Kết quả U23 châu Á 2020 hôm nay 14
Lịch Thi Đấu Giải vô địch U23 Châu Á 2020 | ||||||||
Ngày | Giờ | Đội | Tỉ số | Đội | Vòng | Kênh | ||
13/01 | ||||||||
13/01 | 17:15 | UAE | ![]() | 2:0 | ![]() | Triều Tiên | D | |
13/01 | 20:15 | Jordan | ![]() | 0:0 | ![]() | Việt Nam | D | |
14/01 | ||||||||
14/01 | 20:15 | Thái Lan | ![]() | 1:1 | ![]() | Iraq | A | Xem video |
14/01 | 20:15 | Úc | 1:1 | ![]() | Bahrain | A | Xem video |
(责任编辑:Bóng đá)
Soi kèo phạt góc Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Chủ nhà lép vế
Đây là khu đô thị bán khép kín đầu tiên được quy hoạch bài bản tại Đông Triều (Quảng Ninh). Với quy mô 4,5 ha, dự án có tổng 191 căn liền kề xây 5 tầng và 15 biệt thự tiêu chuẩn 3 tầng, được thiết kế theo phong cách Nhật Bản. Fujisan Đông Triều dự kiến bàn giao thô và hoàn thiện mặt ngoài vào quý I/2026.
" alt="Fujisan Đông Triều hưởng lợi từ vị trí trung tâm thành phố" />Fujisan Đông Triều hưởng lợi từ vị trí trung tâm thành phốThương hiệu Anessa vừa tổ chức sự kiện "Anessa Sunshine Project" vào sáng 3/11, tại Sân vận động Thống Nhất, quận 10, TP HCM. Đây là một phần trong chuỗi hoạt động liên quan đến bóng đá do Anessa phối hợp cùng Liên đoàn Bóng đá Nhật Bản (JFA), Liên đoàn Bóng đá TP HCM (HFF) tổ chức với sự hướng dẫn của 20 huấn luyện viên chuyên nghiệp được đào tạo bởi JFA.
" alt="Hàng trăm trẻ em tham gia sự kiện Anessa Sunshine Project" />Hàng trăm trẻ em tham gia sự kiện Anessa Sunshine ProjectGiữa tình hình căng thẳng leo thang tại Trung Đông, trong đó có xung đột giữa Israel và lực lượng Hezbollah tại Lebanon, Đại sứ quán Việt Nam tại Ai Cập kiêm nhiệm Lebanon ngày 30/7 khuyến cáo công dân Việt Nam không nên đến Lebanon vào thời điểm hiện nay.
Những công dân đang sinh sống ở Lebanon, nếu không có công việc thực sự quan trọng và cấp thiết ở nước sở tại, nên cân nhắc rời khỏi nước này khi các chuyến bay thương mại vẫn còn hoạt động.
" alt="Việt Nam khuyến cáo an toàn cho công dân tại Israel, Lebanon" />Việt Nam khuyến cáo an toàn cho công dân tại Israel, LebanonNhận định, soi kèo Heidenheim vs Monchengladbach, 21h30 ngày 1/3: May mắn không mỉm cười
- Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Ain, 23h15 ngày 27/2: Đổi vị
- Món ngon: Đậu phụ hấp thịt băm vừa ngon lại rất đậm đà
- 'Squid Game' nhận ba đề cử Quả Cầu Vàng 2022
- Bí mật đáng sợ của chồng tôi trong điện thoại
- Soi kèo phạt góc Valladolid vs Las Palmas, 03h00 ngày 1/3
- Gặp vợ cũ đi siêu thị thiếu tiền, chồng cười nhạt định rút ví trả thay
- Bi kịch của những 'cô dâu nuôi'
- 8 bí quyết vàng giúp hôn nhân bền chặt
-
Nhận định, soi kèo Ludogorets Razgrad vs Botev Plovdiv, 23h00 ngày 27/2: Khó có bất ngờ
Hoàng Ngọc - 27/02/2025 10:05 Nhận định bóng ...[详细]
-
Người đàn ông miền Tây chi trăm triệu nuôi đàn cá 'hoang' dưới sông
Xem clip:
Hơn 1 năm qua, đàn cá tra tự nhiên đổ về rạch Ông Chưởng sinh sống, được anh Đinh Vũ Tâm (51 tuổi, ở xã Long Kiến, huyện Chợ Mới, An Giang) nuôi dưỡng và bảo vệ.
Điều kỳ lạ là đàn cá hàng nghìn con này sống hoàn toàn ngoài tự nhiên trên rạch Ông Chưởng. Mỗi khi nghe tiếng anh Tâm cầm cây gõ vào mạn tàu, đàn cá bơi về, nổi lên ăn như “thú cưng”.
Đàn cá tra tự nhiên đến "nương nhờ" tại bến nước nhà anh Tâm hơn 1 năm qua. Anh Tâm cho hay, gia đình anh có 7 chiếc tàu chuyên chở thuê cho các chủ nuôi vịt chạy đồng, thu nhập và đời sống không giàu hơn ai.
Chiều 30 Tết năm 2020, anh xuống bến sông sau nhà cột lại tàu để tối chuẩn bị cùng gia đình đón giao thừa. “Lúc cột tàu xong, tôi rửa tay thì thấy đàn cá bu lại đông, xoáy tròn trên mặt nước, cá lúc đó chỉ bằng ngón tay.
Ngồi xem đàn cá một lúc thì tôi đi lên nhà. Sáng hôm sau, xuống rửa tay, cá bu lại nhiều hơn. Tôi lấy thức ăn lấy rải cho chúng ăn thử không ngờ cá đớp liên tục”, anh Tâm kể.
Đàn cá hàng nghìn con rất dạn dĩ sống ở khúc sông sau nhà anh Tâm. Kể từ đó, anh Tâm mua thức ăn về cho cá ăn. Có lẽ do được anh Tâm cho ăn, bảo vệ, không đánh bắt nên cá kéo về ngày càng đông, lâu ngày thành đàn lớn. Trong đó, ngoài phần lớn là cá tra thì còn nhiều loại khác như: chim trắng, he…
Mỗi ngày đàn cá ăn hết ít nhất 3 bao thức ăn, mỗi bao 260 nghìn đồng. Anh Tâm cho biết, xem đàn cá như thú cưng nên suốt thời gian qua anh chưa bao giờ làm tổn hại chúng hay bắt cá đem bán, làm thịt.
Anh cũng không làm lưới chặn đàn cá lại mà mặc cho chúng bơi tự do ở ngoài sông. Để cá có nơi trú ẩn, tránh người khác đến đánh bắt, anh Tâm dành hẳn 1 chiếc tàu neo đậu cố định dưới sông.
Anh ước tính đàn cá hiện tại khoảng 15 tấn. Con nhỏ khoảng 1kg, lớn nhất khoảng 5kg.
