại có những bàn chân đã bị mất hẳn những ngón chân, có bàn chân bị mất gót… Thế nên những chiếc giày, dép làm ra không chiếc nào giống chiếc nào. Người thợ phải phụ thuộc vào hình dạng chân của bệnh nhân, rồi mới đo, vẽ tỉ mỉ để làm được những chiếc giày, dép phù hợp với từng người.
Cho yêu thương sẽ nhận về hạnh phúc
Nếu nhìn mẫu mã thì việc làm nên những đôi giày, đôi dép đặc biệt này không khó, nhưng không phải ai cũng đủ can đảm để đối diện với những biến chứng của người bệnh.
Do vậy, những năm qua, xưởng sản xuất giày, dép cho bệnh nhân phong nơi đây chỉ có duy nhất 7 người thợ gắn bó.
Họ chính là thế hệ thứ 2, lớn lên từ làng phong Quy Hòa nhưng may mắn đều sinh trưởng khỏe mạnh. Họ đến với nghề, yêu nghề và đồng cảm với những khó khăn của người bệnh nên quyết tâm giữ lấy nghề, coi đây như việc nghĩa, trả ơn cho đời khi họ may mắn được lành lặn, khỏe mạnh.
Một đôi dép hoàn thiện cho bệnh nhân phong. Nâng đôi chân cho mảnh đời chắp vá, nối ghép
Một năm, 7 người thợ ở xưởng giày nơi đây thực hiện hai chuyến đi đến các làng phong khác nhau để đo và phát giày, dép cho bệnh nhân. 100% những đôi giày, dép được làm ra đều cấp phát miễn phí cho bệnh nhân phong tại 11 tỉnh, thành ở Nam Trung Bộ - Tây Nguyên. Như vậy, mỗi năm một bệnh nhân ở khu vực này sẽ được phát miễn phí 2 đôi giày hoặc 2 đôi dép tùy vào mức độ tổn thương của từng người.
Nhiều mẫu bàn chân được thợ đóng giày, dép làm sẵn sau các chuyến đi cơ sở. Hôm chúng tôi đến là lúc anh Nguyễn Văn Quế, 50 tuổi - người có hơn 20 năm gắn bó với nghề vừa hoàn thành chuyến đi tặng và đo giày, dép ở tỉnh Gia Lai trở về.
Nở nụ cười mãn nguyện, anh Quế khoe: 'Tôi vừa trao đến tay các bệnh nhân bị bệnh phong ở Gia Lai về, mệt nhưng vui lắm'.
Một bệnh nhân phong thử đôi dép vừa nhận được từ những người thợ. Anh Quế cho biết, trước kia khi đường sá đi lại còn khó khăn, nhiều người mắc bệnh phong vẫn còn tự ti, mặc cảm nên thường ở những nơi xa, hẻo lánh, việc đến khám bệnh, rồi cấp giày là cả một vấn đề.
Ngày nay, việc đi lại đơn giản hơn nhưng mỗi khi nhìn thấy những đôi chân khuyết tật được mang giày, dép do chính mình làm mà người bệnh cảm thấy dễ chịu, anh vẫn cảm thấy rất nhẹ lòng.
Ông Nguyễn Văn Lan, một bệnh nhân mắc bệnh phong giờ cảm thấy thuận tiện trong việc đi lại nhờ những đôi dép được thợ đóng cho mình. Bị bệnh phong từ lúc 15 tuổi, ông Nguyễn Văn Lan (66 tuổi, quê ở tỉnh Bình Định, hiện điều trị ở Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hòa) đã phải sống những ngày cực khổ khi liên tục bị mọi người xung quanh chỉ trò, bàn tán vì đôi chân kỳ lạ của mình.
