Kèo MU vs Man City: Bẫy cửa trên, Quỷ đỏ dễ ôm hận
- Sẵn lợi thế sân bãi và lực lượng hùng hậu,èoMUvsManCityBẫycửatrênQuỷđỏdễômhậlịch âm 2023 nhưng chừng đó có thể là chưa đủ để đoàn quân HLV Jose Mourinho ca khúc khải hoàn trong trận derby Manchester lúc 18h30 hôm nay (10/9).
Với sự xuất hiện của Mourinho và những ngôi sao chất lượng tầm cỡ Ibrahimovic, Pogba, MU đã có màn khởi đầu như mơ khi đoạt Siêu cúp nước Anh và thắng liền 3 vòng đầu tiên ở sân chơi Ngoại hạng.
Nhờ đó, vị thế của bầy Quỷ đỏ được nâng lên đáng kể so với vài năm trở lại đây. Hai mùa gần nhất, dù được thi đấu tại Old Trafford, nhưng nhà cái cũng chỉ đánh giá MU ngang cơ so với Man City khi ra tỉ lệ kèo đồng banh (0:0).
![]() |
MU có lợi thế sân nhà nhưng sẽ không dễ để đánh bại Man City |
Năm nay, cán cân đã có phần đổi khác, khi đội bóng của Mourinho được đánh giá là cửa trên trong trận derby thành Manchester, qua tỉ lệ kèo chấp 0: 1/4.
Thực tế, MU đang lột xác và tạo được niềm tin khá lớn với người hâm mộ. Họ chắc chắn khâu phòng ngự nhờ phong độ tuyệt vời của Eric Bailly (cầu thủ MU hay nhất tháng 8).
Tuyến giữa trở nên cực kỳ cơ động với cặp đôi Pogba - Fellaini. Hàng công cũng sắc sảo hơn hẳn, nhờ Ibrahimovic sát thủ và Rashford luôn biết cách bừng sáng khi được trao cơ hội.
Mặc dù vậy, trên thị trường châu Á, giá tiền ăn của MU trong kèo chấp 1/4 đang được đẩy dần từ bỏ 98 xuống bỏ 94. Chứng tỏ, nhà cái phần nào hoài nghi về năng lực cũng như khả năng ẵm trọn 3 điểm của bầy Quỷ đỏ.
Về phần Man City, họ cũng có màn chạy đề-pa hoàn hảo với 3 chiến thắng. Điều đáng nói, hàng công The Citizens thi đấu thăng hoa, ghi đến 9 bàn, hiệu suất cao nhất tại giải Ngoại hạng tính cho đến thời điểm này.
![]() |
Cuộc đấu trí giữa Mourinho và Pep sẽ quyết định trận derby |
Làm khách ở Old Trafford, Guardiola có sự mất mát không hề nhỏ đó là việc chủ công Aguero vắng mặt, do phải chịu án treo giò 3 trận sau hành vi đánh nguội Winston Reid (West Ham).
Tuy nhiên, vị chiến lược gia người Tây Ban Nha đã ủ mưu và sẵn sàng tung ra những đòn đánh bất ngờ nhắm vào đối thủ. Qua 16 cuộc đấu trí trên băng ghế chỉ đạo, Guardiola mới chỉ 3 lần là bại tướng của Mourinho.
Tỷ lệ tài xỉu (tổng bản thắng) trận derby Manchester mà các nhà cái giao chỉ là 2 1/4, thấp bất thường nếu biết rằng, 9 cuộc chạm trán gần đây ở Old Trafford thì có đến 8 trận "nổ" 3 bàn thắng trở lên.
Không loại trừ hai đội sẽ nhập cuộc với thế trận chặt chẽ và đột biến chỉ đến sau giờ giải lao, với những nước cờ táo bạo trên sa bàn của hai vị HLV đình đám.
