您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Truyện Tình Bất Yếm Trá
Kinh doanh39人已围观
简介Thực ra,ệnTìnhBấtYếmTrátháng âm Yến tiên sinh thật sự đã hiểu lầm ý tốt của Ôn Tửu.Không phải là cô ...
Không phải là cô muốn chọc tức anh, chỉlà không muốn chiếm lợi của anh mà thôi, bộ đồ này hơi đắt tiền, hơn nữa cô cũng không quen để một người đàn ông lạ lẫm tặng quà, đã không tranh quét thẻ được, vậy thì dùng một hình thức khác trả lại món tiền này cho anh. Chẳng qua, Ôn Tửu lại không ngờ được ý tốt của mình lại khiến chomột điểm duy nhất còn lại ở trong lòng Yến Luật cũng bị trừ mất, hiệngiờ điểm của cô là 0 điểm.
Xe lên đường cao tốc, đi về phía thànhphố X, không có bật nhạc, ba người đàn ông ở phía trước một người yêntĩnh hơn một người, phân biệt nhau giống như là đầu gỗ, gạch và tảng đá. Ôn Tửu vừa nhìn đã cảm thấy hình thức ở chung của ba người bọn họ trước sau như một, chính là như vậy.
Tương phản hẳn với sự tĩnh lặng của bangười đàn ông là Yến Hoan, con bé đúng là đang ở cái tuổi hoạt bát hiếuđộng, buồn trong chốc lát, rồi ồn ào muốn xuống xe đi chơi.
Yến Luật làm như không thấy, ngay cảquay đầu lại vỗ về một câu cũng keo kiệt không chịu bố thí cho. Vì thếYến Hoan liền ở trên hàng ghế phía sau lăn qua lăn lại, chỉ trong thờigian chốc lát, mái tóc được chải gọn đã lăn thành cái ổ gà.
Làm anh trai thì mặc kệ nhưng Ôn Tửu lại nhìn không được, kéo cô nhóc từ trên ghế dậy, giúp nó chải đầu bím tóc lại.
Khóe mắt của Yến Luật liếc qua, tronglòng hơi sững sờ, không ngờ cô nàng còn rất khéo tay, vậy mà tết lại mái tóc của con nhóc kia xinh xắn như vậy.
Ôn Tửu nhặt cái rubic mà Hoan Hoan ném ở trên chỗ ngồi lên, bắt đầu dạy nó biến thành hình quả cầu, mặc dù HoanHoan nghịch ngợm nhưng lại vô cùng thông minh, không mất nhiều thời gian đã học xong rồi, Ôn Tửu lại dạy nó biến thành súng lục.
Yến Hoan lập tức cầm khẩu súng ngắn làmtừ rubic, nhắm vào đầu của Yến tiên sinh ở hàng phía trước, giòn giòngiã giã hô vài tiếng: “Pằng chíu pằng chíu pằng chíu”.
Ôn Tửu không khỏi bật cười.
Yến tiên sinh “đầu bị trúng đạn” hung dữ quay đầu lại, tịch thu khẩu súng lục của Yến Hoan dễ như trở bàn tay.
Ôn Tửu âm thầm nói: thật sự là một người đàn ông không có chút hài hước nào a, nếu đây là Hứa Toản, nhất định sẽ “ợ” một tiếng mà ngã xuống chỗ ngồi, sau đó “chết” chừng ba phút. Đànông như vậy mới dễ thương a.
Yến Hoan không có đồ để nghịch, lại bắtđầu bò lên bò xuống lăn qua lăn lại ăn vạ, ngừng trong chốc lát lại lahét ầm ĩ khát nước.
Dư Cường vội lấy ra một chai nước trái cây đưa cho nó. Yến Hoan uống xong không bao lâu, lại la hét ầm ĩ đòi đi toilet.
Yến Luật xoa xoa huyệt thái dương, anhvẫn cảm thấy mang theo phụ nữ ra cửa chính là mang theo một bao tảiphiền phức đồng hành, lần này thảm hơn, anh mang theo hai cái bao tải.
