Lou Wenjun (26 tuổi), nhân viên văn phòng sống ở Trung Quốc, luôn ví cơ thể mình như một trái lê. Cô cảm thấy tự ti vì chỉ cao 165 cm, nặng 55 kg, đùi và bắp chân không thon thả."Một cô gái đẹp không nặng quá 50 kg", cô nói vớiVICE.
Trong thời gian ở nhà tránh dịch, Lou dốc sức giảm cân, cải thiện vóc dáng. Mỗi ngày, cô chỉ ăn 2 bữa, tập thể dục theo ngôi sao thể hình người Đức Pamela Reif 3 tiếng và bước lên cân mỗi khi vào phòng tắm.
 |
"Trẻ, trắng, gầy" là những tiêu chí được phụ nữ Trung Quốc theo đuổi bằng mọi giá. Ảnh: NY Times. |
Sau 3 tháng, cô giảm được 5 kg, nhận nhiều lời khen ngợi từ người thân và đồng nghiệp. Dù thế, Lou không có ý định dừng lại ở mốc 50 kg.
"Với phụ nữ, không có gì gọi là 'quá gầy'. Tiêu chuẩn cái đẹp ngày nay là một cơ thể mảnh dẻ mà", cô chia sẻ.
Trẻ, trắng, gầy
Khi phong trào tôn vinh sự đa dạng về hình thể đang được quan tâm ở nhiều nơi trên thế giới, thân hình mảnh dẻ vẫn là mơ ước của phần lớn phụ nữ Đông Á.
Ở xứ tỷ dân, một cô gái đẹp cần đáp ứng đủ 3 tiêu chí: trẻ, trắng, gầy. Xu hướng làm đẹp trên được truyền thông, ngành công nghiệp giải trí và thời trang lan tỏa tới hàng triệu người trẻ.
Trên các phương tiện truyền thông và mạng xã hội, những nội dung về thực phẩm chức năng, cách giảm cân nhanh chóng thường được phái nữ đặc biệt quan tâm.
 |
Nhiều người nổi tiếng và sao mạng tham gia các thử thách khoe thân hình gầy, khiến phần lớn phái nữ cảm thấy ao ước được sở hữu vóc dáng tương tự. Ảnh: Weibo Crystal. |
Điển hình cho tình trạng trên là hàng loạt quảng cáo sử dụng người mẫu thon thả, video chọn kiểu tóc giúp mặt nhỏ hơn, giới thiệu thủ thuật thẩm mỹ thu nhỏ đùi, hút mỡ và hàng loạt thực đơn giúp giữ dáng.
Ngoài ra, nhiều người nổi tiếng và sao mạng cũng tham gia các thử thách khoe cơ thể "lý tưởng" như đo vòng eo bằng giấy A4, đặt tiền xu lên xương quai xanh hay mặc thử đồ trẻ em.
Với Lou, mỗi lần lướt Internet, cô lại bắt gặp những bài đăng khuyến khích giảm cân với khẩu hiệu "Nhịn đói để có lối sống tích cực", "Làm sao có thể làm chủ cuộc sống khi bạn không thể kiểm soát cân nặng của mình?".
 |
Các "cô gái BM" thường có thân hình thanh mảnh, mặc vừa những bộ đồ cỡ siêu nhỏ do hãng Brandy Melville sản xuất. Ảnh: Viola Zhou. |
Mới đây, Brandy Melville, một thương hiệu thời trang từ Italy, đã tạo nên cơn sốt trên mạng xã hội toàn cầu nhờ những bộ đồ có kích cỡ siêu nhỏ.
Những phụ nữ có thể mặc vừa trang phục từ thương hiệu này được tạo thành một cộng đồng có tên "các cô gái BM".
Sau một lần ghé thăm chi nhánh Brandy Melville ở Thượng Hải, Li Fan (25 tuổi, đến từ Giang Tô) quyết định giảm cân vì không thể mua bất cứ bộ đồ nào.
"Tôi yêu thích phong cách ngây thơ và gợi cảm nên muốn mua đồ tại BM. Thế nhưng, tôi khó chọn trang phục ở đây. Không phải vì đồ quá nhỏ, mà do tôi quá cỡ", cô tự trách.
Không hài lòng với chiều cao 158 cm và cân nặng 50 kg, cô quyết tâm giảm còn 45 kg để có vóc dáng thanh mảnh như các "cô gái BM" trên tạp chí và mạng xã hội.
