Thời gian kinh hoàng của cô gái trong tay kẻ giết người hàng loạt
Mọi người đều biết đến những kẻ giết người hàng loạt nổi tiếng. Tuy nhiên,ờigiankinhhoàngcủacôgáitrongtaykẻgiếtngườihàngloạbong da tbn ítngười quan tâm đến những người đã bị họ sát hại. Maria Viricheva là một nạn nhânmay mắn sống sót khỏi tên giết người.
![]() |
Thủ phạm |
Vào một buổi sáng đẹp trời tại công viên Bittsevsky, một người phụ nữ đang đidạo trong công viên nghe thấy tiếng khóc từ dưới ống nước thải. Quá sợ hãi, bàđã bỏ chạy.
Dưới ống nước thải đó là Maria. Cô đã cố gắng để đẩy cái nắp cống bằng xi măngnặng gần 40 kg sang một bên. Tuy nhiên, sau nhiều giờ cố gắng và tuyệt vọng nhìnngười phụ nữ bỏ chạy, Maria đã nghĩ hy vọng cuối cùng của mình đã tắt.
Trong cuốn băng ghi lại lời khai của Maria, cô cho biết: “ Đầu tôi đau khủngkhiếp, nhưng tôi không thể bỏ cuộc, tôi muốn được sống.”
Maria Viricheva là một nạn nhân may mắn sống sót thoát khỏi tên giết người hàngloạt Alexander Pichushkin mà vẫn nhớ được những gì đã xảy ra.
Alexander Pichushkin đã giết 48 người và có 3 nạn nhân đã may mắn sống sót. Tuynhiên, người thứ nhất không thể nhớ những gì xảy ra do chấn thương nghiêm trọngở đầu còn người thứ hai là một cậu bé vô gia cư do quá sợ hãi nên cũng không thểnhớ lại.
Alexander Pichushkin (khi bị bắt 33 tuổi ) thường sử dụng rượu vodka để lừa cácnạn nhân vào công viên Bittsevsky. Sau đó, hắn tấn công rồi vứt họ xuống cácđường ống nước thải và bỏ mặc đến chết.
Mặc dù có thể nhớ lại tất cả, nhưng Maria vẫn không thể đối mặt với kẻ giếtngười tại phiên tòa. Thẩm phán đã quyết định ghi băng lại toàn bộ lời khai củacô và chiếu chúng tại phiên tòa phán quyết.
Maria Viricheva đến Mát-xcơ-va năm 2001 để tìm việc làm. Sau đó, cô quen và yêuSergei Pastukhov. Khi bị tấn công, cô mới 19 tuổi và đang mang thai 3 tháng.
Cô kể lại rằng: Khi đó, do cãi nhau với bạn trai và sợ Sergei sẽ bỏ mình, cô đãtìm đến bạn của Sergei là Pichushkin để xin vài lời khuyên.
Pichushkin cho biết hắn cũng nhìn thấy Maria tại ga tàu điện ngầm vài lần. Tronglúc quẫn trí, hắn đã chọn Maria Viricheva là nạn nhân tiếp.
Với nạn nhân nữ, Pichushkin thay đổi chiến thuật của mình. Hắn biết Maria đangvô cùng bối rối vì lo sợ chia tay với bạn trai, thậm chí cô còn đang mang bầu vàkhông có tiền. Vì vậy, hắn nói với cô hắn có một số máy ảnh thương hiệu lớn nhậplậu và hắn sẽ chia cho cô tiền nếu cô bán được chúng. Tốt hơn hết, cô nên có mộtcông việc và số tiền để chuẩn bị cho cuộc sống.
Khi đến công viên, tên giết người nhấc nắp cống lên và bảo với Maria rằng nhữngchiếc máy ảnh nằm dưới đó. Nhân lúc Maria đến gần, hắn đẩy cô xuống nhưng cônhanh chóng tóm lấy mép của nắp cống. Vì vậy, hắn túm tóc và đập đầu cô liêntiếp vào tường bê tông.