Nhưng vấn đề là, Yến Hoan cái phiền phức này, một chốc anh quăng không được.
Yến Luật quay đầu lại, nỗ lực đè nén bực mình ở trong lòng, trầm giọng nói: “Đây là đường cao tốc, không thểdừng xe, em cố chịu một lát, đi đến trạm dừng chân phía trước rồi đi vệsinh.”
Hoan Hoan mới không có khái niệm cốchịu, tiếp tục ầm ĩ đòi xuống xe đi vệ sinh. Thực ra chưa hẳn là gấp như vậy, nó chỉ là không kiên nhẫn ngồi ở trong xe, chẳng thú vị gì cả.
Ôn Tửu thấy Yến Hoan ầm ĩ như vậy, đành phải dịu dàng nói: “Hoan Hoan ngoan, tới đây, chị kể chuyện cổ tích cho em.”
“Em biết truyện ‘Ba chú heo con’ không?
“Đương nhiên biết rồi.”
Ôn Tửu kể chuyện cổ tích sống động như thật, cuối cùng Yến Hoan cũng an tĩnh lại.
Rốt cục Yến Luật cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ. Cũng may, sau năm phút nữa sẽ đến trạm dừng chân.
Xe chạy đến trạm dừng chân thì dừng lại, Dư Cường mở cửa xe ra, bế Hoan Hoan xuống. Ôn Tửu cảm thấy nó còn nhỏ,không yên tâm để nó đi vệ sinh công cộng một mình, cũng xuống xe đitheo.
“Hoan Hoan, chị đi cùng với em.”
“Được ạ.”
Bởi vì trước đó Ôn Tửu biết chơi rubic,lại biết kể chuyện cổ tích, hơn nữa cũng không xụ mặt giống như anh cả.Cho nên Yến Hoan đã thích cô rất nhanh.
Hai người đi về phía nhà vệ sinh côngcộng, đột nhiên Yến Hoan dừng chân, chỉ vào cửa hàng KFC ở bên cạnh,nói: “Em muốn vào nhà vệ sinh ở trong đó. Em không muốn đi nhà vệ sinhcông cộng.” Nói xong, xoải chân chạy vào trong cửa hàng KFC.
Ôn Tửu vội vàng đuổi theo nó, ai ngờ, cô nhóc này còn nhỏ mà láu cá, vào trong KFC căn bản không phải là đi vệsinh, mà là chạy thẳng đến trước quầy bán đồ ăn, nhảy lên hô: “Chị, chịơi, em muốn coca, em muốn hamburger.”
Cô nhóc này quả thực rất giảo hoạt, Ôn Tửu mỉm cười: “Hoan Hoan, không phải là em mới ăn sáng sao?”
“Em chưa ăn no, em còn muốn ăn.” YếnHoan lắc mông giậm chân, bắt đầu giở trò ăn vạ. Trẻ con đều thích nhữngđồ ăn nhanh này, thấy bộ dạng nó thèm chảy nước miếng, Ôn Tửu mềm lòng,liền dứt khoát ôm nó lên, để cho nó gọi đồ ăn.
Yến Hoan quả thực là vui vẻ rất rêu rao. Nhưng mà lúc chọn món ăn, Ôn Tửu mới đột nhiên nhớ ra, cô vốn khôngmang tiền, cô bỏ túi ở trên xe.
Thật đúng là khó xử.
Ôn Tửu nghĩ nghĩ, lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Al Khaleej vs Al Nassr, 21h50 ngày 21/1: Cửa trên ‘tạch’
Kinh doanhHư Vân - 21/01/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多Sony 'khai tử' MiniDisc Walkman
Kinh doanh
">...
阅读更多Truyện Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi
Kinh doanh...