Tỷ lệ kèo: MU chấp 1/4 (0: 1/4)
Tài xỉu: 2 1/4
Lựa chọn kèo: Man City và xỉu
Dự đoán: Man City thắng 1-0
* T.A
![]() Lịch thi đấu bóng đá Ngoại hạng Anh vòng 4 VietNamNet xin gửi tới quý độc giả lịch thi đấu và lịch phát sóng trực tiếp vòng 4 Ngoại hạng Anh mùa giải 2016/2017, với tâm điểm là trận derby thành Manchester. 相关推荐
|
![]() |
Canon F-1 High Speed Motor Drive. Ảnh: Popphoto. |
Nếu như EOS-1D X đang khiến nhiều người phải thán phục vì tốc độ chụp siêu nhanh lên tới 14 khung hình mỗi giây thì có lẽ sẽ phải bất ngờ thêm một lần nữa khi biết rằng máy ảnh chụp tốc độ tương tự đã có cách đây gần 30 năm. Mẫu máy ảnh này cũng do Canon giới thiệu.
F-1 High Speed Motor Drive xuất hiện vào năm 1984 và chủ yếu được sử dụng tại Thế vận hội mùa đông (Winter Olympics). Mẫu máy ảnh này được tích hợp hai gói pin tương đối lớn gắn ở phía dưới máy và tốc độ chụp lên tới 14 khung hình mỗi giây. Điều này tương đương với việc máy chụp một cuộn phim 36 kiểu chỉ trong vòng 2,57 giây.
" alt="Máy ảnh chụp nhanh như EOS" src="![]() |
Canon F-1 High Speed Motor Drive. Ảnh: Popphoto. |
Nếu như EOS-1D X đang khiến nhiều người phải thán phục vì tốc độ chụp siêu nhanh lên tới 14 khung hình mỗi giây thì có lẽ sẽ phải bất ngờ thêm một lần nữa khi biết rằng máy ảnh chụp tốc độ tương tự đã có cách đây gần 30 năm. Mẫu máy ảnh này cũng do Canon giới thiệu.
F-1 High Speed Motor Drive xuất hiện vào năm 1984 và chủ yếu được sử dụng tại Thế vận hội mùa đông (Winter Olympics). Mẫu máy ảnh này được tích hợp hai gói pin tương đối lớn gắn ở phía dưới máy và tốc độ chụp lên tới 14 khung hình mỗi giây. Điều này tương đương với việc máy chụp một cuộn phim 36 kiểu chỉ trong vòng 2,57 giây.
" class="thumb"> Máy ảnh chụp nhanh như EOS2025-03-22 19:10Ngọc Yên định thần lại. Cố gắng chen qua đám đông.
-Sư phụ!!!
Nàng hét toáng, giọng khàn đặc. Cố gắng tiến gần hơn, nhưng hình bóng kia đã biến mất, mùi hương thanh thanh của trúc dần dần tan vào không khí. Liễu Linh thấy thái độ kì lạ, nắm tay Ngọc Yên.
-Tỷ, sao vậy?
Ngọc Yên quay lại nhìn Liễu Linh.
"Mùi hương đặc biệt đó... Mùi hương của trúc... Chẳng lẽ nhầm người... "
Nàng nhìn đám đông, thất vọng cười gượng gạo với Liễu Linh.
-Không có gì, về thôi...
Trong lòng còn hơi rối bời, nhưng nàng không muốn nghĩ nhiều, nếu là sư phụ sẽ quay lại, nàng tự nhủ mình đã lầm. Liễu Linh thấy trạng thái thất thường của Ngọc Yên, không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng đi theo.
-Sư phụ, hình như vừa rồi có người gọi Người.
Nam nhân khoảng chừng 20 tuổi với khuôn mặt khá thanh tú nói với người bên cạnh.
-Ta biết, nhưng chúng ta không cần để ý, lúc thích hợp sẽ gặp lại... Ta còn việc quan trọng hơn phải làm...
Giọng nói thanh thanh, dịu mát như màu xanh của trúc, mái tóc đen có một phần bạc, gương mặt thanh nhã thoát tục, cảm giác như không phải người thường.