Bây giờ, nhờ có những đôi giày, dép được làm bởi những người thợ, ông tự tin hơn nhiều: 'Giày này mang rất thỏa mái, nếu mang giày, dép bình thường thì khoảng 2 tiếng đồng hồ là phải 'gác chân lên trời' vì chân bị sưng, các khớp đau nhức. Còn giày này có lớp xốp nên mềm, không gây đau, lại có lớp đế là su cứng tránh những vật nhọn giúp bảo vệ mình'.
Những mẫu bàn chân được đúc sẵn thể hiện những di chứng, biến dạng của người mắc bệnh phong ở cấp độ nhẹ. Hiện còn nhiều phận người như ông Lan ở Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hòa. Sau bao sóng gió, tai ương về nghịch cảnh bệnh tật, họ về đây như 'ga cuối của cuộc đời'. Họ bước đi trên đôi chân được bao bọc bởi những đôi giày, đôi dép làm bằng tình thương và sự đồng cảm.
Với riêng 7 người thợ đóng giày, dép tại xưởng, trong tâm họ luôn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện khi thấy bệnh phong có thể làm việc, kiếm sống và đi lại thuận tiện trên những đôi giày, dép do chính họ làm ra.
Tình yêu của anh chồng Long An với người ngồi xe lăn, hơn 5 tuổi
Bị cả gia đình phản đối, anh Trí vẫn muốn được ở bên chăm sóc, che chở cho người vợ tật nguyền, hơn mình 5 tuổi.
">...
【Thế giới】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo HamKam vs Crystal Palace, 22h00 ngày 13/3: Bất ngờ?
- Cô gái trẻ phạm sai lầm lớn khi mặc áo lót thể thao, quần gym đi trèo đèo lội suối
- 16 năm nhặt đinh, người đàn ông phát hiện bí mật ở hàng sửa xe
- Tâm sự người đàn ông muốn đòi lại 200 triệu từ người tình bội bạc
- Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs PSG, 3h00 ngày 12/3
- 5 cách giảm đau lưng cho dân văn phòng
最新文章
-
Soi kèo góc Liverpool vs PSG, 3h00 ngày 12/3
-
Nghệ sĩ ưu tú Chí Trung Câu chuyện nghệ sĩ Chí Trung và Ngọc Huyền ly hôn đã khiến nhiều người tiếc nuối. Tiếc cho một "biểu tượng hôn nhân hạnh phúc" của giới nghệ thuật, tiếc nuôi cho một cuộc tình gần 40 năm bên nhau cùng trải qua nhiều điều trong cuộc sống. Sau khi ly hôn, Chí Trung lại gây tranh cãi khi công khai người tình mới là doanh nhân Ý Lan.
Trong chương trình "Lời tự sự" trên VTV3, anh chia sẻ về cuộc sóng gió hôn nhân của mình. Anh khẳng định, mình và nghệ sĩ Ngọc Huyền đã ly thân từ năm 2016 và đến cuối năm 2018 quyết định ly hôn trong sự bình an và văn minh. Cuộc ly hôn này là cả hai tự nguyện để có một cuộc sống tốt hơn. Các con của anh cũng đã lớn, có gia đình và hạnh phúc riêng.
"Thực ra, việc bỏ nhau không phải lựa chọn của tôi. Có thể nhiều người không tin, nhưng trong rất nhiều cuộc chia ly, bao giờ người ta cũng nói là người chồng có lỗi. Đúng, trong cuộc sống lứa đôi, người chồng có lỗi, nhưng không phải lúc nào người chồng cũng chọn sự chia ly", anh tâm sự.
Chí Trung và Ngọc Huyền từ năm 2016 đã chọn cách im lặng, bởi cả hai đều biết mình là người của công chúng và là "biểu tượng hôn nhân hạnh phúc" của giới nghệ sĩ. Cặp nghệ sĩ đã có 6 năm yêu nhau và 32 năm trong cuộc sống hôn nhân.