“Tôi nhận ra hắn muốn giết tôi. Không thể phản kháng, tôi đã để im cho hắn làmvậy”. Maria cho biết
Câu cuối cùng hắn nói với tôi: “ Hãy tắm ở trong đó đi”. Sau đó hắn sập nắp cốnglại.
Rơi xuống từ độ cao 8m, Maria tiêp tục phải chống chọi với dòng nước thải bêndưới đường ống. Đường ống này là nơi tập trung nước thải của cả thành phố, vậynên có lúc vận tốc của dòng nước lên đến 7 mét mỗi giây.
Mặc dù đau đớn sau khi bị trấn thương ở đầu và rơi xuống từ độ cao 8m. Maria rơixuống một ống cống có đường kính khoảng 1 mét và dòng nước sâu đến 70 cm. Cô bịcuốn theo dòng chảy và cuối cùng, khi ý chí trỗi dậy, cô bắt đầu lấy lại nhịpthở và bơi theo đường ống tìm lối thoát.
Cô cởi áo khoác và giày của mình ra để khiến cơ thể không bị chìm. Cuối cùng, côtìm thấy lối thoát nhưng lối đó bị chặn lại bởi một nắp bê tông dày 40 cm. Cô đãrất cố gắng đẩy nắp lên nhưng không thành công cho đến khi người phụ nữ đang đibộ nhìn thấy và bỏ chạy.
May mắn thay, khi cô nghĩ hy vọng của mình sắp hết thì người phụ nữ đã bỏ chạyquay trở lại với hai nhân viên bảo vệ gara gần đó.
Họ đã nhanh chóng đưa đi cấp cứu. Điều thần kỳ là cả cô và đứa bé trong bụng đềusống sót. Cô cũng nhanh chóng được lấy lời khai và cảnh sát bắt đầu điều tra sựviệc.
Tuy vậy, không biết bằng cách nào, Pichushkin biết được tin tức nên đã trốnthoát còn các nhân viên thẩm vấn bắt Maria ký vào biên bản rằng cô đã không cẩnthận mà ngã xuống giếng.
Sự việc còn kéo dài nhiều tháng sau đó. Tuy nhiên, cuối cùng hắn vẫn phải chịutrách nhiệm của mình cho 48 mạng người hắn đã sát hại.
Phương Thảo(Tổng hợp)相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3: Dẹp tan hoài nghi
-
Trước đây, tại Hàn Quốc đã xảy ra một số vụ việc thương tâm khi bố mẹ quá nghiện chơi game bỏ rơi con cái, gây ra cái chết đau lòng của các em đã khiến một số người dân Hàn Quốc yêu cầu chính phủ cần quản lý tình trạng chơi game. Năm ngoái, một điều luật chống nghiện game đã được giới thiệu, tuy nhiên lại nhắm tới cả việc quản lý game, rượu, thuốc phiện và đánh bạc. Vì thế, nhiều người giận dữ nói rằng luật bao hàm quá nhiều lĩnh vực nên khó tập trung vào việc quản lý game.
" alt="Hàn Quốc: Bố mê chơi game khiến con trai 2 tuổi chết đói">Hàn Quốc: Bố mê chơi game khiến con trai 2 tuổi chết đói
-
"Ừ..." Theo một tiếng đáp ứng vang lên, một thanh niên chừng mười tám, chín tuổi xuất hiện ở cửa buồng xe. Bởi vì hắn cúi thấp đầu nên nhìn không rõ diện mạo của hắn. Chỉ có thể nhìn thấy một bàn tay tái nhợt dùng tốc độ cực kỳ chậm chạp vươn ra cầm lấy cái túi, mở ra từng chút từng chút ở trong bao có mười mấy miếng thịt khô, còn có một túi rượu dùng da thú chế thành.
Thanh niên gọi là Địch Áo không để ý đến túi rượu, chẳng qua là dùng hai đầu ngón tay vân vê miếng thịt khô, chậm rãi đưa vào trong miệng.