阅读更多
热门文章
- Siêu máy tính dự đoán Galatasaray vs Dynamo Kyiv, 22h30 ngày 21/1
- Truyện Nhân Vật Phản Diện Sư Tôn Xinh Đẹp Như Hoa
- Truyện Kế Hoạch Xuyên Không Của Vật Hi Sinh: Cải Tạo Nhân Vật Phản Diện
- Vờ giúp đỡ người gặp nạn để cướp
- Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Haras El Hodood, 21h00 ngày 21/1: Khó tin cửa trên
- Samsung MV800: máy ảnh màn hình xoay 180 độ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Semen Padang vs Bali United, 15h30 ngày 20/1: Lịch sử gọi tên
-
Truyện Xuyên Thư Bái Sai Sư Môn Sau Ta Nằm Yên
-
"Ai vậy?"
Người đàn ông mang cái cằm hợp kim ngồi trên ghế dài của quán bar, thân hình như gấu đó khiến bốn chân của ghế dài đều toẽ ra.
Gã ta làm khẩu hình miệng với bạn của mình.
Ánh mắt của người bạn ấy sáng lên: "Thằng hai nhà họ Ninh? Là tên "Henna" đó á?"
Người kia cười ra tiếng, xem như là đồng ý.
Nhạc nền thuộc thể loại death metal, khi bọn họ nói chuyện chỉ có thể gân cổ lên.
"Chẳng phải tên đó quản lý bên khu Trường An à, chạy tới đây làm gì?"
Người mang cằm hợp kim xoa mũi: "Ai biết được."
Người bạn kia mờ ám hỏi: "Chắc là không có nghề phụ đặc biệt nào nhỉ?"
Người mang cằm hợp kim cười vui vẻ, lên tiếng: "Còn phải hỏi nữa à? Lính đánh thuê mà, chỉ cần trả tiền thì cái gì chẳng làm. Trông như vậy chắc chắn là để làm việc kia rồi còn gì."
"Nghe nói là đã bị chơi đến chín mọng rồi à?"
"Cũng không hẳn, đợi đến khi bố đường họ Phó ăn đủ rồi thì không biết khi nào mới đến lượt chúng ta?"
Hai người lại đê tiện vui đùa một hồi, nụ cười càng trở nên thấp hèn dưới ánh đèn bảy màu nồng nặc hơi thở thối nát.
Sau khi tên mang cằm hợp kim uống xong ly rượu được ủ từ lúa mạch nhân tạo thì còn to gan hơn.
"Chờ tới khi người khác làm hỏng, chơi chán rồi bị "Henna" đá thì thế nào ông đây cũng phải bao nó cả đêm. Cái eo đó, cái mông đó trông mà hăng hái, chẳng qua mới gác kiếm chứ không thì suýt nữa ông đây đã ——"
Người đàn ông càng nói càng hăng say, đến khi nhận ra sắc mặt của đứa bạn xấu kia không ổn lắm thì đã muộn rồi.
Một bàn tay giả lạnh đến rùng mình lặng yên di chuyển từ phía trái, nắm lấy cằm gã.
Đầu ngón tay lướt qua cằm gã một vòng, nắm má của gã, phát ra tiếng ồn trầm trầm của khớp xương làm từ máy.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai phải của gã: "... Suýt nữa thì mày làm gì cơ?"
Toàn thân của gã mang cằm hợp kim cứng đơ ra, trong lúc nhất thời có mỗi tròng mắt của gã là có thể cử động.
Gã nhìn qua cổ tay phải của nhân loại đang để ở bên khác của ghế dài, nhìn từ cổ tay đến ngón tay, trên đó bao trùm hình vẽ Henna màu xanh đậm.
...Là tên đó thật.
Gã mang cằm hợp kim vốn là boxer dưới lòng đất.
Chỉ bằng một tay thôi là gã có thể làm đứt cổ tay mảnh như này thành hai đoạn.
Nhưng đó là Ninh Chước!
Gã mang cằm hợp kim cảm thấy thứ quấn trên cổ mình là một con rắn độc, chỉ cần cử động thôi là không sống nổi giây nào nữa.
Âm thanh lạnh lẽo hoà vào giai điệu của death metal vang lên từ phía sau với khoảng cách vài thước: "... Tao hỏi mày đó, suýt nữa thì sao?"