"Bắt đầu vào nhà hát, tôi đã yêu Ngọc Huyền. Đến khi chúng tôi ly thân rồi, tôi vẫn rất yêu Ngọc Huyền, Ngọc Huyền cũng rất yêu tôi. Có lẽ chúng tôi chia tay vì sự vô cảm đến dần dần sau quá trình sống quá dài với nhau. Có thể là do sự gia trưởng của tôi quá lớn, có thể do tính lăng nhăng của tôi làm cho mọi người không chịu nổi khi về già", anh nói.
Nghệ sĩ Chí Trung - Ngọc Huyền từng là hình mẫu hạnh phúc hôn nhân của giới nghệ sĩ Tuy nhiên, "Táo Giao thông" nhấn mạnh bản thân có lỗi khi không chia sẻ những thông tin với những người yêu mến mình, nhưng anh không có lỗi trong cuộc sống của mình. Anh không phải là người lựa chọn sự chia ly.
"Trong cuộc sống của tôi, tôi chỉ có lỗi với Ngọc Huyền vì không đem lại một hạnh phúc đích thực và không đi đến cuối con đường cùng cô ấy. Nhưng thực sự, đến giờ phúc này, tôi vẫn rất thương Ngọc Huyền. Chắc Ngọc Huyền cũng rất thương tôi, nhưng không đồng nghĩa với việc chúng tôi phải sống với nhau tiếp", nam nghệ sĩ thổ lộ.
Suốt 2 năm sống ly thân, nghệ sĩ Chí Trung đã rơi vào trạng thái vật vã, trầm cảm, thậm chí nghĩ tới cái chết. Anh phải học nấu cơm từ đầu nhưng vất vả như vậy, anh vẫn không thể chia sẻ với mọi người. Đến cuối năm 2019, anh mới có người yêu mới.
Bạn gái mới là doanh nhân Ý Lan kém Chí Trung 18 tuổi Chia sẻ về người bạn gái mới hiện tại, nghệ sĩ Chí Trung khẳng định cuộc đời anh nhiều may mắn vì trước đây, Ngọc Huyền vô cùng tốt và yêu anh, bây giờ lại có Ý Lan. Cả hai làm việc với nhau từ cuối năm 2018, đến giữa năm 2019 anh mới nhận thấy mình thích cô và đến cuối năm 2019, nam nghệ sĩ mới chính thức nói lời yêu.
Theo "Táo Giao thông", bạn gái mới của anh không có lỗi. Cô là một người rất đàng hoàng, một doanh nhân xinh đẹp nhưng cô lại bị chỉ trích và bị gọi là "người thứ ba".
"Tôi có lỗi gì không khi tôi đi tìm hạnh phúc cho chính mình? Tôi cần phải có cuộc sống đầy đủ khi bộ máy hoạt động của tôi vẫn còn tốt. Mọi người lại vu tôi là "chạy theo gái trẻ". Đúng, Ý Lan kém tôi 18 tuổi, chúng tôi quen nhau 1 năm chứ không phải 2 năm. Có nghĩa là, tôi đã ly hôn đàng hoàng rồi mới có người yêu", anh giải thích.
Mở tiệc ăn mừng sau khi ly hôn: Phụ nữ bỏ chồng đâu cứ phải buồn bã
Theo các chuyên gia, việc đối diện với ly hôn ra sao sẽ tùy thuộc vào bản lĩnh của từng người.
" alt="NSƯT Chí Trung: Thấy có lỗi với Ngọc Huyền vì không cùng đi tới cuối đường">NSƯT Chí Trung: Thấy có lỗi với Ngọc Huyền vì không cùng đi tới cuối đường
-
Có rất nhiều người cứ chờ xem bên kia cư xử thế nào đã, hoặc người nọ chăm chăm chờ người kia nhượng bộ trước và "chiến tranh lạnh" bắt đầu diễn ra.
