Ngày 29/6 đánh dấu 10 năm điện thoại iPhone ra đời. Tuy nhiên, vẫn luôn tồn tại những quan điểm trái chiều về chiếc điện thoại biểu tượng này.

Bạn có thể coi iPhone là thiết bị mang tính cách mạng, thiết lập lại ngành công nghiệp điện thoại thông minh và phần lớn cuộc sống của chúng ta hay chỉ là một thiết bị với những chức năng được phóng đại quá mức.

Luôn có sự yêu, ghét xung quanh những chiếc iPhone.

Những trải nghiệm đột phá

Với nhiều người, iPhone là một công cụ để chạm tới đỉnh cao công nghệ. Những tín đồ đời đầu của Táo khuyết chắc hẳn không thể quên việc sử dụng Google Maps và Safari trên chiếc iPhone 3GS. Sự linh hoạt trong chuyển động và điều hướng giúp chúng bỏ xa những thiết bị khác cùng thời.

Khi hỏi mọi người về những trải nghiệm đáng nhớ nhất trên điện thoại, dù dễ chịu hay khó chịu, hầu hết câu trả lời đều nghe khá quen thuộc như Angry Birds và Clash of Clans, Instagram và Instapaper, WhatsApp và Snapchat, Netflix và Spotify… và đương nhiên là Twitter, Facebook.

Apple không tạo ra những ứng dụng này nhưng đóng vai trò then chốt giúp chúng được tạo ra và giúp chúng trở nên phổ biến.

iPhone mang lại cho người dùng những trải nghiệm ấn tượng khó quên. Ảnh: CNET

Nhìn iPhone như một hiện tượng làm thay đổi cuộc sống. Những gì nổi bật không phải ánh nắng mặt trời phản chiếu từ các cạnh kim loại của mẫu điện thoại này mà là những ứng dụng đang chạy trên nó.

Đó là những lúc bạn nhận tin nhắn Telegram từ người bạn phương xa lúc đêm khuya hay tải ngay lập tức lên mạng xã hội những bức ảnh tuyệt đẹp.

iPhone phần lớn là đột phá phần cứng, một tác phẩm điêu khắc kỳ công được cấu thành từ silic, nhôm và thủy tinh. Tuy nhiên, mẫu điện thoại này đã tạo ra một khái niệm mới về máy tính di động, thứ có thể làm thay đổi cả những thiết kế về máy tính truyền thống, bởi những phần mềm được tạo ra để tối ưu hóa khả năng của nó.

Những cái bắt tay làm nên thành công cho iPhone

Không thể phủ nhận iPhone cũng được kế thừa những kỳ tích công nghệ của những ông lớn khác. Máy ảnh của iPhone, dù là sản phẩm được các kỹ sư của Apple dày công phát triển, nhưng nó cũng có sự góp sức của những chuyên gia hàng đầu từ Nokia.

Nếu không có ARM, công ty chuyên trách về thiết kế chip xử lý của di động, liệu iPhone có được ngày hôm nay? Nếu thiếu công nghệ xử lý đồ họa, liệu iPhone có mượt mà đến vậy? Hay iPhone sẽ ra sao nếu thiếu chip Samsung và màn hình LG?

Dù Apple đang nỗ lực giảm phụ thuộc vào bên ngoài nhiều nhất có thể nhưng rõ ràng, iPhone không thể thành danh nếu thiếu những sự hợp tác trong quá khứ và cả tương lai.

Apple nổi danh là công ty kiêu ngạo và thận trọng quá mức. Để vượt qua Apple, các đối thủ của Táo khuyết buộc phải đi nhanh và liều lĩnh. Điều đó thường đồng nghĩa với thất bại hoặc công nghệ thiếu hoàn hảo. Đi sau, Apple tránh được vết xe đổ của đối thủ và mang về cho mình sự hoàn mỹ nhất.

Apple luôn muốn những chiếc iPhone luôn hoàn hảo nhất có thể. Ảnh: Stuff

Sự độc đáo của Apple không nằm ở chỗ làm ra những thứ tốt đẹp bằng chiếc iPhone mà thực chất là tạo ra nền tảng để những thứ tốt đẹp có thể xảy ra. Giống như một quốc gia với những chính sách thân thiện cho các nhà đầu tư, Apple đã kích thích và thu hút các nhà phát triển để họ làm những công việc phức tạp nhất như gieo hạt, đa dạng hóa và mở rộng hệ sinh thái của Apple.