Nhịn ăn để "được gầy"
Năm ngoái, Wang Yiting, một sinh viên ở tỉnh Chiết Giang, cũng bị cuốn theo xu hướng trang phục siêu nhỏ của hãng Brandy Melville. Giống như nhiều người khác, cô cũng thấy bản thân "quá béo" để mặc vừa đồ BM.
Dù cao 166 cm và nặng 50 kg, được xếp vào nhóm thiếu cân theo thang đo từ WHO, cô vẫn bị xem như thừa 3 kg để có thể trở thành một "cô gái BM".
Wang bắt đầu hạn chế lượng calo tiêu thụ hàng ngày ở mức 800 calo để giảm cân. Song, áp lực từ việc duy trì vóc dáng gầy gò khiến cô rơi vào trạng thái lo lắng, mệt mỏi.
 |
Một cô gái bật khóc sau khi nghe bài thuyết trình với chủ đề tôn vinh sự đa dạng về hình thể ở Thượng Hải vào tháng 5/2021. Ảnh: Hector Retamal. |
Chia sẻ với VICE, cô cho biết mình thường nhìn chằm chằm vào những cô gái khác, tự hỏi vì sao họ có thể gầy như vậy.
Vài tháng sau, cô được chẩn đoán mắc chứng rối loạn ăn uống và trầm cảm.
"Thực tế, ai cũng đều muốn giảm cân. Khát khao sở hữu thân hình 'trẻ, trắng, gầy' ăn sâu vào tâm trí tôi", cô nói.
Với Lou, sau một thời gian dài ăn kiêng nghiêm ngặt, cô bắt đầu ăn vặt mất kiểm soát vì thèm ăn. Cô có thể một mình ăn sạch chiếc bánh kem 20 cm, tới mức cảm thấy mệt mỏi vì quá no.
Sau đó, Lou gồng mình tập luyện, nhịn ăn, theo dõi sát sao lượng calo nạp vào cơ thể vì cảm thấy tội lỗi và xấu hổ. Thế nhưng, ám ảnh ấy trở thành gánh nặng, khiến cô suy sụp tinh thần.
Mùa hè năm 2020, sức khỏe của Lou yếu đi rõ rệt, mất kinh nguyệt.
"Trong mắt người khác, tôi không có bệnh rối loạn ăn uống. Tôi chỉ gầy thôi", cô nói.
Nhiều người trẻ ở Trung Quốc, nhất là nữ giới, cảm thấy tự ti về ngoại hình. Một khảo sát của năm 2018 thực hiện trên các học sinh 8-12 tuổi ở tỉnh Quảng Châu cho thấy 78% trẻ em thấy bất an về cơ thể.
Một số bé trai tự nhận mình quá gầy, trong khi không ít bé gái cảm thấy mình quá nặng cân.
Một khảo sát khác được thực hiện giữa các sinh viên nữ năm 2016 và 2017 chỉ ra 73% người được hỏi đang cố gắng giảm cân trong vòng 6 tháng qua.
Nỗ lực thoát khỏi "bẫy cân nặng"
Ở Trung Quốc, một số người nổi tiếng với vóc dáng thanh mảnh đang lên tiếng, chia sẻ hàng loạt tác hại về thể chất và tinh thần từ việc kiểm soát cân nặng.
Dù ước tính có hàng chục triệu người đang vật lộn với chứng rối loạn ăn uống, chỉ có 2 cơ sở y tế ở Bắc Kinh và Thượng Hải điều trị vấn đề này, theo giáo sư Jinbo He của ĐH Trung Quốc Hong Kong (Thâm Quyến).
 |
Dù nhiều người nổi tiếng, người từng giảm cân cực đoan cảnh báo về tác hại của xu hướng làm đẹp này, vẫn có nhiều cô gái tiếp tục bước vào "bẫy cân nặng". Ảnh: Huffpost. |
Báo cáo từ China Newsweek, Trung tâm Sức khỏe Tâm thần Thượng Hải ghi nhận số trường hợp mắc chứng rối loạn ăn uống tăng từ 1 ca vào năm 2002 lên hơn 2.700 ca vào năm 2019.
Tuy nhiên, đa số bệnh nhân đều khó tìm sự trợ giúp từ chuyên gia do sự kỳ thị đối với vấn đề sức khỏe tâm lý.
Ở Trung Quốc, nhiều nhà hoạt động ủng hộ nữ quyền đang nỗ lực đẩy lùi quan điểm thẩm mỹ "trắng, trẻ, gầy" trên mạng xã hội. Song tới nay, 3 tiêu chí trên vẫn chi phối xu hướng làm đẹp của phần lớn phụ nữ trẻ.