Anh Tâm - người đàn cá. Vì số lượng cá nhiều như thế nên mỗi ngày anh Tâm tốn khoảng gần 800 nghìn đồng để mua thức ăn cho cá ăn.
“Trung bình, mỗi ngày đàn cá ăn ít nhất 3 bao thức ăn. Giá mỗi bao thức ăn dao động khoảng 260 nghìn đồng, tính ra mỗi ngày tôi bỏ tiền túi 780 nghìn đồng. Thấy đàn cá tự nhiên đẹp nên tôi chấp nhập bỏ tiền ra mua thức ăn cho chúng. Nhưng nói thật về lâu dài sợ không đủ khả năng mua thức ăn nuôi chúng nữa…”, anh Tâm chia sẻ.
Anh Tâm không ngăn lưới nên đàn cá bơi thoải mái ngoài sông.
Dù vậy anh Tâm không có ý định bắt đàn cá này mà chỉ để ngắm chúng như ngắm thú cưng. “Bây giờ, đàn cá quen đến mức tôi có thể sờ vào đầu chúng mỗi khi cho ăn. Mỗi khi thấy bóng tôi là chúng lượn lờ đòi ăn", anh Tâm chia sẻ.
Nghe tin đàn cá về dưới bến sống nhà anh Tâm nên nhiều người kéo đến để tận mắt ngắm nhìn. Nhiều người sau khi xem xong thì mua thức ăn gửi lại để anh Tâm cho cá ăn.
Tuy nhiên, khi biết đàn cá về sống dưới bến sông nhà anh Tâm, nhiều người dùng xiệt điện, chài, lưới đến bắt cá vì họ nói "chim trời cá nước, ai bắt được mới ăn".
“Lúc đó, tôi chỉ biết năn nỉ họ đừng bắt cá. Mình nói thì có người họ bỏ đi, nhưng cũng có người vẫn cố bắt cá. Họ nói cá sông ai bắt cũng được. Năn nỉ được thì mừng, còn không được thì lo lắm, lo đàn cá bị đánh bắt chúng sợ rồi bỏ đi”, anh Tâm nói.
Anh Tâm cho biết, có nhiều người đến đánh bắt đàn cá, nên rất mong cơ quan chức năng đặt biển cấm tại đoạn sông đàn cá sinh sống. Anh nói thêm, chính quyền địa phương đã nhiều lần đến xem và hỏi thăm về đàn cá của anh. “Mấy anh làm việc ở xã, huyện bảo nếu thấy ai đến bắt đàn cá thì gọi điện báo sẽ có người xuống xử lý ngay. Nhưng khổ những người xuyệt, cào điện toàn đêm khuya, rạng sáng, giờ đó mà gọi báo thì kỳ quá. Chưa kể người làm nghề đánh bắt cá đa phần khó khăn, mình báo công an thì họ bị phạt không khác gì “phá nồi cơm của họ”, anh Tâm nói.
Gần đây, ngành chức năng tỉnh An Giang nói với anh Tâm sẽ đặt biển cấm đánh bắt cá tại khu vực gần bến sông nhà của anh.
“Đợi lâu quá mà chưa thấy ai cấm biển đánh bắt cá nên tôi cũng hơi sốt ruột”, anh Tâm nói và cho rằng, mong muốn lớn nhất lúc này là mong được ngành chức năng đặt biển cấm đánh bắt cá để bảo vệ đàn thú cưng của mình, và cũng góp phần bảo vệ nguồn lợi thủy sản tự nhiên của vùng.
Đàn cá sống nhờ tại bến đò
Còn tại Đồng Tháp, khoảng 1 năm qua, người dân qua lại bến đò An Thạnh – Long Khánh B, huyện Hồng Ngự, rất ngạc nhiên khi thấy đàn cá sông hàng nghìn con về đây trú ngụ.
Đàn cá kéo về bến đò ở huyện Hồng Ngự (Đồng Tháp) sống và được người dân bảo vệ, không cho đánh bắt Đàn cá này rất dạn dĩ, chọn vịnh nước nhỏ trên sông Tiền, nằm ngay bến đò - nơi tàu ghe thường xuyên lui tới làm nơi ăn, chốn ở. Do quá thích thú và muốn giữ đàn cá sông ở lại lâu hơn, nhiều người dân trong khu vực đã mua thức ăn cho cá.
Nhiều người đi đò ngang còn mua thức ăn cho cá ăn. Được dẫn dụ, cá ngoài sông kéo về ngày càng nhiều hơn. Dần dần, đàn cá trú ngụ ngay bến đò đã gây sự chú ý của nhiều người. Bà con trong khu vực này thay nhau canh giác, bảo vệ đàn cá.
Mùa tát đìa bắt cá đồng, đem nướng trui thơm nức ở miền Tây
Mùa khô tới, nước trên đồng cạn, cá rút xuống đìa trú ẩn. Lúc này, người dân miền Tây lại tát đìa để bắt cá.
" alt="Người đàn ông miền Tây chi trăm triệu nuôi đàn cá 'hoang' dưới sông" /> ...[详细] -
Bắc Giang, rồi mọi chuyện sẽ qua
Dưới đây là những dòng nhật ký của Thảo trên trang facebook cá nhân hướng về quê hương.
Ngày... tháng 5/2021
Vân Trung, Việt Yên quê em, mọi người vẫn đang gồng mình chống dịch. Xe cứu thương vẫn ra vào liên tục.
Ai có gạo góp gạo, ai có rau góp rau...
Ai bị cách ly thì ở nhà, ai không bị thì đi giúp cộng đồng chống dịch...
Nhìn lương thực tập kết nhiều vậy thôi nhưng không thấm gì so với số công nhân đang cách ly tại thôn.
Mọi người cố lên, chúng ta sẽ tiếp tục đánh thắng trận này. Cả nước vẫn đang hướng về Bắc Giang...
Người dân ở xã Vân Trung, Việt Yên, Bắc Giang sắp xếp lương thực được cộng đồng ủng hộ Ngày... tháng 5/2021
Đêm, tiếng còi xe cứu thương vẫn hú inh ỏi. Vừa có chiếc cứu thương đi ra, giờ lại có xe đi vào.
- Hình như nhà H.H vừa có công nhân bị "bế" đi.
- Kia chiếc nữa kìa, nhà T.Đ sao ấy.
Cứ mỗi lần tiếng còi xe cứu thương rú lên, những người dân ở cạnh lại thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn xem nhà ai có người dương tính Covid-19 bị đón đi.
Nửa đêm, lại có tiếng còi rú lên của xe cứu thương. Một người hàng xóm lại được "bế đi" vì tiếp xúc gần F0 Chỉ cần nhìn thấy xe cứu thương chẳng may dừng lại trước cửa một lát thôi (có thể họ xác định lại vị trí) cũng khiến những người ở gần cảm thấy sợ hãi. Khi chiếc xe đi qua, họ lại thở phào trong lo lắng.