Người bên cạnh không hiểu, nhưng cũng không nhiều lời.
Hai con người đi hai ngã ngược nhau, mỗi bên một tâm trạng.
Đi trên con đường về nhà trọ cũ, Ngọc Yên không ngừng suy nghĩ dù không muốn. Liễu Linh không dám nói gì, không khí trên đường về vô cùng ảm đạm.
Đến nơi, hai gương mặt quen thuộc, ông chủ và tên tiểu nhị. Hôm nay, chúng lại tròn mắt ngạc nhiên, hôm qua mới dẫn về một cô nương nay lại là một tiểu thư đồng. Chúng tròn mắt nhìn nhau. Lại cùng suy nghĩ.
"Tên này là biến thái, hôm kia thân thiết với đàn ông, ngày qua đem về một cô gái, hôm nay lại có một thư đồng... Quả thật biến thái... "
Một tên không ngần ngại, hỏi thẳng Ngọc Yên.
-Quan gia, không phải lúc ra ngoài đi cùng một cô nương sao?
Nàng không còn muốn trả lời những câu hỏi nhạt nhẽo như vậy, chỉ trả lời ngắn gọn.
-Đi rồi...
Chúng sửng sốt, không ngờ một công tử nho nhã như vầy lại bỏ con gái nhà lành. Đúng thật là biến thái!
Liễu Linh nhìn sắc mặt hai người họ phì cười.
"Thế mà không nhận ra mình, đúng là hai kẻ ngốc...!"
Ngọc Yên không muốn nghĩ nhiều nữa định thần quay lại nhìn Liễu Linh.
-Hôm nay ta rất vui, cảm ơn muội...
Liễu Linh nghe thấy thở phào, tâm trạng nhẹ nhõm hơn hẳn, tâm trạng Ngọc Yên lúc nãy không tốt làm cô vô cùng lo lắng.
Đi đến phòng, hai người nhẹ nhõm, kết thúc một buổi đi chơi đầy tâm trạng.
-Muội đi nghỉ sớm đi, mai còn khởi hành...
Liễu Linh gật đầu, ngáp một hơi dài, lăn lên giường ngủ luôn. Nàng cũng cởi y phục rồi ngủ. Căn phòng chỉ có một giường nên nàng chọn nằm ở dưới, may mà có chăn dự phòng, không thì trời đêm lạnh chết.
"A... "
Ngực Ngọc Yên lại nhói đau. Cơn đau còn hơn khi nãy. Mồ hôi đầm đìa trên trán, tay quặp lại đau đớn. Nàng tự trấn an.
"Bình tĩnh, ngủ sẽ quên cơn đau... Sẽ quên... "
Ngọc Yên bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Nàng thấy mình đang đứng giữa khoảng không vô định, tối tăm và còn mặc đồ hiện đại. Nàng không sợ hãi, cố đi về một phương hướng không xác định. Ánh sáng dần thay cho bóng tối, cảnh vật tươi đẹp hiện ra. Ngọc Yên đang đi trên con đường toàn hoa mẫu đơn, cơn gió nhè nhẹ cùng mùi thơm của hoa làm người ta khoan khoái. Nàng cảm giác rất dễ chịu khác hẳn cơn đau vừa rồi.
Hoa vẫn rơi, trái tim người cũng tan.
Người đi mất chỉ mình ta ở lại.
Không nhớ, không hoài, cũng không mong...
Chúng ta cách xa nhau ngàn vạn dặm....
Tiếng hát và đàn tranh văng vẳng bên tai, nghe tha thiết, ngọt ngào, đầy lưu luyến. Nàng bắt đầu chú ý tới cái đình nhỏ đằng xa, tiếng hát quen thuộc bắt nguồn từ đó. Nàng tới càng gần, tấm lụa mỏng phất phơ trong gió, lộ người con gái đang đánh đàn tranh.
"Nhìn quen quá..."