Nhìn động tác cứng ngắc của Địch Áo, người trung niên kia tràn đầy bất đắc dĩ. Hoặc có thể nói đó là một cảm giác mâu thuẫn, sắc mặt hắn biến ảo không chừng, vừa mới muốn nói chuyện lại nghe từ trong rừng truyền đến tiếng gào: "La Y, ngươi đang làm gì đó?"
"Địch Áo thiếu gia, ngài ngồi ở chỗ này, ta đi một lát sẽ trở lại." Người trung niên nhẹ giọng nói, sau đó xoay người nhanh chóng đi về phía rừng sâu.
Trong rừng, tráng hán kia đang ra sức huy động xẻng sắt không ngừng đào đất. Mặc dù mặt đất dưới chân hắn đã bị dòng nước lạnh ngưng tụ thành tầng băng cứng ngắc, nhưng tráng hán kia vẫn phải liên tục đào. Chỉ qua chốc lát, mặt đất đã hiện ra một cái hố nho nhỏ.
"La Y, hàn huyên với thiếu gia ngu ngốc rất vui vẻ hả?" Tráng hán kia ngẩng đầu trách cứ.
La Y thản nhiên cúi đầu không nói.
"Ngươi, cái tên này giống y như đàn bà vậy, xem ngươi kiểu đó chắc chắn không làm được đại sự." Tráng hán kia đổi giọng châm chọc.
"Dù sao hắn vẫn là thiếu gia của chúng ta, Thang Bố Nhĩ, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải..."
"Phì phì..." Tráng hán kia nhổ nước miếng xuống đất, căm hận nói: "Phế vật kia là thiếu gia của ai chứ? Mẹ kiếp, chỉ là hắn mạng tốt, bằng không hắn đã sớm chết từ lâu rồi. La Y, ngươi nghĩ một chút tình cảnh của ngươi đi. Ngươi có biết tại sao tiểu thư cho chúng ta cùng nhau đi không? Bởi vì nàng căn bản không tin tưởng ngươi."
"Ta rõ ràng... Tiểu thư chán ghét hắn..." La Y cố gắng che dấu phẫn nộ trong lòng, chậm rãi nói: "Như vậy cũng không cần thiết giết hắn mà? Ngươi lúc nãy cũng nói hắn chỉ là phế vật, trong trang viên đã nuôi mấy trăm người, chẳng lẽ thêm một mình hắn cũng không được?"
"Ngươi có ý kiến? Vậy thì tự mình ngươi đi tìm tiểu thư mà hỏi." Thanh âm Thang Bố Nhĩ đột nhiên âm trầm: "Nhưng ta nhất định phải thi hành mệnh lệnh của tiểu thư. Được rồi, La Y, ta không cần ngươi hỗ trợ, cút sang một bên, nói nhảm nữa cẩn thận ta làm thịt cả ngươi và hắn luôn đó."
Liên tiếp bị vũ nhục, La Y thật sự không thể nhịn được nữa, cộng thêm trong lòng đồng tình với Địch Áo thiếu gia. Hắn rất muốn rút trường kiếm bên hông ra giết chết tên ghê tởm trước mặt này. Sau đó mang theo Địch Áo thiếu gia cao chạy xa bay. Chỉ có điều nguyện vọng vẫn khó lòng thay đổi thực tế, thử nghĩ đến thế giới bên ngoài, còn nghĩ đến thê tử, hài tử ở trong trang viên, dòng máu sôi trào trong lòng La Y từ từ lạnh dần, cổ họng hắn khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, sau đó lại lâm vào trầm mặc.
Một điểm trọng yếu hơn, hắn và Thang Bố Nhĩ đã là thành viên võ sĩ giác tỉnh cấp thấp phổ biến nhất trên đại lục. Hắn là một Thiên Phú võ sĩ một giai ba sao, căn cứ phẩm cấp và khả năng nắm giữ nguyên lực trong tay. Nếu đánh giết sinh tử chân chính, hắn chưa chắc là đối thủ Thang Bố Nhĩ.