Lưỡi của người đàn ông lúc thì đắng lúc thì tanh, máu chưa kịp chảy xuống thân dưới đã vèo phát chảy ngược lên não.
Chợt, cổ gã bị nhấn về bên trái.
Đèn flash bỗng loé lên.
Mã ID thân phận nằm ở bên phải cổ của gã mang cằm hợp kim đã bị chụp.
Người phía sau buông lỏng tay phải: "Mày nợ tao một cái tát. Hiện giờ tao còn có việc, lát nữa đừng quên bảo tao suýt nữa mày làm gì."
Anh lay cổ tay.
Thiết bị trên cổ tay phát một tấm ảnh lên không trung, đúng là hình ảnh từ mã ID thân phận của gã mang cằm kim loại.
Ninh Chước đặt tay lên bờ vai mướt mồ hôi của gã đàn ông, nhẹ nhàng nắn bóp.
Không tương xứng với động tắc trấn an của anh là giọng nói lạnh lùng: "Đừng chạy. Tao biết mày là ai."
Ninh Chước cất bước rời đi.
Đúng là anh đang có việc gấp.
Máy truyền tin bên tai truyền đến một giọng nữ sang sảng: "Tôi cược với cậu một phần hàu tráng trứng, chắc chắn gã ta sẽ chạy."
"Chạy thì chạy." Ninh Chước nói, "Tôi sẽ khiến gã nhớ thương cái tát này của tôi suốt đời."
Người phụ nữ cười run cả người: "Lời đồn giữa cậu và lão Phó tôi đã nghe được từ năm cậu 18 tuổi tới tận năm cậu 28 tuổi, tôi nghe chán rồi mà sao bọn họ vẫn không thấy chán nhỉ?"
Ninh Chước đi đến một góc trong hành lang quán bar: "Kẻ thù của tôi nhiều."
Người phụ nữ nói: "Nghĩ kĩ xem, vì sao khi người khác kết thù, kẻ thù chỉ hận không thể băm vằm người ta; mà sao kẻ thù của cậu lại chỉ hận không thể nhìn cậu nghèo túng đi đứng đường nhỉ?"
Ninh Chước nói: "Tôi đã nghĩ kĩ rồi, chỉ cảm thấy hôm nay cô muốn chết thôi."
Người phụ nữ phá lên cười, không biết là đang nói phương ngữ với ai bên cạnh: "Tướng môn hạn chết tả, ngô tí cừ nhập lê!" [1] (Giữ chặt cửa, đừng để hắn đi vào)
[1] Vì đoạn này đang là phương ngữ í, tác giả cũng có hẳn một phần ngoặc đơn để chú thích nên mình xin phép không edit ra nhé
Chỗ rẽ của hành lang có một người đàn ông mặc đồ đen cao hơn Ninh Chước một cái đầu, tư thế thả lỏng dựa vào ven tường chơi đùa, như đang chờ ai đó.
Ninh Chước đi qua bên cạnh hắn, hắn cũng chẳng làm gì, chỉ gật đầu nhẹ tới mức khó có thể phát hiện ra.
Trùng hợp là có một con ma men không tìm được WC đang nghiêng ngả đến gần, anh ta nhìn thấy Ninh Chước đi tới hành lang, cho rằng Ninh Chước dẫn anh ta đi tìm WC nên cũng lảo đảo đi theo.
Nhưng anh ta còn chưa kịp đi qua gã áo đen thì hai người đàn ông đã mau chóng bước ra từ bên sườn ghế lô.
Gã áo đen đưa mắt ra hiệu cho bọn họ.
Bọn họ ôm cổ của con ma men, anh ta còn chưa kịp hiểu chuyện thì đã thân thiết đưa anh ta sang một bên như thể anh em.
Rất nhanh thôi đã chẳng thấy bóng dáng của con sâu rượu đó.
Một mình Ninh Chước bước vào hành lang dài dằng dặc, tông màu chủ đạo của hành lang là màu đen và xanh dương.