Nàng cố gắng tiến đến, càng ngày càng gần. Giọng hát trong trẻo làm mê say lòng người, Ngọc Yên khẽ rung động.
Đã đến nơi, Ngọc Yên không ngại vén chiếc mành che. Nàng vô cùng kinh ngạc, cô gái đứng trước mặt giống mình như đúc chỉ khác trang phục. Nàng không nói gì, để nàng ta tiếp tục đàn. Bài hát được tiếp tục, nàng vẫn sững sờ đứng nhìn.
"Chắc chắn đây là Ngọc Yên thực sự... Sao nàng ta lại ở đây, mà đây là đâu vậy. Rất giống tiên cảnh... "
Nàng đang rối rắm, thì bài hát cũng ngừng. Tiếng đánh đàn không còn nữa, nếu nói thì tài đánh đàn này phải là số một.
- Hàn Ngọc Yên...
Giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu đầy thiện cảm từ cô gái đối diện. Nàng ta đứng dậy, hai người đối mặt nhau, y hệt như đứng trước gương trừ phần áo quần. Nàng khẽ run.
-Cô là Ngọc Yên, chủ thân xác...
" alt="Truyện Quý Phi Bỏ Trốn" src="Nàng sững sờ nhìn bóng đen đang hoà tan vào dòng người.
"Mùi hương của trúc, là sư phụ... "
Ngọc Yên định thần lại. Cố gắng chen qua đám đông.
-Sư phụ!!!
Nàng hét toáng, giọng khàn đặc. Cố gắng tiến gần hơn, nhưng hình bóng kia đã biến mất, mùi hương thanh thanh của trúc dần dần tan vào không khí. Liễu Linh thấy thái độ kì lạ, nắm tay Ngọc Yên.
-Tỷ, sao vậy?
Ngọc Yên quay lại nhìn Liễu Linh.
"Mùi hương đặc biệt đó... Mùi hương của trúc... Chẳng lẽ nhầm người... "
Nàng nhìn đám đông, thất vọng cười gượng gạo với Liễu Linh.
-Không có gì, về thôi...
Trong lòng còn hơi rối bời, nhưng nàng không muốn nghĩ nhiều, nếu là sư phụ sẽ quay lại, nàng tự nhủ mình đã lầm. Liễu Linh thấy trạng thái thất thường của Ngọc Yên, không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng đi theo.
-Sư phụ, hình như vừa rồi có người gọi Người.
Nam nhân khoảng chừng 20 tuổi với khuôn mặt khá thanh tú nói với người bên cạnh.
-Ta biết, nhưng chúng ta không cần để ý, lúc thích hợp sẽ gặp lại... Ta còn việc quan trọng hơn phải làm...
Giọng nói thanh thanh, dịu mát như màu xanh của trúc, mái tóc đen có một phần bạc, gương mặt thanh nhã thoát tục, cảm giác như không phải người thường.
Người bên cạnh không hiểu, nhưng cũng không nhiều lời.
Hai con người đi hai ngã ngược nhau, mỗi bên một tâm trạng.
Đi trên con đường về nhà trọ cũ, Ngọc Yên không ngừng suy nghĩ dù không muốn. Liễu Linh không dám nói gì, không khí trên đường về vô cùng ảm đạm.
Đến nơi, hai gương mặt quen thuộc, ông chủ và tên tiểu nhị. Hôm nay, chúng lại tròn mắt ngạc nhiên, hôm qua mới dẫn về một cô nương nay lại là một tiểu thư đồng. Chúng tròn mắt nhìn nhau. Lại cùng suy nghĩ.
"Tên này là biến thái, hôm kia thân thiết với đàn ông, ngày qua đem về một cô gái, hôm nay lại có một thư đồng... Quả thật biến thái... "
Một tên không ngần ngại, hỏi thẳng Ngọc Yên.
-Quan gia, không phải lúc ra ngoài đi cùng một cô nương sao?
Nàng không còn muốn trả lời những câu hỏi nhạt nhẽo như vậy, chỉ trả lời ngắn gọn.