Thang Bố Nhĩ lực lớn vô cùng, có thể xé đứt hổ báo, chiến lực thực tế đã đến gần Thiên Phú võ sĩ cấp hai rồi. Tuyệt đối mạnh hơn hắn thua, cho dù hắn có thể giết được Thang Bố Nhĩ, bản thân cũng khó tránh khỏi bị thương nặng. Ở nơi hoang dã băng hàn thấu xương này, nếu bị thương chẳng khác nào tử vong, hắn không muốn bán mạng của mình như thế.
Hai người nói chuyện với nhau đã qua một đoạn thời gian, một người tiếp tục buồn bực đào hầm, một người mặc nhiên không nói. Mà ở ngoài rừng cây, thanh niên được gọi là Địch Áo đã bước xuống xe ngựa yên lặng nhìn về phía rừng cây trước mặt.
Bây giờ đã có thể thấy rõ ràng tướng mạo Địch Áo rồi, có lẽ do quá lâu không thấy ánh mặt trời, da tay hắn tái nhợt quái dị, hai hàng mày kiếm anh tuấn, tóc mai chỉa xéo ra sau đầu, con ngươi màu đen, đen sâu không thấy đáy, bờ môi của hắn hơi bạc màu luôn luôn khép lại chung một chỗ lộ vẻ quật cường, cố chấp.
Từ ngũ quan đã nói lên thanh niên tên Địch Áo này không phải là người bình thường. Nhưng không biết tại sao hắn vẫn khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái, bởi vì ánh mắt Địch Áo hơi đờ đẫn và cứng ngắc, thoạt nhìn tựa như một người ngu ngốc.
Đứng trong gió lạnh một lúc lâu, Địch Áo đột nhiên giơ chân lên dặm một cước thật mạnh chậm rãi đi vào trong rừng rậm, hai mắt của hắn căn bản không nhìn đường, thủy chung luôn nhìn thẳng về phía trước.
Thang Bố Nhĩ đã đào ra một cái hố sâu hơn một thước, hắn đánh giá tính toán một lúc cảm giác hẳn là không sai biệt nhiều lắm, tiện tay ném cái xẻng sắt qua một bên, tung người nhảy từ trong hố ra ngoài. Đột nhiên thấy hai con mắt nhìn chăm chú vào hắn. Địch Áo xuất hiện quá mức đột ngột, Thang Bố Nhĩ hoàn toàn không cảm thấy được, hắn đầu tiên bị dọa sợ hết hồn, tiếp theo lại cười quái dị nói: "Ai da, Địch Áo thiếu gia của chúng ta đã tới !"
Tầm mắt Địch Áo cứng ngắc từ trên người Thang Bố Nhĩ dời xuống cái hố bên cạnh.
"Như thế nào? Địch Áo thiếu gia, có hài lòng không?" Thang Bố Nhĩ cười càng lúc càng lớn : "Nơi này chính là nhà mới của ngươi đó, ngôi nhà vĩnh viễn, ha ha ha..."
La Y nhắm mắt lại nghiêng đầu sang hướng khác, hắn không đành lòng xem tiếp nữa. Địch Áo trời sanh là ngu ngốc, điều này không giả, nhưng chính vì ngu ngốc nên Địch Áo không thế nào làm ảnh hưởng đến lợi ích của những người khác. Hắn thật sự không hiểu tại sao? Tại sao nhất định phải giết chết thiếu niên ngu ngốc vô hại suốt ngày trốn ở trong phòng này chứ? Không nỡ hao phí mấy cái bánh bao hay sao?
"Quá nhỏ." Trong miệng Địch Áo phát ra thanh âm mơ hồ.