“May quá, không phải nhà mình”, “Nhà bên kia rồi mọi người ạ”… các công nhân, chủ nhà trọ nhắn nhau qua những group chat.
Gần 2 giờ sáng, xe cứu thương vẫn ra vào tấp nập. Âm thanh quá quen thuộc thời gian này nhưng mỗi lần rú lên vẫn khiến người dân sợ hãi.
Ai cũng lo không biết liệu xóm trọ nhà mình có người nhiễm không. Mọi người nhắc nhau, thôi đi ngủ, trời sắp sáng rồi…
Các cá nhân, những nhà hảo tâm, đội tình nguyện, các đoàn y, bác sĩ,... trên cả nước vẫn đang dốc lòng vì Bắc Giang.
Rồi chúng ta sẽ vượt qua...!
Ngày... tháng 5/2021
Đến ngày 27/5, Bắc Giang đã có 1543 người nhiễm Covid-19. Con số ấy khiến Bắc Giang trở thành tỉnh có số người nhiễm covid-19 lớn nhất cả nước từ trước đến nay. Toàn bộ hệ thống chính trị và nhân dân trong tỉnh đang đồng lòng chống dịch. Con số "khủng" ấy cũng xuất phát từ sự dũng cảm và trách nhiệm của Bắc Giang trước nguy cơ bùng phát dịch bệnh.
Người dân ở 57 tỉnh trong cả nước đang lao động và làm việc tại các khu công nghiệp ở Bắc Giang. Nếu Bắc Giang cho dừng hoạt động các khu công nghiệp sớm để công nhân các tỉnh trở về địa phương, chắc chắn, số lượng bệnh nhân Covid-19 của tỉnh không đến mức kỷ lục như vậy.
Tuy nhiên, Bắc Giang đã không làm như vậy. Bắc Giang chỉ đóng cửa các khu CN khi đã xét nghiệm cho hơn 140.000 công nhân, đưa các ca dương tính đi điều trị, đưa các F1 đi cách ly. Những người âm tính hoặc nghi ngờ được đưa về nơi ở, cách ly tại nhà, có chính quyền kiểm soát...
Bắc Giang đã không vội vã để công nhân trở về các địa phương. Đó là sự lựa chọn khó khăn. Nhưng, không thể có sự lựa chọn khác. Vì, khi chấp nhận gánh chịu rủi ro về mình, Bắc Giang đã mong có thêm 1 sự an toàn hơn cho cả nước, cho cộng đồng, để dịch bệnh không lây lan ra diện rộng. Đó không chỉ là sự dũng cảm, đó còn là trách nhiệm với dân tộc của những người lãnh đạo.
Sự dũng cảm và trách nhiệm ấy của Bắc Giang khiến cho số lượng người nhiễm Covid-19 tăng nhanh.
Nhưng Bắc Giang không đơn độc! Cả nước đang hướng về Bắc Giang. Những chiến sĩ áo trắng ở thành phố mang tên Bác, ở Hải Phòng, Quảng Ninh, Hải Dương, Hà Nội,... với hàng ngàn y bác sỹ dốc sức trên tuyến đầu chống dịch.
Hàng chục ngàn người đang tình nguyện rời xa gia đình, xa những người thân yêu để phục vụ công tác chống dịch ở Bắc Giang.
Rất nhiều người đã ủng hộ về tiền, nhu yếu phẩm... cho những khu cách ly và bệnh viện dã chiến ở Bắc Giang.
Đặc biệt, chàng trai Đặng Minh Trí lái xe cứu thương vượt 600 km ra Bắc Giang tình nguyện chống dịch với tâm nguyện "hết dịch mới về".
Tất cả mọi người đang hướng về tâm dịch Bắc Giang với tất cả lo lắng, yêu thương...
Bắc Giang cố lên! Chúng ta sẽ vượt qua! Mọi chuyện rồi sẽ qua...
Dương Thị Thảo(xã Vân Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang)
Thầy giáo nhắn vợ làm y tá ở tâm dịch Bắc Giang: Đừng khóc nhé!
"Mình phải tắt máy nhanh khi vợ gọi điện nói chuyện với con, vì mình sợ cô ấy sẽ khóc, khóc vì nhớ con", thầy giáo có vợ làm y tá đang công tác ở tâm dịch Bắc Giang, trải lòng.
" alt="Bắc Giang, rồi mọi chuyện sẽ qua" /> ...[详细] -
Nói yêu em hơn cả mạng sống, được hứa cho mảnh đất anh lập tức phụ tình
Chúng em yêu nhau đã 2 năm rồi, gia đình bạn bè đều biết. Gia cảnh anh rất bình thường nhưng tính anh hiền lành chịu khó nên em thương. Hai năm bên nhau, đời con gái của em cũng đã trao cho anh, hai đứa chỉ chờ ngày cưới.
Em làm thợ may, anh không có công việc ổn định nên cứ thấy có gì có thể kiếm lời thì anh sẽ xoay xở để mua đi bán lại ở giữa kiếm chút đỉnh. Cuộc sống không mấy dư dả nhưng tụi em thương nhau, có tháng nào anh thiếu trước hụt sau thì em bù cho anh tiêu, đến tháng anh kiếm được nhiều thì lại mang tiền dư ra cho em giữ.
Em không tiêu xài hoang phí, hầu như tiền anh đưa em đều giữ lại chờ ngày hai đứa kết hôn, rồi sinh con còn có chút vốn nuôi con và dự phòng cho cuộc sống.
Anh nói đời này anh thật may mắn vì yêu được người con gái tần tảo như em, nói anh yêu em hơn cả mạng sống của mình vì nếu không có em, anh xác định thà rằng anh chết. Em tin tưởng lắm vào tình yêu của mình.
Vậy mà, mới đây anh nói chúng em nên chia tay, anh muốn chọn con đường riêng và anh sẽ lấy vợ. Nhà người ta hứa cho anh mảnh đất nếu cưới cô gái đó. Nghe nói cô ấy là người tình trường rất kinh khủng, cặp hết người này đến người khác, cuối cùng lại trót lỡ có bầu với một người là dân đầu gấu, gia đình không đồng ý, muốn cô ấy ngay lập tức lấy chồng.
Nhà đó hay bỏ mối hàng cho người yêu em, thấy anh cũng hiền lành nên nhắm anh làm con rể, hứa cho anh tài sản nếu giúp họ hợp thức hóa cái thai sắp không còn giấu được. Vậy là, tự nhiên em trở thành kẻ mất người yêu.
Em khóc nhiều lắm, em lo cho anh, sống với người vợ như thế anh làm sao mà hạnh phúc được. Em còn lo anh không đối phó nổi với gã đàn ông đầu gấu kia nếu anh ta muốn giành giật vợ con.