Có một gã áo đen là đã đủ để giữ cửa rồi, hành lang đang tạm thời bị quản lý nên rất thanh tịnh và yên ắng, hoàn toàn tương phản với đống hỗn loạn bên ngoài.
Ninh Chước đứng im trước cửa một gian phòng, sau khi xác nhận số phòng thì yên lặng đẩy cửa vào.
Trong phòng có một người đàn ông lịch thiệp đang ngồi xem tin tức mới hôm nay trên màn hình lớn.
Gã mang tây trang cùng giày da, gương mặt trắng nõn, mắt đeo kính, địa vị là công dân từ cấp B trở lên, làm công việc văn chức.
Gã không cải tạo bộ phận nào của thân thể, đại khái chỉ thăng cấp não máy đơn giản nhất.
Trước ngực gã vốn mang huy chương hàng năm, nhưng vì che giấu thân phận thật nên gã đã gỡ xuống, để lại hai lỗ thủng không lộ rõ lắm trên âu phục.
—— Cho nên, đây là con chó Nhật lệ thuộc vào tập đoàn lớn nào đó.
Đây là tin tức Ninh Chước thu thập được từ ánh nhìn đầu tiên.
Khi Ninh Chước tiến vào thì con chó Nhật đó đang chăm chú xem "Chương trình công lý" mà kênh thứ ba chiếu.
Hai từ "chương trình" và "công lý" được đặt cùng một cụm ở thời đại này là lẽ hiển nhiên.
"Đêm nay là đêm mà chính nghĩa được thực thi bằng án tử hình!"
"Tên sát thủ huỷ dung Ruskind Devin sẽ phải trả giá vì đã cưỡng hiếp và sát hại 4 thiếu nữ nổi tiếng cùng với việc phá huỷ 7 gương mặt xinh đẹp!"
" alt="Truyện Kẻ Địch Khó Thuần">Truyện Kẻ Địch Khó Thuần
-
Dự án có tên SpiNNaker này do giáo sư Steve Furber tại trường Đại học Manchester, nhà thiết kế chính của vi xử lý ARM RISC 32 bit tại Acorn hồi thập niên 1980, hợp tác với ông Andrew Brown của Đại học Southampton. Hai nhà nghiên cứu lên kế hoạch kết hợp 1 tỷ vi xử lý ARM để tạo ra sức mạnh ngang bằng với 1 tỷ nơ ron thần kinh trong bộ não của con người.
" alt="Chip ARM bằng 1 nơron thần kinh">Chip ARM bằng 1 nơron thần kinh
-
Nhận định, soi kèo Estrela vs Braga, 1h00 ngày 20/1: Không dễ bắt nạt
-
Trong một buổi họp báo tại triển lãm thương mại Computex (Đài Bắc), ông Chris Cloran, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc bộ phận khách hàng của AMD cho biết các chip Z-series dựa trên cấu trúc Fusion sẽ cung cấp trải nghiệm máy tính cá nhân hoàn chỉnh trên máy tính bảng.
AMD đã bị chỉ trích vì đã không "nhanh nhẹn" trong khi thị trường máy tính bảng đang bùng nổ. Với thế hệ chip Z-series, AMD sẽ cạnh tranh với vi xử lý của ARM và Intel đang được sử dụng trong nhiều loại máy tính bảng.
Ông Chris Cloran cho biết chip Z-01 lõi kép đầu tiên trong bộ Z-series chạy với tốc độ xung nhịp 1GHz, tiêu tốn chưa tới 6 watt điện và sẽ cung cấp thời gian sử dụng pin lâu hơn cho máy tính bảng. Loại chip này được sản xuất trên kiến trúc 40-nanometer và đã bắt đầu được bán ra.
Chip bao gồm một lõi đồ họa hỗ trợ công nghệ DirectX của Microsoft, điều này sẽ giúp đem lại trải nghiệm game sống động hơn trên máy tính bảng. Máy tính bảng cũng sẽ kết nối được với tivi độ nét cao.
" alt="AMD cũng 'nhảy vào' thị trường máy tính bảng">AMD cũng 'nhảy vào' thị trường máy tính bảng