Rất nhiều người thường coi nhân nhượng là sự cam chịu mà không biết nhân nhượng chính là quy tắc vàng ứng xử trong hôn nhân. Nhân nhượng làm cho đời sống hôn nhân thay đổi theo chiều hướng tốt và củng cố hạnh phúc gia đình. Nhưng phải là nhân nhượng tích cực, nghĩa là bạn ý thức rõ lợi ích của sự nhân nhượng và chủ động thực hiện nó. Trong đời sống vợ chồng, không phải người yếu hơn cần nhân nhượng người mạnh hơn. Đây không phải là đặc quyền của kẻ mạnh, cũng không phải là sự yếm thế của kẻ yếu. Nhân nhượng là bí quyết triệt tiêu mọi xung đột gia đình.
Khi có xung đột gia đình, bạn cũng nên lưu tâm đến những điều sau để giúp cả hai cùng "hạ hỏa":
1. Đừng vội thất vọng. Nếu cả hai chưa tìm được tiếng nói chung thì hãy chủ động im lặng để người bạn đời có thời gian suy nghĩ.
2. Dù tức giận đến mấy cũng không được đe dọa người bạn đời bằng ly hôn.
3. Không lợi dụng những điểm yếu của nhau để công kích đối phương, buộc người bạn đời phải câm miệng.
4. Không lôi con cái vào phe mình, vì lời nói của chúng rất ít tác dụng đối với các bậc phụ huynh. Vả lại để con trẻ biết những xung đột của bố mẹ, chúng sẽ rất buồn, và nhiều khi có những hành vi tiêu cực.
5. Không được nhân dịp cãi nhau để kể chuyện "cổ tích", rằng hôm kia anh nốc rượu say nôn đầy nhà, tôi phải hầu anh cả đêm, hoặc hôm nọ, anh đi ăn tối với con nọ con kia mà không thèm gọi điện thoại cho tôi. vv và vv. Những câu chuyện "cổ tích" như thế sẽ đẩy cuộc đấu khẩu nhanh chóng lên đỉnh cao và câu chuyện sẽ bị lạc đề.
6. Hết sức hạn chế việc lấy bạn bè, họ hàng và gia đình làm trọng tài phân xử. Người xưa nói: "Tốt đẹp khoe ra, xấu xa đậy lại". Chuyện xung đột vợ chồng, chẳng hay ho gì mà cho thiên hạ biết.
7. Không bao giờ được tái diễn cuộc cãi vã ngày hôm trước. Cuộc tái đấu khẩu bao giờ cũng quyết liệt hơn trận lượt đi. Âm hưởng của cuộc đấu hôm trước còn lâu mới tan.
8. Đừng phóng đại quá tầm quan trọng của vụ xung đột từ lần trước. Nó chỉ làm cho những vấn đề thêm tồi tệ chứ không ích lợi gì. Trong khi bốc hỏa, ai cũng có thể nói quá lời. Đừng vin vào lời nói quá đó để đẩy xung đột lên cao hơn.
9. Xác định điều quan trọng đối với đời sống hôn nhân không chỉ là phát hiện ra cái gì ở người bạn đời mà tìm ra cách sống phù hợp nhất với người bạn đời của mình.
Đua nhau tích trữ thực phẩm, vợ chồng 'méo mặt' bỏ đi đồ hỏng
Phải giải quyết đống đồ hỏng vì tích trữ thực phẩm quá nhiều; dừng họp online để cho con đi vệ sinh… là những tình huống bi hài trong mùa dịch.
" alt="Vợ chồng cãi nhau, chỉ cần nhớ điều này sẽ giúp hai người 'hạ hỏa' ngay lập tức">Vợ chồng cãi nhau, chỉ cần nhớ điều này sẽ giúp hai người 'hạ hỏa' ngay lập tức
-
Lần giở từng bức ảnh, quá khứ thời thanh xuân sôi nổi hiện về trong bàng bạc khói sương. Có một thời ta đã sống hồn nhiên, trong vắt những kỷ niệm yêu thương như thế. Huế của hai mươi năm về trước, nhịp sống trầm lặng, buồn buồn như nét trầm mặc muôn thuở của Cố đô. Dưới vòm những tán bằng lăng tím ngắt nơi cổng trường sư phạm, nghe ríu rít bao giọng nói của những đứa con ở muôn phương.