Mảnh đất vài tỷ đúng là giá trị thật, nhưng tiền to lớn đến thế sao nếu so với tình cảm của chúng em trong hai năm vừa qua? Giờ anh ấy quyết đoạn tình với em. Em gọi điện, nhắn tin anh không nghe, em đến tận nhà muốn gặp nói chuyện thì anh sửng cồ đuổi em về, nói anh sắp lấy vợ, đừng theo phá hỏng hôn sự của anh nữa.
Em không biết anh đang nghĩ gì nữa, hay anh đang có khó khăn gì mà không thể chia sẻ cùng em?
Bố mẹ em đều rất buồn và căm giận anh, họ nói em nên quên "thằng đểu" đó đi, nhưng trên đời này, nếu gặp người mình yêu hết lòng, ở bên nhau như vậy rồi nói quên là quên được ngay thì dễ dàng quá… Em vô cùng đau khổ.
Theo Dân Trí
Phía sau việc cô gái chia tay vì chê bạn trai không còn là... trai tân
Tìm hiểu nhau một thời gian, có tình cảm nhưng cuối cùng Hồng từ chối tiến xa hơn trong mối quan hệ với Thành với lý do anh không còn là... trai tân. Nhưng thực tế chỉ người trong cuộc mới hiểu.
" alt="Nói yêu em hơn cả mạng sống, được hứa cho mảnh đất anh lập tức phụ tình" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Wolves, 22h00 ngày 1/3: Đả bại Bầy sói
Hoàng Ngọc - 01/03/2025 10:50 Nhận định bóng ...[详细]
-
Sếp cố tình 'đụng chạm' vợ nhưng chồng tôi im lặng
Chúng tôi cưới nhau được 4 năm, hai vợ chồng mỗi người làm một nơi nên ít có thời gian gần gũi. Thương tôi một mình vừa làm việc vừa chăm con nhỏ ở thành phố nên chồng tôi cố gắng chạy vạy chuyển công tác về gần vợ con.
Cuối cùng, chồng tôi cũng xin được về công ty tổng ở thành phố này, gần vợ con, thu nhập cũng cao hơn nên chúng tôi vui lắm. Chồng rủ tôi đi cùng đến nhà ông trưởng phòng - người trực tiếp quản lý, để cảm ơn. Ông rất vui vẻ và quý chồng tôi, chỉ nhận quà (một ít trái cây), còn phong bì thì trả lại.
Ông còn ân cần nói: “Cô chú còn trẻ, còn nhiều cái lo toan nên không phải phong bì phong bao gì nhé, anh em sống vì cái tình”. Nghe nói vậy, chồng tôi vui, tôi cũng mừng cho anh có người sếp tốt. Ra về, tôi xin phép được mời vợ chồng ông đến nhà tôi chơi ăn bữa cơm thân mật, ông đồng ý.
Hôm đó là Chủ Nhật, chồng tôi mời thêm hai người bạn cùng phòng tới nhà ăn cơm. Tôi đi chợ, mua đồ về tất bật nấu nướng. Bữa cơm vui vẻ có vợ chồng tôi cùng ông trưởng phòng và 2 nhân viên cùng phòng chồng tôi. Trong suốt bữa ăn, người sếp cứ nhìn làm tôi ngại, ông còn hết lời khen đồ ăn tôi nấu. Ông bảo: “Phòng mình lần sau liên hoan cần gì phải đi đâu xa cho mệt, cứ về nhà chú D (tên chồng tôi) vừa ngon, vừa sạch". Mọi người cũng hào hứng đồng ý.
Tôi cứ nghĩ ông trưởng phòng nói vậy cho vui, ai dè nửa tháng sau chồng tôi báo Chủ Nhật này sinh nhật trưởng phòng, ông muốn về nhà mình liên hoan. Tôi khó chịu bảo: "Sao sinh nhật không liên hoan tại nhà ông ấy hay ra nhà hàng, lại về nhà mình?". Chồng tôi an ủi tôi: “Tại em nấu ăn ngon, với lại anh mới về nên sếp nói sao mình cứ nghe vậy đi”. Tôi khó chịu nhưng vì chồng cũng đồng ý.
Bữa sinh nhật đó có sếp và thêm 4 người trong phòng của công ty chồng tôi. Ông trưởng phòng tới nhà tôi sớm hơn cả những nhân viên khác. Thấy vợ chồng tôi đang lúi húi trong bếp, ông cũng xuống góp một tay mặc dù vợ chồng tôi nói không cần.
Ông còn quay sang nói với tôi: “Nay sinh nhật anh, ai lại để em vất vả”, tôi chỉ cười trừ cho qua. Tôi đứng rán đồ ăn, ông đứng nhặt rau bên cạnh mà cứ sát vào người tôi. Tôi dịch ra, ông lại lấn tới. Khi sắp đồ ăn, tự nhiên người sếp dùng tay phủi phủi trên lưng tôi rồi chạm cả vào mông tôi, vừa phủi vừa nói: “Em chạm vào đâu mà áo bẩn hết này”. Tôi vừa ngại vừa khó chịu, né người ra nhưng ông ta coi như không thấy thái độ của tôi.
Vào bữa ăn, ông kêu tôi rót rượu rồi nói tôi phải uống. Tôi không muốn uống nhưng chồng lại động viên. Suốt bữa ăn, ông sếp cứ nhìn tôi chằm chằm đến chồng tôi cũng nhận ra.
Tôi khó chịu thật sự, tối đó, tôi nói với chồng rằng sếp của anh có vấn đề. Anh lại an ủi tôi bỏ qua bởi giờ anh mới về, cần ông ấy nâng đỡ. Vì công việc của chồng, tôi cố nín nhịn cho qua.
Hôm nay đi làm về, chồng thông báo phòng tổng kết quý 2, sếp của anh lại muốn tổ chức liên hoan tại nhà chúng tôi. Tôi thực sự không muốn chút nào, cũng không muốn gặp ông sếp đó. Tôi phải làm sao để tránh được việc này?
Phương Quế
Thư ký trẻ và cái kết đắng ngắt cho mối tình 'già nhân ngãi, non vợ chồng' với sếp
Thư kí cặp bồ với giám đốc, mối quan hệ nếu khéo giấu thì bên ngoài khó phát hiện, khó đàm tiếu, vì vậy tôi sống đủ đầy không cần nghĩ đến lương thưởng và bắt đầu nuôi mộng tìm được danh phận...
" alt="Sếp cố tình 'đụng chạm' vợ nhưng chồng tôi im lặng" /> ...[详细] -
Cụ bà 80 tuổi 7 năm may chăn, quần áo tặng người nghèo
Video: Cụ bà 80 tuổi tình nguyện may chăn, quần áo tặng người nghèo
Con cắt vải, mẹ may, cháu đem tặng
Cơn mưa nặng hạt kéo đến, cụ bà Trần Thị Vàng (còn gọi là bà Tư, 80 tuổi, ở huyện Bình Chánh, TP.HCM) không màng để ý. Bà lặng lẽ ngồi trong căn chòi lá trống trước hở sau may chăn, quần áo tặng người nghèo.