Sau khi thành công cải thiện vấn đề ăn uống vào cuối năm 2020, Lou cho biết cô ấy vẫn nhớ rõ trải nghiệm kinh hoàng ngày trước.
Cô đã xóa ứng dụng đo calo trên điện thoại, ngừng đứng lên bàn cân mỗi ngày và cam kết sẽ không bao giờ nỗ lực giảm cân cực đoan nữa.
"Tôi nhớ rõ mình từng nỗ lực tới mức nào để gầy đi, mất bao nhiêu đau đớn để thoát khỏi ám ảnh về cân nặng. Nhưng ngành công nghiệp làm đẹp, truyền thông vẫn đang "tiếp tay" cho xu hướng 'trẻ, trắng, đẹp'. Mỗi ngày đều có những cô gái khác nhảy vào cái bẫy này", cô nói.
Theo Zing

Nỗ lực giảm 108kg của con trai tỷ phú giàu nhất Ấn Độ
Khi Anant Ambani chia sẻ về quá trình giảm cân đáng kinh ngạc của mình vào năm 2016, anh ngay lập tức trở thành một biểu tượng ở Ấn Độ.
" alt="Áp lực phải gầy đe dọa phụ nữ Trung Quốc"/>
Áp lực phải gầy đe dọa phụ nữ Trung Quốc

- Tôi hỏi bà, nếu có ai đó đưa bà vào viện dưỡng lão ở bà chịu không? Bà nói: "Hãy cho tôi ở đây, sống chết với bà con chung quanh, những người dưng nhưng yêu thương tôi như ruột thịt. Tôi ở đây lâu rồi, nên không muốn rời đi đâu cả".
Chiếc giường sắt được kê dưới mái hiên dọc theo bức tường của một căn nhà trong con hẻm nhỏ. Trên giường, một bà cụ đã già, da mồi tóc bạc ngồi bất động. Không ai đoái hoài tới bà và bà cũng chẳng quan tâm tới ai. Nhưng, khi một người đàn ông ghé lại: "Biếu bà ăn trưa nhé", bà cụ mừng rỡ đỡ lấy hộp cơm và mở lời cám ơn ...
Kiếp ô-sin
Chúng tôi chứng kiến hình ảnh đó khi có dịp bước chân vào con hẻm 98 Lý Thái Tổ (P.2 Q.3 TP.HCM). Con hẻm hẹp và ngắn. Chiếc giường của bà ít nhiều cũng làm cho con hẻm chật thêm nhưng không một ai có ý phiền trách bà. Một chị ở căn nhà đối diện cho biết, bà tên là Nguyễn Thị Mai ,87 tuổi.
Bà tứ cố vô thân không nơi nương tựa về tá túc ở mái hiên này đã 10 năm nay. Bà con chung quanh ai cũng thương cho hoàn cảnh của bà xem bà như người thân thường giúp đỡ bà những lúc cần thiết.
Hàng ngày - chị kể tiếp - mỗi buổi sáng bà cụ Mai được một cô gái trong xóm đưa lên xe lăn đẩy bà ra đường Nguyễn Thiện Thuật gần đó để bà ngắm bầu trời lộng gió và cũng để kết hợp đón nhận những món quà từ những người hảo tâm. Khi cái bánh khi vài đồng và đó cũng là niềm vui để bà kéo dài cuộc sống. Đến 10g bà được đưa về lại hẻm.
 |
Chiếc giường sắt trong con hẻm nhỏ. |
Chúng tôi ngồi bên bà. Bà kể lại, quê bà ở Huế. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo đông con. Cha đạp xích lô mẹ đi làm mướn. Từ nhỏ bà chẳng được học hành gì. Lớn một chút bà được cho đi giúp việc ở những gia đình giàu có. Cuộc sống cũng chẳng khá hơn. Được một người lớn dẫn dắt, bà theo vào Phú Yên giúp việc cho một gia đình đông đúc. Hàng ngày bà phải chịu nhiều đay nghiến. Bà chấp nhận tất cả chỉ mong sao có tiền gửi về giúp mẹ.
Đến năm bà 16 tuổi thì mẹ bà qua đời. Vài năm sau, cha bà cũng ra đi. Trơ trọi một mình, bà khăn gói vào Sài Gòn với hi vọng được đổi đời. Những ngày đầu tại Sài Gòn hết tiền đói quá bà đi xin ăn nhưng chẳng ai cho. Bà đành phải xin chân rửa chén cho một quán ăn. Tối kiếm vỉa hè hay một xó xỉnh nào để ngủ. Bà tìm đến những xóm lao động nghèo với hi vọng những người cũng cảnh ngộ sẽ giúp bà có một chỗ làm ổn định hơn.