"Nhỏ?" Thang Bố Nhĩ giống nghe được điều buồn cười nhất trên thế giới vậy, hắn toét cái miệng rộng cười ngửa tới ngửa lui. Thậm chí không khí ở đây rất lạnh lẽo, vì thế có thể thấy rõ ràng cổ họng hắn đang kịch liệt run rẩy và tuyến nướt bọt phun tung toé ra ngoài.
" alt="Truyện Thần Điển">Truyện Thần Điển
-
"Ngươi đã cứu rỗi chúng sinh, nhưng ai sẽ cứu rỗi ngươi đây?"
"Ai sẽ cứu rỗi ngươi?"
"Ai... sẽ cứu ngươi..."
Qua từng lần thiền định, Đa La Bồ Tát dần mất đi ánh sáng của Phật tính, ngài bắt đầu không nhìn rõ chính mình.
Ba nghìn thế giới, pháp tướng vạn chúng sinh, khi nàng kết nối tinh thần với bản thân, ngài không còn nhìn rõ hình dạng của chính mình nữa.
Ngài không còn dung mạo, không còn thân thể, chỉ còn là một bóng xám mờ nhạt.
Năng lượng của ngài đã cạn kiệt, Phật quang đã tản mác, lòng ngài trống rỗng.
Ngài hiểu rằng ngày đại kiếp của mình đã đến.
Nếu không vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ diệt vong, từ đó tan biến.
Nếu vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ thành Phật, hóa thành vĩnh hằng.
Làm sao để vượt qua kiếp nạn đây? Là tiếp tục độ hóa thêm nhiều người nữa, cứu rỗi thêm nhiều chúng sinh nữa sao?
Nhưng Phật quang của ngài đã quá yếu, không thể soi sáng chúng sinh nữa, làm sao có thể độ hóa, cứu rỗi họ đây?
Trong cơn bối rối, từ ánh sáng xa xôi và vĩnh cửu, giọng nói của Phật Tổ vang lên:
"Ngươi mệt rồi, nhắm mắt lại và tạm thời nghỉ ngơi đi."
"Dùng pháp thân của ngươi đi đến nhân gian, tìm lại ánh sáng của mình trong tám nạn."
Đa La Bồ Tát nhắm mắt lại, nhưng ngài vẫn từ bi, nước mắt thương xót chúng sinh chưa kịp khô, đọng lại nơi khóe mắt.
Khi Đa La Bồ Tát nhắm mắt, ở nhân gian xuất hiện một thiếu nữ mặc y phục màu xanh.
Thiếu nữ áo xanh đi lại giữa cõi đời, chu du khắp nơi. Nàng bôn ba qua nhiều quốc gia, hòa mình vào dòng người, tìm lại ánh sáng đã mất của mình giữa những khát vọng của lòng người và khổ nạn của chúng sinh.
Dưới ánh trăng, một cô nương áo xanh đang ngủ giữa những nhánh cây Bồ đề.
Cô nương áo xanh có dáng người mảnh mai, dung mạo thanh tú, đôi mắt sáng ngời và tràn đầy lòng từ bi. Mái tóc đen dài buộc gọn một phần, phần còn lại xõa xuống, toàn thân nàng phát ra một ánh sáng trong suốt dịu dàng.
Dưới ánh trăng, cô nương áo xanh thức giấc.
Nàng nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn qua những tán lá Bồ đề, ánh mắt ngây ngẩn.
Trăng sao cùng tỏa sáng, ánh trăng trong trẻo rạng ngời.
Đêm nay, gió mát, trăng thanh.
Cô nương áo xanh đưa tay lên, che nửa mắt, qua bàn tay ngọc ngà, nàng nhìn ánh trăng, che đi sự mơ hồ trong ánh mắt mình.
Nàng lại mơ thấy giấc mơ đó.
Trước khi đại kiếp xảy ra, Phật Tổ đã bảo nàng, kẻ đã mệt mỏi và mất đi Phật quang, dùng pháp thân giáng thế nhân gian tìm lại ánh sáng đã mất trong lòng người.