Chân phải đều đều đạp bàn máy may, bà nói: “Tôi may như vậy đã 7 năm rồi. Trước đây, tôi chỉ ráp, nối các mảnh vải vụn lại thành chăn để tặng cho người cần. Sau này, sợ tôi vất vả, con gái mua vải mới cho tôi may”.
Ngày còn nhỏ, gia đình bà Tư rất nghèo. Cha mẹ cho bà đi học may để sau này "có cái nghề lận lưng". Về sau, khi các con yên bề gia thất, bà vẫn nhớ đến nghề cũ.
7 năm trước, thấy cánh thợ may vứt bỏ nhiều vải vụn, bà tiếc hùi hụi. Thế rồi, bà nảy ra ý định tận dụng số vải này may thành chăn tặng người nghèo.
7 năm qua, bà Trần Thị Vàng cùng người con gái thứ 6 tình nguyện mua vải về may chăn, quần áo để tặng người nghèo. Mỗi khi được cánh thợ may cho vải, bà lại mày mò phân loại rồi ráp, nối từng mảnh lại với nhau thành những tấm chăn lớn. May xong, bà gấp, xếp gọn gàng, đóng bao chờ dịp gửi cho các đoàn từ thiện.
“Lần đầu tiên, tôi gửi tặng chăn là khi ra thăm ngôi chùa ở tỉnh Đồng Nai. Chùa nuôi rất nhiều trẻ lang thang cơ nhỡ, người già neo đơn. Tôi ngỏ lời với sư trụ trì là muốn tặng chùa 50 cái chăn tự may. Nghe vậy, sư trụ trì vui lắm. Sư thầy rất hoan nghênh”, bà Tư chia sẻ.
Thấy việc làm của mình được đón nhận, bà Tư hạnh phúc đến nỗi như “trẻ, khỏe ra chục tuổi”. Bà tiếp tục nhận vải vụn về tỉ mẩn phân loại rồi miệt mài may. Thấy mẹ ráp, nối vải vụn vừa mất thời gian vừa mệt, người con gái thứ 6 của bà tình nguyện bỏ tiền mua vải mới về cùng bà cắt, may chăn.
Bà Tư kể: “Sợ tôi vất vả nên con đi mua vải mới về cho tôi may. Mỗi lần như thế, con mua cả cây vải dài 50m. May chăn bằng vải mới nhanh, đẹp và được nhiều hơn may bằng vải vụn. Mỗi ngày, tôi có thể may được trên chục cái chăn từ những cây vải mới như thế này”.
Dù đã 80 tuổi nhưng khi may đồ, bà Tư không cần dùng kính lão, đôi tay vẫn rất khéo léo. “Tuy nhiên, phải nhờ người con gái thứ 6 giúp căng, đo, cắt vải vì nó dài quá, một mình tôi không làm được. Thấy tôi may tặng người nghèo, con cũng mua máy may, kê sát bàn của tôi. Mỗi sáng, nếu rảnh rỗi, con cũng ngồi may cùng tôi. Mấy năm nay, mẹ con tôi vẫn cùng nhau may như thế”, bà Tư chia sẻ thêm.
Trong năm 2020, bà đã may và trao tặng cho các hội, nhóm từ thiện trên 1.000 cái chăn từ nhiều loại vải do con gái mua về. Tuổi đã cao nên bà không thể tự mình đi tặng chăn. Bà nhờ người cháu nội trực tiếp đem đi tặng người nghèo mỗi đêm.
“Người ta đắp chăn, lòng tôi cũng ấm”
Bà Tư nói: “Tôi bảo cháu nội là chiều tối, sau khi đi làm về thì lấy xe, chở chăn đi tặng người nghèo. Hễ thấy ai ngồi ngoài đường hay đi lang thang, cháu lấy chăn tặng người ta. Chiều nào đi làm về, cháu cũng chở chăn đi tặng”.
“Hai năm nay, thấy việc làm có ý nghĩa nên cháu tự nguyện lấy chăn đi tặng thường xuyên. Dịp Tết vừa qua, cháu cũng chở 50 cái chăn do tôi may đi tặng người nghèo. Cháu còn rủ thêm bạn đi cùng rồi mua thêm 50 cái bánh bao. Các cháu đi rong ruổi trên các tuyến đường, thấy người nghèo, lang thang thì tặng 1 cái chăn kèm theo 1 cái bánh bao”, bà Tư kể thêm.
Bà nói rằng, càng may bà càng thấy yêu thích và khỏe ra. Dẫu được con gái mua vải mới để may chăn, bà Tư vẫn giữ thói quen nhận vải vụn, vải lỗi từ thợ may, công ty may mặc. Đối với những loại vải vụn không thể dùng để may thành chăn, bà biến chúng thành những bộ quần áo trẻ em nhỏ xinh.
Bà nói: “Các miếng vải vụn, vải lỗi quá mỏng không phù hợp cho việc may chăn, tôi đem may thành quần áo trẻ em. May cái này lâu hơn, tôi phải nhờ con dâu cắt vải. Con gái thứ 9 thấy thế cũng đòi đem về nhà vắt sổ để tôi may cho nhanh. Nhưng tôi nghĩ đem về nhà, con bận công việc, làm lâu nên tôi cứ để đây, tự tay làm”.
Cứ thế, một ngày mới của bà Tư bắt đầu bằng việc dậy sớm dùng bữa sáng. Con cho gì, bà dùng nấy. Con chưa kịp chuẩn bị, bà ăn vội miếng cơm nguội rồi ra căn chòi lá ngồi đạp máy may. Mỏi lắm bà mới đặt lưng lên chiếc võng mắc sẵn phía sau bàn may nằm nghỉ, lướt web giải trí.
Mỗi ngày, bà có thể may thành phẩm trên chục cái chăn từ những tấm vải được cô con gái của bà mua về như thế này. Bà nói, 80 tuổi nhưng mắt vẫn tốt, may chăn, quần áo hay sử dụng điện thoại thông minh đều không cần phải dùng kính lão. “Càng may, tôi càng thấy khỏe. Một ngày, nếu chịu khó, tôi có thể may được mười mấy cái chăn”, bà Tư dí dỏm chia sẻ. Bà cũng khoe vừa may thêm được rất nhiều chăn cùng hơn 50 bộ quần áo trẻ em.
Bà Tư rất thích may quần áo trẻ em bởi bà biết, nhiều cháu bé ở vùng sâu vùng xa còn chưa đầy đủ quần áo. Thế nên, vừa qua, khi có đoàn từ thiện đến xã Hòa Tân (huyện Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk) tặng quà cho các gia đình khó khăn, ngoài gửi chăn, bà Tư còn gửi thêm những bộ quần áo cho trẻ em.