Nhưng kiếm việc ở đất Sài gòn không dễ. Bà đành phải lăn lộn khắp nơi để kiếm ra đồng tiền mà sống. Lúc này bà đã 20 tuổi rồi, cái tuổi không thể lang thang được nhưng vì không có nơi trú ngụ nhất định bà đành phải ngủ bờ ngủ bụi. Nhiều thành phần bất hảo đã quấy rầy lấy hết những đồng tiền còm cõi mà bà kiếm được...
May thay, hay cũng là duyên nợ, một thanh niên hiểu rõ hoàn cảnh của bà đã tìm đến và cùng bà chung tay xây dựng gia đình. "Có lẽ giai đoạn này là giai đoạn hạnh phúc nhất của đời tôi". Bà nói với chúng tôi mà không kìm được những giọt nước mắt.
 |
Bà cụ Nguyễn Thị Mai |
"Tôi muốn sống với bà con ở đây"
Những ngày dài hạnh phúc của tụi tôi không nhiều. Sống với nhau được vài năm, chồng tôi có lệnh gọi nhập ngũ. Ngày anh từ giã tôi lên đường. Tôi chỉ kịp báo với anh, em đang mang giọt máu của anh trong bụng.
Một ngày nọ, tin báo anh tử trận đưa về. Tôi bàng hoàng và ngất lịm. Thế là hết, là chấm dứt chuỗi ngày vợ chồng hạnh phúc bên nhau. Tôi phải lao vào cuộc mưu sinh dù cho cái thai trong bụng cứ lớn dần lên.
 |
Hộp cơm của người hảo tâm trong xóm tặng bà. |
Tôi làm bất cứ việc gì miễn lương thiện và có tiền. Giữ trẻ, rửa chén, gánh nước v.v... Rồi đứa con chào đời, một bé trai kháu khỉnh. Hai mẹ con tôi tiếp tục bơi trong dòng đời nghiệt ngã. Những đêm đi rửa chén, dẫn con theo, những lúc giúp việc nhà cũng có con bên cạnh. Mẹ đâu con đó, nuôi con cho đến lúc nó trưởng thành ...
Bà Mai kể cho chúng tôi nghe một mạch về cuộc đời của bà. Trong suốt câu chuyện bà không hề nở nụ cười một lần nào. Có chăng là những giọt nước mắt, bà thổn thức buồn cho số phận của mình.
"Bà uống sữa đi", một cô gái đi ngang trao cho bà ly sữa. Bà cấm lấy, cám ơn con. Bây giờ tôi sống như thế đó anh ạ, nhờ vào tình thương của bà con chung quanh đây, bà giãi bày với chúng tôi. Và câu chuyện được tiếp tục.
Nuôi con lớn lên, tôi cố gắng cho đi học được đến lớp 5 thì hết sức. Rồi nó cũng bươn chải kiếm ăn cho đến lúc gần 20 tuổi, nó có vợ. Một lần nữa, hạnh phúc lại về muộn với tôi. Chung quanh tôi bây giờ là con, là dâu và cháu nội. Nhưng cái số của tôi như trời định là cái số đơn độc. Thằng con không may qua đời vì căn bệnh hiểm nghèo. Con dâu không sống được với cuộc sống nhọc nhằn đã bế cháu nội tôi đi biền biệt tới nay.
Tôi về đây sống đã 10 năm nay. Mái hiên này đã che chở cho tôi lúc nắng lúc mưa. Bà con chung quanh đỡ đần tôi trong mọi sinh hoạt, thậm chí cả tắm rửa giặt giũ. Tuổi tôi cũng đã cao, không còn đi đứng được nữa. Chỉ mong sống được ngày nào hay ngày ấy và bà con cũng đã lo hậu sự cho tôi rồi.
Tôi hỏi bà, nếu có ai đó đưa bà vào viện dưỡng lão ở bà chịu không? Bà nói: "Hãy cho tôi ở đây, sống chết với bà con chung quanh, những người dưng nhưng yêu thương tôi như ruột thịt. Tôi ở đây lâu rồi, nên không muốn rời đi đâu cả".

Khu mộ cổ của bá hộ giàu nhất Sài Gòn xưa
Người nằm trong mộ, vợ chồng ông Lý Tường Quan hay còn gọi là bá hộ Xường - người giàu có thứ 3 ở Nam kỳ lục tỉnh.
" alt="Cụ bà tá túc dưới mái hiên hơn 10 năm"/>
Cụ bà tá túc dưới mái hiên hơn 10 năm