游客发表
发帖时间:2025-01-19 23:23:27
Có dấu hiệu bị bệnh phổi từ nhỏ nhưng khát khao được đứng trên bục giảng,ótxathầygiáomangbabệnhhiểmnghèophảigửiconlênchùkết quả bóng đá ngoại hạng anh hôm nay Phạm Xuân Thanh quyết tâm thi vào Trường ĐH Sư phạm (ĐH Huế). Tốt nghiệp năm 2008, Thanh vào Bình Phước sinh sống và trúng tuyển vào dạy Vật lý, Trường THPT Chu Văn An, Chơn Thành, Bình Phước.
Theo đuổi sự nghiệp dạy chữ, thầy Thanh mong muốn được cống hiến sức mình cho sự nghiệp giáo dục, tận tâm dạy chữ cho những đứa trẻ nơi thầy sinh sống. Thế nhưng niềm mong mỏi lớn nhất của thầy phải dừng lại khi căn bệnh ngày càng nặng thêm.
Ở tuổi 35 nhưng thân thể thầy Phạm Xuân Thanh khô héo vì mang ba bệnh hiểm nghèo |
Sau 2 năm đứng lớp, sức khoẻ suy kiệt, thầy Thanh được ban giám hiệu trường sắp xếp bằng cách chuyển qua phòng thiết bị thí nghiệm. Vật dụng quen thuộc mà các giáo viên và học sinh thấy thầy Thanh luôn mang theo hàng ngày là chiếc bình oxy điện phòng những lúc khó thở.
Để cứu lá phổi, thầy Thanh từng 2 lần lên bàn mổ nhưng không có kết quả. Các bệnh viện từ trung ương tới địa phương không có nơi nào không đặt chân tới.
Theo chẩn đoán từ bác sĩ, thầy Thanh mắc chứng bệnh khô phổi, xơ hóa, thủng màng phổi, dẫn tới tắc nghẽn động mạch, suy hô hấp giai đoạn cuối. Điều trị phổi một thời gian, cơ thể bị tàn phá dẫn tới suy tim, hở van 3 lá ¾ cùng bệnh xơ gan.
“Bác sĩ bảo không có cách nào cứu chữa bệnh của tôi. Nếu phẫu thuật sẽ tử vong ngay trên bàn mổ nên chỉ duy trì sự sống được ngày nào hay ngày đó bằng cách ngắt cơn. Mỗi lần như vậy phải sử dụng kháng sinh liều cao” thầy Thanh nói trong khó nhọc.
Mang trên mình 3 căn bệnh hiểm nghèo, mỗi tháng thầy Thanh vào viện 2-3 lần. Thầy nói rằng, bệnh viện như là ngôi nhà thứ hai. Đợt điều trị dài nhất kéo dài tới hơn 2 tháng, ngắn nhất cũng gần 1 tháng.
Quê gốc ở xã Liên Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, từ ngày vào Bình Phước dạy học, lấy vợ rồi sinh con, gia đình thầy Thanh đều phải đi ở trọ. Bệnh tật hành hạ, nhập viên liên miên, sau nhiều năm chữa trị dai dẳng, gia đình thầy Thanh nay đã khánh kiệt. Bố mẹ hai bên làm nghề nông, nhà cửa xơ xác, lụp xụp, tài sản không có gì đáng giá. Mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào thu nhập từ chiếc xe bán nước mía lề đường của vợ, nhưng ngày nhiều nhất cũng chỉ được một trăm ngàn đồng.
Nhà bố mẹ ở quê thầy Phạm Xuân Thanh |
Vợ chăm chồng không đủ, nhưng vẫn phải chăm lo cho 2 đứa con còn nhỏ tuổi, vợ chồng thầy Thanh phải gửi một đứa con 4 tuổi vào chùa, đứa bé 2 tuổi ngày ngày theo mẹ đi bán nước mía.
Chi phí mỗi lần nhập viên tốn hàng chục triệu đồng, chưa kể tiền mua thuốc. 6 triệu đồng thu nhập của cả 2 vợ chồng mỗi tháng, phải dành ít nhất 1,5 triệu tiền thuốc, chưa kể tiền bình oxy ở nhà, tiền điện chạy bình oxy, viện phí.
Thầy Thanh bùi ngùi: “may mắn nhà trường tạo điều kiện cho chuyển sang phòng thí nghiệm, nên tôi có thể mang theo bình oxy để thở. Thế nhưng với sức khỏe hiện tại chắc tôi sẽ phải nằm trong đội ngũ tinh giản. Quanh năm nằm viện nên từ tháng 11/2019 tôi không còn được nhận lương nữa mà chuyển qua chế độ bảo hiểm”.
Cũng từ ngày vào Bình Phước, thầy Thanh chưa một lần về quê hương, một phần vì không có điều kiện, một phần đi đâu cũng phải mang bình oxy theo nên không đủ sức. Trong tiềm thức, thầy Thanh khao khát được sống và đứng trên bục giảng dạy chữ cho học sinh nhưng ước mơ ấy giờ quá xa vời.
Thầy Thanh chỉ có một ước nguyện, có thể sống được lâu hơn một chút, để “được ngắm con thêm một ngày cũng quý lắm”, và để làm điểm tựa tinh thần cho người vợ trẻ đã dành cả thanh xuân vì chồng.
Tuệ Minh
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:相关内容
随机阅读
热门排行
友情链接