Bà Tư mong muốn có thể san sẻ được phần nào những khó khăn cho người nghèo bằng cách tặng họ chăn, quần áo tự may. Những đóng góp của bà đã được chính quyền, cơ quan chức năng huyện ghi nhận. Các cơ sở từ thiện, mái ấm, chùa…nhận chăn, quần áo miễn phí của bà Tư đều có thư ghi nhận, cám ơn.
Điều này khiến bà rất vui và luôn muốn gửi thêm được nhiều chăn, quần áo cho người cần. Bà tâm sự: “Bây giờ, tôi chỉ ước mong có đủ sức khỏe để tiếp tục công việc. Tôi luôn muốn may và gửi được nhiều chăn, quần áo hơn cho người nghèo, khó khăn. Bởi người ta đắp chăn, lòng tôi cũng ấm”.
Bài, ảnh, clip: Nguyễn Sơn
Bà U70 cầm biển giúp học sinh qua đường giữa nắng gắt Sài Gòn
Ngày 2 buổi, bất kể nắng gắt, mưa dầm, khi học sinh tan trường, bà Hai Trị lại cầm tấm biển ra đứng giữa làn xe ô tô chật cứng để xin đường, đưa các em về nhà an toàn.
" alt="Cụ bà 80 tuổi 7 năm may chăn, quần áo tặng người nghèo" /> ...[详细] -
Cô gái được chú ý trên mạng vì bức ảnh đang làm căn cước công dân
Hôm đó, cô vừa từ Hà Nội về Thanh Hóa đã vội đến nhà văn hóa thôn nộp sổ hộ khẩu, lấy dấu vân tay.
Hà Phương là sinh viên khoa Thanh Nhạc, ĐH Văn hóa Nghệ thuật Quân đội.
"Buổi tối, mọi người đi làm về muộn nên đến làm thẻ CCCD gắn chip khá đông. Mình đăng ký và chờ tới gần 22h mới làm xong. Hơn nữa, do da tay mình mỏng và ra mồ hôi nên bước lấy vân tay lâu, khiến anh công an khá vất vả”.
Nhắc đến những áp lực khi chụp ảnh căn cước công dân khiến nhiều cô gái "sợ hãi", Phương nói rằng không cảm thấy lo lắng. Hơn nữa, do được các chiến sĩ công an nhiệt tình chỉnh dáng ngồi, cách để tóc, khi chụp ảnh, cô rất vui và khá thoải mái.
Cô gái sinh năm 2000 cho biết thêm từ khi khoảnh khắc cô đi làm thẻ CCCD được đăng tải trên các diễn đàn, có khá nhiều người kết bạn và nhắn tin cho cô. Tuy nhiên, nữ sinh trường quân đội chỉ coi đây như kỷ niệm vui trong cuộc sống.
Theo Zing
Sau 7 năm, 'búp bê ảnh thẻ' vẫn đẹp thơ ngây, quyến rũ
Từng nổi tiếng nhờ gương mặt nhỏ nhắn, xinh xắn như búp bê thời còn đi học, cho tới nay 26 tuổi, Lê Lý Lan Hương (Hương Lê) vẫn nguyên nét thơ ngây, lại có thêm phần khí chất trưởng thành quyến rũ.
" alt="Cô gái được chú ý trên mạng vì bức ảnh đang làm căn cước công dân" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Myawady FC vs Yadanarbon FC, 16h30 ngày 27/2: Không thể gắng gượng
Hồng Quân - 26/02/2025 16:10 Nhận định bóng đ ...[详细]
-
Người phụ nữ Phú Thọ tìm lại chồng mất tích 13 năm nhờ xem Tiktok
Chị Đinh Thị Cường (áo tím, ngoài cùng bên trái) đang thuyết phục chồng lên xe trở về nhà. Ảnh chụp từ clip của chị Nguyễn Ánh Tuyết.
Kể về cuộc đời mình và 13 năm nuôi con vắng chồng, chị Cường bật khóc: “Chị khổ lắm!”.
Người phụ nữ dân tộc Mường chia sẻ, chị cưới anh Phú năm 28 tuổi, trong khi anh Phú mới 23. “Anh ấy ngày xưa đẹp trai lắm, lại hiền lành, chăm chỉ. Có nhiều người đến với tôi nhưng tôi vẫn chọn anh ấy dù nhà anh nghèo, bố lại là thương binh, chấn thương sọ não”.
Nhà anh Phú có 5 anh em, anh là cả. Lấy nhau về, chị sống cùng bố mẹ chồng và các em. Hai vợ chồng cùng nhau làm lụng. Chị làm đồng, còn anh thỉnh thoảng đi làm gạch với người ta. Cuộc sống vất vả nhưng chị Cường không có điểm gì chê trách chồng mình cho đến khi chị phát hiện anh có những biểu hiện bất thường.
Có những hôm anh Phú đi làm về khuya, chị Cường nằm trong gian buồng với con nhỏ thấy anh ở ngoài cười khành khạch, lại có tiếng lẩm bẩm nói chuyện. Lúc đầu, chị nghĩ bụng “hay lại đưa con nào về nhà”. Nhưng mấy lần, chị ra ngoài kiểm tra, chỉ thấy anh ngồi một mình. Chị chỉ nghĩ do anh uống rượu với anh em, bạn bè nên say.
Chỉ cho đến khi anh vừa cười vừa la hét, có hôm đánh chị tơi bời. Đánh xong, hôm sau anh lại bảo: “Tao đánh mày ư? Sao tao lại như thế nhỉ?”. Lúc tỉnh lúc mê, anh quên hết những việc mình đã làm.
Năm con trai anh chị 4 tuổi, bé gái mới 7 tháng tuổi, gia đình mới chính thức biết anh Phú bị bệnh tâm thần. Lúc này, anh đã không còn làm gì được nữa, chỉ biết đập phá nhà cửa, đi lang thang.
“Ngày ấy, hầu như đêm nào tôi cũng mang con sang ngủ nhờ anh em, làng xóm, không dám ngủ ở nhà. Có hôm, anh ấy còn sang tận nhà người ta kéo chân tôi ném xuống đất”.
Anh Phú trước khi bỏ trốn khỏi Trung tâm Bảo trợ xã hội. Sống trong sợ hãi, chị Cường đã đầu tắt mặt tối với 2 đứa con nhỏ, lại càng khổ sở hơn. Gần 7 năm sau, chị và gia đình chồng bàn bạc và quyết định đưa anh tới Trung tâm Bảo trợ xã hội nhờ Nhà nước chăm sóc để chị yên tâm làm ăn nuôi con.