Không thể chối cãi Apple chỉ tạo ra một phần rất nhỏ trong số 2,2 triệu ứng dụng trên App Store. Tuy nhiên, những thiết bị sử dụng hệ điều hành iOS vẫn có mọi thứ, từ các ứng dụng giải trí đơn thuần tới những sản phẩm chuyên môn hóa cao.

Thay vì tạo ra từng sản phẩm, Apple cung cấp cho những người tài năng và ham mày mò những công cụ và một nền tảng phần cứng tuyệt vời để thỏa sức phát triển phần mềm.

Silicon, nhôm hay thủy tinh là những thứ bạn có thể tìm thấy rải rác khắp nhà bếp. Chúng phong phú và không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, Apple đã sử dụng những vật liệu này và tạo nên một tác phẩm đặc biệt, tạo ra cuộc cách mạng về vật liệu trong ngành công nghiệp điện thoại di động.

Nếu bạn từng yêu thích những chiếc điện thoại iPhone năm 2007, 2010 hay chiếc điện thoại thời thượng ngày nay, bạn nên biết ơn Apple bởi sự dẫn đầu trong ngành công nghiệp thiết kế này.

Ra đời trong thời điểm cạnh tranh khốc liệt nhất trên thị trường điện thoại, Apple thực sự thành công khi làm những thứ quen thuộc trở nên khác biệt nhưng đơn giản với người dùng. Chính vì thế, Apple luôn cạnh tranh, học hỏi, cộng tác và hưởng lợi với nhiều bên. Cách mạng iPhone thuộc về Apple, nhưng không chỉ có Apple trong cuộc cách mạng ấy.

iPhone 3G - smartphone cách mạng của Apple

Theo Zing

" />

Chuyện yêu, ghét xung quanh những chiếc iPhone

Bóng đá 2025-01-28 00:42:31 613

Ngày 29/6 đánh dấu 10 năm điện thoại iPhone ra đời. Tuy nhiên,ệnyêughétxungquanhnhữngchiếgiải bóng đá vô địch ý vẫn luôn tồn tại những quan điểm trái chiều về chiếc điện thoại biểu tượng này.

Bạn có thể coi iPhone là thiết bị mang tính cách mạng, thiết lập lại ngành công nghiệp điện thoại thông minh và phần lớn cuộc sống của chúng ta hay chỉ là một thiết bị với những chức năng được phóng đại quá mức.

Luôn có sự yêu, ghét xung quanh những chiếc iPhone.

Những trải nghiệm đột phá

Với nhiều người, iPhone là một công cụ để chạm tới đỉnh cao công nghệ. Những tín đồ đời đầu của Táo khuyết chắc hẳn không thể quên việc sử dụng Google Maps và Safari trên chiếc iPhone 3GS. Sự linh hoạt trong chuyển động và điều hướng giúp chúng bỏ xa những thiết bị khác cùng thời.

Khi hỏi mọi người về những trải nghiệm đáng nhớ nhất trên điện thoại, dù dễ chịu hay khó chịu, hầu hết câu trả lời đều nghe khá quen thuộc như Angry Birds và Clash of Clans, Instagram và Instapaper, WhatsApp và Snapchat, Netflix và Spotify… và đương nhiên là Twitter, Facebook.

Apple không tạo ra những ứng dụng này nhưng đóng vai trò then chốt giúp chúng được tạo ra và giúp chúng trở nên phổ biến.

iPhone mang lại cho người dùng những trải nghiệm ấn tượng khó quên. Ảnh: CNET

Nhìn iPhone như một hiện tượng làm thay đổi cuộc sống. Những gì nổi bật không phải ánh nắng mặt trời phản chiếu từ các cạnh kim loại của mẫu điện thoại này mà là những ứng dụng đang chạy trên nó.