Nàng đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ rất nhiều người, trải qua tám nạn trong ngọn lửa dục vọng, nhưng vẫn chưa tìm thấy ánh sáng đã mất.
Trong lòng nàng vô cùng hoang mang, không biết phải đi đâu tiếp theo.
Lúc đó không xa trên con đường trạm dịch, có hai vị hòa thượng đang gấp gáp đi dưới ánh trăng.
Một vị hòa thượng nói: "A Di Đà Phật! Trong thành Lạc Dương có hàng trăm chùa già lam, tháp Phật tráng lệ, chúng ta có thể đến để trao đổi Phật lý."
Vị hòa thượng kia đáp: "Nữ Đế lên ngôi, trọng Phật tôn tăng, dân chúng cũng phần nhiều tín Phật, chúng ta có thể đến để độ hóa họ."
Cô nương áo xanh lặng lẽ nhìn hai vị hòa thượng gấp gáp đi qua con đường trạm dịch.
Có vẻ nàng đã nảy ra một ý tưởng.
"Lạc Dương, già lam, Nữ Đế, tín đồ... Chi bằng ta đến Lạc Dương xem liệu có thể tìm lại ánh sáng đã mất của mình hay không."
Cô nương áo xanh lơ lửng bước xuống từ cây Bồ đề, nhẹ nhàng đứng dưới ánh trăng.
" alt="Truyện Phiêu Miểu 8">Truyện Phiêu Miểu 8
-
Nhận định, soi kèo Yarmouk vs Al
-
Truyện Nghịch Thiên Hệ Thống
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Galatasaray vs Konyaspor, 23h00 ngày 27/2: Hướng tới ngôi đầu
- Smartphone 8 lõi HTC Desire 616 giá chỉ 4 triệu đồng
- “Cuộc chiến” giữa tay cầm và bàn phím trong FIFA Online 3
- Truyện Xuyên Không Kì Cục Truyện
- Nhận định, soi kèo SLNA vs Công an Hà Nội, 18h00 ngày 1/3: Khách hoan ca
- Người chơi phát hình ảnh sex trực tiếp thông qua ... PlayStation 4
- Truyện Lời Nói Dối Của Đôi Mắt
- Google Glass có bản cập nhật mới
- Nhận định, soi kèo Al Khor vs Al
- 'Apple Trung Quốc' bán 11 triệu smartphone trong 3 tháng
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Al Jazira vs Dibba Al
- Truyện Song Kiếm
- Game Củ Hành: hé lộ dàn tướng “xấu trai mà đa tài”
- Khó đỡ với những tình huống gặp phải trong game online
- Nhận định, soi kèo RB Leipzig vs Mainz, 21h30 ngày 1/3: Đàn bò gặp khó
- Sao phim sex của Nhật là đại sứ game BEAT sắp về Việt Nam
- Truyện Phong Khí Quan Trường
- Vô hiệu hoá kẻ gian trộm xe máy bằng khóa điện tử Lock&Track
- Nhận định, soi kèo Yarmouk vs Al
- Giá Galaxy S5 xách tay thấp hơn hàng chính hãng 2 triệu đồng
- Rò rỉ thông số kỹ thuật Samsung Galaxy S5 Mini
- Hình ảnh bản mẫu điện thoại của Amazon lộ diện?
- Nhận định, soi kèo Auckland FC vs Adelaide United, 11h00 ngày 1/3: Vững vàng ngôi đầu
- Sư Thiếu Lâm không được chơi game!
- Truyện Bạn Học, Xin Đừng Để Ý Đến Tôi
- Acer ra mắt loạt laptop và máy All
- Soi kèo góc Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3
- Liên Minh Huyền Thoại chiêu mộ thanh niên nghiêm túc
- Võ Lâm Chi Mộng sẽ mang ưu đãi tặng tân thủ
- 8 thủ thuật hay trên trình duyệt Google Chrome
- 搜索
-
- 友情链接
-