Nhưng mới sống ở trung tâm được 3-4 tháng thì anh bỏ trốn. Năm lần bảy lượt chị lên trung tâm hỏi thăm tình hình của chồng thì lần nào cũng được người ta trả lời rằng: Chị cứ về đi. Anh ấy đã lên đây thì đã là người của chúng tôi. Chúng tôi sẽ có trách nhiệm tìm anh ấy về, khi nào tìm được chúng tôi sẽ báo.
Cứ thế, một phần chị tin tưởng vào trung tâm, một phần quá bận rộn kiếm sống nuôi con, mỗi năm chị lại lên trung tâm một lần để hỏi thăm tình hình về anh.
Cũng trong suốt 13 năm anh Phú mất tích, cứ chỗ nào báo về có người giống anh là chị lại lên đường. Xem được video trên mạng hay nhìn thấy hình ảnh của ai giống anh, chị cũng đều tìm đến tận nơi để xác minh xem có đúng chồng mình hay không. Chị vẫn nhớ như in trên ngực anh Phú có một hình xăm. Đó là dấu hiệu để chị nhận ra chồng mỗi khi ngờ vực.
Nuôi con một mình chỉ bằng nghề nông khiến cuộc đời chị trăm đường vất vả. Nhưng điều khiến người phụ nữ dân tộc Mường đau lòng hơn lại chính là miệng lưỡi thế gian chĩa vào mỗi khi có người đàn ông nào đó muốn đến với chị.
“Người ta nói ra nói vào, chỉ trích, vu oan cho tôi. Có nhiều người đàn ông đến với tôi - người đã có gia đình, người không, có cả người tử tế, có cả người đe doạ tôi, nhưng tôi đều không theo người ta. Với tôi, không ai tốt bằng anh Phú…” – chị tâm sự trong tiếng nấc nghẹn.
Anh Phú đi lang thang hàng chục năm nay ở Tuyên Quang. Ảnh: Nguyễn Ánh Tuyết Các con chị nay đều đã lớn. Cậu con trai sinh năm 2000, học xong phổ thông đã đi làm cho một công ty ở Vĩnh Phúc. Hiện con trai chị đang trong khu cách ly tập trung vì tiếp xúc với người dương tính với Covid-19 nên chưa được gặp bố. Còn bé gái nay đã học lớp 12. Chị bảo: “Con bé học không giỏi nhưng chăm học lắm. Tôi không có điều kiện nuôi con học tiếp. Tôi bảo cháu học xong cấp 3 thì đi làm công nhân”.
Từ tối hôm qua khi anh Phú về nhà, cô bé cứ xoắn xuýt lấy bố, thức mãi để chăm sóc cho bố mà không chịu đi ngủ.
Hôm qua, lần đầu tiên gặp lại chồng sau 13 năm, anh Phú không nhận ra vợ mình. “Khi tôi giục anh lên xe về nhà, anh bảo: ‘Cái bà này đi thả trâu đi!’”.
Về đến nhà, anh không nhận ra nhiều người thân, nhưng có người đeo khẩu trang, anh vẫn nhớ. Chị Cường mừng mừng tủi tủi và hi vọng vào những tiến triển tiếp theo của chồng.
Tối hôm qua, cả nhà chị đi ngủ rất muộn vì anh em, họ hàng tới hỏi thăm chật kín nhà. Trước khi về, các em của anh Phú đã lấy gỗ chèn cửa từ bên ngoài, nhưng sáng nay chị Cường ngủ thiếp đi, không biết anh dậy từ lúc nào. Mở mắt đã không thấy chồng trong nhà, chị lại hoảng hốt đi tìm. Hoá ra, anh Phú đang lang thang ngoài đường làng cách nhà 300-400 mét.
“Mừng thật nhưng cũng lo đấy. Bây giờ tôi không biết sắp tới sẽ phải làm như thế nào để giữ anh ấy ở yên trong nhà để tôi còn hầu hạ và đi làm kiếm ăn” - chị Cường tâm sự.
Hiện tại, ngoài công việc đồng áng, chị Cường còn bốc thuốc nam chữa bệnh cho người dân xa gần - cái nghề chị được thừa hưởng từ mẹ đẻ. Chị bảo, cuộc sống của gia đình hiện vẫn còn vất vả nhưng đã bớt khó khăn hơn trước.
Trước mắt, chị mới chỉ biết tận hưởng niềm vui của người vợ 13 năm mới tìm lại được chồng mình. Chị không quên người đã giúp chị tìm lại anh. “Đó là chị Nguyễn Ánh Tuyết. Chị ấy đã đưa chồng tôi về nhà, cho ăn uống, giữ anh ấy lại để đợi gia đình lên đón anh về. Tôi vô cùng biết ơn chị ấy”.
Nguyễn Thảo
Dự đám cưới con trai, bà mẹ phát hiện cô dâu là con gái ruột
Đôi khi những câu chuyện xảy ra ngoài đời thật có tình tiết còn kịch tính hơn cả các bộ phim truyền hình chúng ta từng xem trên màn ảnh nhỏ.
" alt="Người phụ nữ Phú Thọ tìm lại chồng mất tích 13 năm nhờ xem Tiktok" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Hà Tĩnh vs Thanh Hóa, 18h00 ngày 28/2: Những người khốn khổ
Du lịch xứ Thanh xóa bỏ định kiến, nắm lấy cơ hội ‘gắn sao’ trên bản đồ du lịch
“Dậm chân tại chỗ” vì đâu?
Trở về từ chuyến du lịch 3 ngày - 2 đêm đến Sầm Sơn, chị Thu Huyền (Đoàn Thị Điểm, Hà Nội) cho biết: “Đến đây vào đúng ngày cao điểm, chúng tôi phải thuê tạm một nhà khách để ở. Cơ sở vật chất dở tệ. Chưa kể, tâm lý không thoải mái vì lo bị chặt chém, uống từ quả dừa, ăn quả ổi hay ngồi ghế ở Sầm Sơn cũng phải hỏi kỹ giá tiền. Tôi không nghĩ gia đình mình sẽ quay lại đây cho đến khi du lịch, dịch vụ và mọi thứ phát triển hơn”.
Không ít du khách có tâm lý ngần ngại quay trở lại Thanh Hóa như gia đình chị Huyền. Mỗi năm, bình quân, du lịch biển Thanh Hóa chỉ đón chưa tới 90 ngày khách vào mùa hè. Tư tưởng “mài dao 9 tháng chém 3 tháng” của người dân nơi đây vẫn khiến nhiều du khách e sợ, dù vài năm gần đây, chất lượng dịch vụ của điểm đến đã được cải thiện đáng kể.
Sầm Sơn nói riêng và Thanh Hóa nói chung, vì thế, vẫn chưa thể xóa bỏ những định kiến trong du khách về một điểm đến nghèo nàn sản phẩm, trải nghiệm du lịch, dịch vụ chặt chém, hạ tầng yếu kém… Toàn tỉnh hiện có 925 cơ sở lưu trú, trong đó, chỉ 42 khách sạn từ 3-5 sao.
