Nhận định, soi kèo Ind Santa Fe vs Deportivo Pasto, 6h30 ngày 3/12: Cơ hội phục thù

  发布时间:2025-01-26 17:28:24   作者:玩站小弟   我要评论
ậnđịnhsoikèoIndSantaFevsDeportivoPastohngàyCơhộiphụcthùtai nạn giao thông 24h Chiểu Sương - tai nạn giao thông 24htai nạn giao thông 24h、、。
ậnđịnhsoikèoIndSantaFevsDeportivoPastohngàyCơhộiphụcthùtai nạn giao thông 24h   Chiểu Sương - 02/12/2024 20:39  Nhận định bóng đá giải khác

相关文章

  • Nhận định, soi kèo Gloria Buzau vs Unirea Slobozia, 22h00 ngày 24/1: Tân binh có điểm

    Pha lê - 24/01/2025 09:58 Nhận định bóng đá g
    2025-01-26
  • Sự cuốn hút của trò chơi điện tử khiến những đứa trẻ bị đắm chìm đến mức ăn ngủ cùng game. Ảnh: Getty.

    Năm tôi 16 tuổi, có lần mẹ mang vào phòng đĩa cam đã được bóc vỏ sẵn đặt trên bàn trong lúc tôi chơi game. Hai giờ sau, đĩa cam vẫn còn nguyên, thậm chí tôi còn chưa chạm vào.

    Mẹ tôi bảo rằng khi ấy bà đã đối diện với mâu thuẫn nội tâm sâu sắc: một mặt muốn tôi được tự do và giải trí sau những giờ học căng thẳng, mặt khác lo ngại cho sức khỏe và tương lai của con mình. 

    Bà ấy không bao giờ cấm tôi qua nhà bạn tụ tập chơi game vào cuối tuần, vì "không muốn con mình là đứa trẻ duy nhất bị mẹ bắt ở nhà". Nhưng đôi lúc mẹ tôi dường như bất lực, bà phải tháo cục mạng và khóa vào tủ. Có lần, mẹ tôi giận giữ ném chìa khóa về phía tôi vì tôi liên tục hét vào mặt bà đến khàn cả cổ.

    "Mẹ thường sợ rằng con ghét mẹ'', bà nói với tôi qua điện thoại.

    ''Thế mẹ có ghét con không?'', tôi hỏi lại.

    "Không. Bất kể là như thế nào, mẹ không bao giờ ghét con", bà bảo.

    Tôi hỏi rằng liệu bà có nghĩ rằng tôi bị nghiện game không. "Mọi chuyện đã rất nghiêm trọng, mẹ đã nghi con bị phụ thuộc vào game. Nhưng mẹ không tìm đến những nhà trị liệu, vì nghĩ rằng mọi người đều chơi game, theo cách này hoặc cách khác".

    Rất nhiều người chơi game, đó là vấn đề. Theo một cuộc khảo sát, 34 triệu người Đức (khoảng 1/3 dân số nước này) có chơi trò chơi điện tử, nhưng chỉ một phần rất nhỏ trong số này chơi quá mức.

    Chơi game cũng cần sự tập trung và nghiêm túc như bất cứ việc nào khác. Ảnh: Flickr.

    Ranh giới nào giữa "sở thích" và "nghiện ngập" đối với trò chơi điện tử? Tôi đã liên lạc với một vài người bạn cũ để hỏi về việc này. Khi còn trẻ, chúng tôi thường sử dụng một phòng chat voice để cùng nhau làm bài tập, sau đó cùng chơi World of Warcaft suốt phần còn lại của buổi tối.

    Một người bạn của tôi thú nhận rằng anh từng tỉnh dậy lúc nửa đêm để bật game lên "chiến tiếp". Một anh chàng khác kể rằng từng cảm thấy bị "ra rìa" vì không phải game thủ và chẳng hiểu chúng tôi nói gì với nhau. Ngày nay, hầu hết người chơi game cùng với tôi đều thú nhận rằng họ có vài vấn đề, nhưng chẳng ai nghĩ mình nghiện game cả.

    "Trò chơi điện tử là tài sản văn hóa quý giá. Quan trọng là bạn có đang hài lòng với cuộc sống bên ngoài không? Bạn có muốn thay đổi điều gì không?", bác sĩ tâm lý Jakob Florack chia sẻ. Ông cho rằng việc tách biệt rõ ràng giữa "sở thích" và "nghiện ngập" rất quan trọng.

    Sẽ thật tuyệt nếu việc chiến thắng giúp bạn phấn khích và những trải nghiệm mới mẻ trong game khiến bạn bất ngờ. Nhưng nếu những chiến thắng trong game không còn mang nhiều ý nghĩa, bạn chỉ chơi game để tránh việc nói chuyện với bố mẹ, trì hoãn công việc và học tập... thì nó thật sự đã trở thành vấn đề.

    Việc chơi game trở thành "vấn đề" đôi lúc không phụ thuộc vào thời gian chơi, mà phụ thuộc nhiều hơn vào mục đích. Đôi lúc, mọi người cũng nghiện phim ảnh, nghiện truyện tranh, nghiện nhậu nhẹt... vì muốn dùng chúng để trốn tránh các hiện thực cuộc sống.

    Ranh giới giữa sở thích và nghiện đang vô cùng mong manh. Nhiều trò chơi biết cách khéo léo tạo ra các bảng xếp hạng, sự kiện trong khung giờ nhất định hay rương báu vật... khiến người chơi phải có mặt thường xuyên và liên tục trong game. Đây là những "yếu tố ràng buộc tâm lý" và thúc đẩy sự phụ thuộc.

    Hộp may mắn (loot box) được cho là một trong những yếu tố khiến gia tăng phụ thuộc vào game, hiện bị cấm ở nhiều quốc gia. Ảnh: Getty.

    Tôi không nhớ chính xác thời điểm mình bỏ việc chơi game quá mức, không hề có khoảnh khắc "giác ngộ" nào cả. Mọi thứ diễn ra một cách từ từ và bỗng một ngày tôi nhận ra mình không còn chơi game quá nhiều nữa.

    Tôi không thi trượt, bố mẹ tôi cũng không đốt máy tính. Đến nay, vẫn có hôm tôi ngồi lỳ 3h đồng hồ liên tục để hóa thân thành kẻ giết quái vật trong The Witcher 3. Đôi lúc tôi còn bật khóc vì một vài khoảnh khắc cảm động trong game.

    Mẹ tôi bảo bà nghĩ đôi lúc tôi chơi game chỉ để né tránh bà ấy. Có thể mẹ tôi đã đúng. Nếu có thể, tôi muốn quay trở lại để sửa sai vài việc trong quá khứ. Tôi muốn lấy lại những lời hét của tôi dành cho mẹ, tham dự vào những buổi ăn tối của gia đình mà tôi nhất quyết ngồi lỳ trên phòng.

    Nếu cuộc đời cũng có nút "reset" như game thì tốt biết mấy.

    Theo Zing

    '/>

最新评论