-Đi rồi...
Chúng sửng sốt, không ngờ một công tử nho nhã như vầy lại bỏ con gái nhà lành. Đúng thật là biến thái!
Liễu Linh nhìn sắc mặt hai người họ phì cười.
"Thế mà không nhận ra mình, đúng là hai kẻ ngốc...!"
Ngọc Yên không muốn nghĩ nhiều nữa định thần quay lại nhìn Liễu Linh.
-Hôm nay ta rất vui, cảm ơn muội...
Liễu Linh nghe thấy thở phào, tâm trạng nhẹ nhõm hơn hẳn, tâm trạng Ngọc Yên lúc nãy không tốt làm cô vô cùng lo lắng.
Đi đến phòng, hai người nhẹ nhõm, kết thúc một buổi đi chơi đầy tâm trạng.
-Muội đi nghỉ sớm đi, mai còn khởi hành...
Liễu Linh gật đầu, ngáp một hơi dài, lăn lên giường ngủ luôn. Nàng cũng cởi y phục rồi ngủ. Căn phòng chỉ có một giường nên nàng chọn nằm ở dưới, may mà có chăn dự phòng, không thì trời đêm lạnh chết.
"A... "
Ngực Ngọc Yên lại nhói đau. Cơn đau còn hơn khi nãy. Mồ hôi đầm đìa trên trán, tay quặp lại đau đớn. Nàng tự trấn an.
"Bình tĩnh, ngủ sẽ quên cơn đau... Sẽ quên... "
Ngọc Yên bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Nàng thấy mình đang đứng giữa khoảng không vô định, tối tăm và còn mặc đồ hiện đại. Nàng không sợ hãi, cố đi về một phương hướng không xác định. Ánh sáng dần thay cho bóng tối, cảnh vật tươi đẹp hiện ra. Ngọc Yên đang đi trên con đường toàn hoa mẫu đơn, cơn gió nhè nhẹ cùng mùi thơm của hoa làm người ta khoan khoái. Nàng cảm giác rất dễ chịu khác hẳn cơn đau vừa rồi.
Hoa vẫn rơi, trái tim người cũng tan.
Người đi mất chỉ mình ta ở lại.
Không nhớ, không hoài, cũng không mong...
Chúng ta cách xa nhau ngàn vạn dặm....
Tiếng hát và đàn tranh văng vẳng bên tai, nghe tha thiết, ngọt ngào, đầy lưu luyến. Nàng bắt đầu chú ý tới cái đình nhỏ đằng xa, tiếng hát quen thuộc bắt nguồn từ đó. Nàng tới càng gần, tấm lụa mỏng phất phơ trong gió, lộ người con gái đang đánh đàn tranh.
"Nhìn quen quá..."
Nàng cố gắng tiến đến, càng ngày càng gần. Giọng hát trong trẻo làm mê say lòng người, Ngọc Yên khẽ rung động.
Đã đến nơi, Ngọc Yên không ngại vén chiếc mành che. Nàng vô cùng kinh ngạc, cô gái đứng trước mặt giống mình như đúc chỉ khác trang phục. Nàng không nói gì, để nàng ta tiếp tục đàn. Bài hát được tiếp tục, nàng vẫn sững sờ đứng nhìn.
"Chắc chắn đây là Ngọc Yên thực sự... Sao nàng ta lại ở đây, mà đây là đâu vậy. Rất giống tiên cảnh... "
Nàng đang rối rắm, thì bài hát cũng ngừng. Tiếng đánh đàn không còn nữa, nếu nói thì tài đánh đàn này phải là số một.
- Hàn Ngọc Yên...
Giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu đầy thiện cảm từ cô gái đối diện. Nàng ta đứng dậy, hai người đối mặt nhau, y hệt như đứng trước gương trừ phần áo quần. Nàng khẽ run.
-Cô là Ngọc Yên, chủ thân xác...
" class="thumb"> Truyện Quý Phi Bỏ Trốn2025-03-22 18:58