Chị Minh Anh (Thái Bình) cho biết: “Nhóm bạn tôi đã bàn nhau về chuyến du lịch 3 đêm cho kỳ nghỉ lễ nhưng thực sự Thanh Hóa ngoài tắm biển không có gì chơi, chúng tôi đã rút ngắn thời gian ở. Du lịch ở đây thiếu thốn trải nghiệm cho mọi lứa tuổi, ban đêm cũng không có hoạt động giải trí gì”.
Có diện tích lớn thứ 5 cả nước, nằm ở cửa ngõ nối liền Bắc Bộ với Trung Bộ, cách Thủ đô Hà Nội và Vùng kinh tế trọng điểm Bắc Bộ chỉ 150km về phía Nam, Thanh Hóa là một trong số ít các địa phương có đầy đủ 3 vùng địa lý ven biển, đồng bằng và trung du miền núi, đặc biệt là đường bờ biển dài 102 km. Xứ Thanh còn là vùng đất cổ, chiếc nôi của người Việt với 1.535 di tích lịch sử văn hóa, danh lam, thắng cảnh mang tầm quốc gia, quốc tế. Thanh Hòa giàu tiềm năng phát triển du lịch, điều đó không phải bàn cãi. Tuy nhiên, nhiều thập kỷ qua, những lợi thế về “đất” và “người” nơi đây vẫn chưa được khai thác đúng tầm.
Giai đoạn 2016 - 2020, Thanh Hóa đón khoảng 38,3 triệu lượt khách, tốc độ tăng trưởng bình quân đạt 5,4%/năm, trong đó khách quốc tế chỉ khoảng 906.760 lượt. So ngay với người “hàng xóm” Ninh Bình thôi, thật không khỏi ngậm ngùi. Từ năm 2016, lượng du khách đến Ninh Bình tăng 12% mỗi năm, doanh thu du lịch tăng 25,4%/năm. Tính riêng năm 2019, lượng khách quốc tế đến Ninh Bình đạt 970.000 lượt, nhiều hơn tổng lượng du khách quốc tế đến Thanh Hóa trong cả 5 năm.
Liều thuốc kỳ vọng cho căn bệnh trầm kha
Theo ông Nguyễn Văn Thi - Phó Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa, địa phương này có nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển du lịch nên thời gian gần đây, Thanh Hóa đã thu hút được rất nhiều dự án lớn với số vốn đầu tư khổng lồ nhằm “lột xác” nền du lịch tỉnh nhà.
Ông Thi kỳ vọng: “Nhiều dự án lớn từ các Tập đoàn lớn, đặc biệt là các “sếu đầu đàn” như Sun Group, Vingroup… chắc chắn khi hoàn thành xong sẽ giúp du lịch Thanh Hóa phát triển mạnh mẽ”. Đây cũng được kỳ vọng là liều thuốc mạnh chữa căn bệnh trầm kha của du lịch địa phương.
Đồng hành cùng khát vọng đổi thay của Thanh Hóa, Sun Group đã có chiến lược đầu tư tổng thể, bài bản tại tỉnh này, dựa trên kinh nghiệm hơn một thập kỷ “khoác áo mới” cho nhiều vùng đất ở Việt Nam. Sự hiện diện của sếu đầu đàn trong ngành du lịch Việt Nam tại Thanh Hóa đã đánh dấu bằng sự kiện khởi công dự án Quảng trường biển và tổ hợp đô thị du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng, vui chơi giải trí cao cấp biển Sầm Sơn trị giá hơn 1 tỷ USD vào cuối năm 2020.
Điểm nhấn của dự án này là các hạng mục quảng trường biển, trục đại lộ đẳng cấp với tổng vốn đầu tư gần 1.500 tỷ đồng. Theo đó, quảng trường biển Sầm Sơn có sức chứa lên đến hơn 10.000 người, trục đại lộ rộng 120m, dài 2,6 km, hứa hẹn sẽ trở thành trục đại lộ sầm uất với hệ thống dịch vụ du lịch đẳng cấp, về kiến trúc có thể sánh ngang với các đại lộ nổi danh thế giới như Broadway (Mỹ), Champs-Elysees (Pháp) hay Orchard Road (Singapore)… Tương lai, nơi đây sẽ là “trái tim” của đô thị biển - nơi diễn ra những lễ hội, sự kiện, phát triển kinh tế đêm, tạo động lực cho sự bứt phá của du lịch Thanh Hóa. Thậm chí, chưa đợi đến khi công trình đẳng cấp này hoàn thành, Sầm Sơn đã liên tục sôi động với carnival mùa hè do Sun Group tổ chức hai năm 2019, 2020. Và mới đây nhất, Tập đoàn này cũng đã đồng hành cùng địa phương khai mạc Lễ hội du lịch biển Sầm Sơn hoành tráng, dự kiến kéo dài hết mùa hè 2021 với nhiều hoạt động, sự kiện.
Cũng tại Sầm Sơn, Sun Group sẽ tiếp tục đầu tư tổ hợp vui chơi giải trí Sun World, khu đô thị sinh thái nghỉ dưỡng sông Đơ và chuỗi nhà phố thương mại, mini hotel, nhà ở cao cấp… Với tham vọng đưa Thanh Hóa thành “ngôi sao mới” trên bản đồ du lịch, Sun Group sẽ kiến tạo mô hình hệ sinh thái hội tụ đầy đủ các loại hình du lịch núi, biển, khoáng nóng,… trải rộng từ TP. Sầm Sơn đến các huyện Quảng Xương, Như Thanh…
Tương tự như cách đã tạo nên cuộc “đổi đời” ngoạn mục cho du lịch Đà Nẵng, Sa Pa, Quảng Ninh, Phú Quốc, Tây Ninh,… Sun Group sẽ tiếp tục sứ mệnh “khai mở”, góp phần đưa Thanh Hóa - “tọa độ vàng” tiếp theo lọt top các điểm đến hấp dẫn hàng đầu Việt Nam, từng bước vươn ra thế giới.
Doãn Phong
" alt="Du lịch xứ Thanh xóa bỏ định kiến, nắm lấy cơ hội ‘gắn sao’ trên bản đồ du lịch" />
- Nhận định, soi kèo Saoura vs Olympique Akbou, 23h00 ngày 27/2: Khách khởi sắc
- Nạn cỗ quê
- Những người có thể sống
- Ngoại binh thắng kiện HAGL
- Nhận định, soi kèo Napredak Krusevac vs Tekstilac Odzaci, 22h59 ngày 27/2: Trận đấu cân bằng
- Toyota Hilux Champ
- Cô gái Đắk Lắk lấy chồng Ấn Độ, ngày cưới không được cười to