Ta đã tình cờ gặp em trong lần đầu nhập học. Nước da trắng của những triền cát miên man, giọng nói ngọt như nước sông Kiến Giang, và nụ cười hàm tiếu khoe chiếc răng khểnh luôn tỏa nắng của em đã khiến trái tim của gã trai tơ lần đầu biết rung động. Mà chắc là không chỉ riêng ta, em thành thỏi nam châm thu hút mọi ánh nhìn của mọi chàng trai từ bao khoa ở trong trường.
Nỗi nhớ nhè nhẹ về bóng hình của một người con gái xa lạ trong lần đầu gặp gỡ. Ta nghe như có thắt nghẹn len lỏi trong trái tim. Bởi ta hiểu mình đang còn phải vất vả bước đi trong 4 năm giảng đường đại học phía trước. Quãng thời gian được đánh đổi bằng sự vất vả trong từng đường cày của cha, gánh lúa chợ chiều của mẹ và cả những mồ hôi của chị đi làm thân cò thân vạc ở các xí nghiệp nơi xứ người.
Trong muôn vàn sự ngẫu nhiên, tình cờ của số phận đó là việc tôi lại được làm bạn cùng lớp, gắn bó với nhau cả quãng đời sinh viên.
Lớp văn khóa mình tập trung được đầy đủ nhất và cũng có mặt bằng cao nhất – theo như lời thầy hướng dẫn. Nghe thầy xướng tên em và bảng thành tích học tập khủng tôi lại càng khâm phục.
Là học sinh giỏi quốc gia, em có quyền chọn trường nhưng em đã chọn Huế bởi gần nhà và thỏa mơ ước làm cô giáo dạy văn. Khác với tôi chọn ngành sư phạm để khỏi tốn tiền học phí và trầy trật mãi mới được vào đây. Ngỡ như hai thế giới ấy sẽ không tìm thấy được sự đồng cảm thì trong một lần tình cờ, chúng mình đã xích lại gần nhau hơn.
Bữa ấy, trong sự đỏng đảnh của cơn mưa xứ Huế, em với sở thích đi dưới trời mưa dọc đường Lê Lợi bên bờ sông Hương đã bị một trận cảm và nghỉ học mất mấy hôm.
Lớp đến thăm em, em đã nhờ tôi cho mượn vở để ghi chép lại những bài giảng của các thầy cô vì em biết tôi luôn ghi bài đầy đủ. Tôi hơi lưỡng lự vì vở học của mình cũng là cuốn sổ tổng hợp ghi chép linh tinh những ý nghĩ vụn vặt trong đầu. Nhưng trước ánh mắt tha thiết của em, tôi không nỡ chối từ. Rồi mấy hôm sau đi học trở lại, em trả sổ cho tôi. Trong sổ kẹp một tờ giấy ghi nắn nót, đều đẹp của em với lời cảm ơn và bài thơ 'Trời sinh hai đứa chúng mình' của tác giả Vũ Huy Long mà đến giờ tôi vẫn thuộc.
'Trời sinh hai đứa chúng mình/ Cũng tài hoa, cũng đa tình cả hai/ Trời cho ta xuống cõi đời/ Đứa làm thơ, đứa làm người yêu thơ/ Để rồi như thực như mơ/ Ta thành đôi lứa bao giờ không hay … Mai kia khi trở về trời/ Quỳ xin lại được luân hồi yêu nhau'. Đó là bài thơ em yêu thích hay là em biết tôi thích làm thơ, chép thơ nên đã tặng tôi, tôi không biết nhưng kể từ đó chúng mình đã gần gũi và thấu hiểu nhau hơn.
Ta chẳng thể định nghĩa được mối quan hệ ấy là tình yêu hay tình bạn hoặc đơn thuần là những người bạn đồng môn có tâm hồn đa cảm. Bởi giữa chúng ta quá trong sáng và thánh thiện, dường như chẳng vướng bụi trần.
Em là người chia sẻ cùng ta đi qua những vất vả của năm tháng sinh viên, chung vui những khi ta có được bài thơ đăng báo, động viên ta vượt qua những khó khăn của cuộc sống xa nhà.
Gia đình em với bố là cán bộ, mẹ giáo viên, điều kiện sống khá giả so với các bạn trong khóa nhưng em lại sống hòa đồng, chân thành với tất cả. Bao nhiêu chàng trai đã tìm đến em tán tỉnh yêu đương nhưng em đã khéo léo, tế nhị chối từ tất cả. Đôi khi các bạn trong lớp cũng có sự nghi ngờ vì sự thân thiết của chúng mình nhưng chúng mình đã đánh tan dư luận rằng đó chỉ là sự chia sẻ niềm yêu thích văn chương.
Bốn năm đại học trôi qua êm đềm như thế và chúng mình đã suy nghĩ thật nhiều cho tương lai mai sau. Nhưng ngờ đâu, hoàn cảnh gia đình gặp tai họa bất ngờ, tôi phải bảo lưu việc học mất một kì. Trong khi đó, mẹ em nghe phong thanh chuyện của con gái nên đã vào thuê nhà, sống cùng em khi bà vừa về hưu. Mình lạc mất nhau từ đó.
Ta trở lại trường, học nốt quãng thời gian sinh viên cùng lứa sau. Ta đã cố công dò hỏi em mà không biết nơi đâu. Bạn bè chủ yếu về lại quê nhà dạy học. Cũng có người theo chồng chuyển sang công việc khác nhưng chẳng ai biết tin gì về em. Kỉ niệm dần lui về dĩ vãng. Ta cũng ra trường, trở về quê, bươn chải xin việc, lấy vợ sinh con, nuôi gia đình, an phận với cuộc sống một ông giáo làng. Cho đến mãi gần đây, nhờ vào thế giới ảo của những facebook, zalo ta mới gặp lại em và bạn bè nơi xa.
Nghe bạn bè kể, em đã được mẹ chọn cho người chồng xứng đáng, là con trai của một chủ tập đoàn lớn. Và em hiện nay vừa giảng dạy nhưng cũng vừa là Chủ tịch Hội đồng quản trị một trường tư thục danh tiếng ở phương Nam.
Đôi lần, ghé thăm Facebook của em, ta thấy vợ chồng em mỉm cười hạnh phúc cùng hai đứa con trong những chuyến du lịch nước ngoài. Có lẽ em không còn trách mẹ về một cuộc hôn nhân ép buộc. Em cũng thôi không còn nhớ đến thời sinh viên đầy lãng mạn, mộng mơ qua từng trang viết. Tôi chỉ theo dõi mà không bao giờ like, comment gì bởi không muốn làm xao động (nếu có) phần nào cuộc sống của em.
Nơi em ở những ngày này, con số những người nhiễm và nghi nhiễm phải cách ly vì dịch Covid – 19 đang tăng cao. Nơi miền quê xa, ta chỉ biết cầu mong cho cuộc sống gia đình em bình yên qua mùa dịch. Còn lời mong ước ngày xưa Mai kia khi trở về trời/ Quỳ xin lại được luân hồi yêu nhau chỉ còn trong dĩ vãng mờ xa.
Đinh Hạ
" alt="Trời sinh hai đứa chúng mình">Trời sinh hai đứa chúng mình
-
Nhận định, soi kèo Neftchi Baku vs Turan Tovuz, 22h30 ngày 10/3: Đối thủ yêu thích
-
Tôi năm nay 38 tuổi. Gia đình khá giả. Chồng kiếm được nhiều tiền.
Khi mới sinh con, anh bảo tôi nghỉ việc ở nhà, chăm sóc và nuôi dưỡng cho đến khi con 3 tuổi rồi hẵn đi làm. Nhưng con gái đầu lòng mới được hơn 1 tuổi tôi đã lại mang bầu. Vì vậy, thời gian tôi ở nhà làm mẹ bỉm sữa là gần 5 năm.Vừa lên chức, nữ trưởng phòng bị đề nghị làm điều khó nghĩ. Sống trong căn biệt thự bề thế, nhưng mọi khoản tiền nong, chi tiêu trong gia đình, mẹ chồng tôi quản lý hết.
Tính bà chặt chẽ và luôn khinh thường những người không kiếm ra tiền nên cuộc sống của tôi vô cùng khổ cực. Tôi phải nghiến răng chịu đựng rất nhiều.
Khi con gái thứ 2 của tôi được 3 tuổi, tôi nài nỉ chồng cho tôi được đi làm.
Chồng tôi hỏi ý kiến mẹ thì mẹ anh không đồng ý. Bà bảo, người kém cỏi như tôi, đi làm cũng chỉ là nhân viên quèn, thu nhập không quá 10 triệu/tháng, không đủ tiền thuê người dọn nhà.
Tôi đã phải lậy van và hứa sẽ kiếm đủ tiền để thuê osin. Hết giờ đi làm, tôi sẽ lo chu toàn việc nhà. Cuối cùng, tôi mới nhận được cái gật đầu của bà.
Đi làm, người ta cố gắng 1, tôi phải cố gắng 10 để có vị trí vì kiến thức và những kỹ năng mềm của tôi đã bị mai một sau quãng thời gian nghỉ việc. Về nhà, tôi lại lăn lóc với việc chăm sóc, dạy dỗ con cái và nấu cơm vì bố mẹ chồng tôi không muốn ăn đồ cô giúp việc nấu.
2 năm trời như vậy, người tôi gầy rạc đi, đôi mắt trũng lại vì thiếu ngủ nhưng sự nghiệp của tôi đã có khởi sắc. Cuối năm ngoái, công ty tôi có sự thay đổi nhân sự lớn. Tôi được điều lên làm trưởng phòng tài chính.
Công việc khiến tôi rất bận rộn nhưng thu nhập cũng khá hơn. Quan trọng nhất là, nó giúp tôi tự tin trước nhà chồng.
Thế nhưng, số tôi đúng là vất vả. Tôi lên chức mới được vài tháng thì bố chồng tôi bị tai biến, phải nằm một chỗ.
Vợ chồng tôi đã thuê giúp việc cho bố nhưng sau khi thay đến 3 người, mẹ chồng yêu cầu tôi phải nghỉ việc, ở nhà chăm sóc bố.
Bà nói, việc chăm sóc bố mẹ khi ốm đau là việc quan trọng, con cái không thể thuê người báo hiếu thay.
'Bố mẹ có 3 con nhưng 1 anh đã định cư bên Mỹ. Cô con gái thì lấy chồng và sống ở TP. HCM. Chồng con đang đà làm ăn tốt nên người phải hy sinh sự nghiệp để chăm sóc cho bố chỉ có thể là con'. Đó là lý do mẹ chồng cột cho tôi trách nhiệm.
Cả tôi và chồng đều thấy mẹ vô lý nhưng không biết phải từ chối và xử lý như thế nào cho ổn thỏa?
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.Nhận lời thách thức của vợ nhân tình, cô lao công làm điều không ngờ
Khi phát hiện chồng tôi và cô ta có quan hệ nam nữ, tôi không đánh ghen mà nói với cô ấy rằng, nếu đưa 1,5 tỷ đồng, tôi sẽ để anh ta được tự do.
" alt="Vừa lên chức, nữ trưởng phòng bị mẹ chồng đề nghị điều khó nghĩ">Vừa lên chức, nữ trưởng phòng bị mẹ chồng đề nghị điều khó nghĩ