Đó là những lúc bạn nhận tin nhắn Telegram từ người bạn phương xa lúc đêm khuya hay tải ngay lập tức lên mạng xã hội những bức ảnh tuyệt đẹp.

iPhone phần lớn là đột phá phần cứng, một tác phẩm điêu khắc kỳ công được cấu thành từ silic, nhôm và thủy tinh. Tuy nhiên, mẫu điện thoại này đã tạo ra một khái niệm mới về máy tính di động, thứ có thể làm thay đổi cả những thiết kế về máy tính truyền thống, bởi những phần mềm được tạo ra để tối ưu hóa khả năng của nó.

Những cái bắt tay làm nên thành công cho iPhone

Không thể phủ nhận iPhone cũng được kế thừa những kỳ tích công nghệ của những ông lớn khác. Máy ảnh của iPhone, dù là sản phẩm được các kỹ sư của Apple dày công phát triển, nhưng nó cũng có sự góp sức của những chuyên gia hàng đầu từ Nokia.

Nếu không có ARM, công ty chuyên trách về thiết kế chip xử lý của di động, liệu iPhone có được ngày hôm nay? Nếu thiếu công nghệ xử lý đồ họa, liệu iPhone có mượt mà đến vậy? Hay iPhone sẽ ra sao nếu thiếu chip Samsung và màn hình LG?

Dù Apple đang nỗ lực giảm phụ thuộc vào bên ngoài nhiều nhất có thể nhưng rõ ràng, iPhone không thể thành danh nếu thiếu những sự hợp tác trong quá khứ và cả tương lai.

Apple nổi danh là công ty kiêu ngạo và thận trọng quá mức. Để vượt qua Apple, các đối thủ của Táo khuyết buộc phải đi nhanh và liều lĩnh. Điều đó thường đồng nghĩa với thất bại hoặc công nghệ thiếu hoàn hảo. Đi sau, Apple tránh được vết xe đổ của đối thủ và mang về cho mình sự hoàn mỹ nhất.

Apple luôn muốn những chiếc iPhone luôn hoàn hảo nhất có thể. Ảnh: Stuff

Sự độc đáo của Apple không nằm ở chỗ làm ra những thứ tốt đẹp bằng chiếc iPhone mà thực chất là tạo ra nền tảng để những thứ tốt đẹp có thể xảy ra. Giống như một quốc gia với những chính sách thân thiện cho các nhà đầu tư, Apple đã kích thích và thu hút các nhà phát triển để họ làm những công việc phức tạp nhất như gieo hạt, đa dạng hóa và mở rộng hệ sinh thái của Apple.

Không thể chối cãi Apple chỉ tạo ra một phần rất nhỏ trong số 2,2 triệu ứng dụng trên App Store. Tuy nhiên, những thiết bị sử dụng hệ điều hành iOS vẫn có mọi thứ, từ các ứng dụng giải trí đơn thuần tới những sản phẩm chuyên môn hóa cao.

Thay vì tạo ra từng sản phẩm, Apple cung cấp cho những người tài năng và ham mày mò những công cụ và một nền tảng phần cứng tuyệt vời để thỏa sức phát triển phần mềm.

Silicon, nhôm hay thủy tinh là những thứ bạn có thể tìm thấy rải rác khắp nhà bếp. Chúng phong phú và không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, Apple đã sử dụng những vật liệu này và tạo nên một tác phẩm đặc biệt, tạo ra cuộc cách mạng về vật liệu trong ngành công nghiệp điện thoại di động.

Nếu bạn từng yêu thích những chiếc điện thoại iPhone năm 2007, 2010 hay chiếc điện thoại thời thượng ngày nay, bạn nên biết ơn Apple bởi sự dẫn đầu trong ngành công nghiệp thiết kế này.

Ra đời trong thời điểm cạnh tranh khốc liệt nhất trên thị trường điện thoại, Apple thực sự thành công khi làm những thứ quen thuộc trở nên khác biệt nhưng đơn giản với người dùng. Chính vì thế, Apple luôn cạnh tranh, học hỏi, cộng tác và hưởng lợi với nhiều bên. Cách mạng iPhone thuộc về Apple, nhưng không chỉ có Apple trong cuộc cách mạng ấy.

iPhone 3G - smartphone cách mạng của Apple

Theo Zing

本文地址:http://account.tour-time.com/news/816e399108.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo MU vs Rangers, 3h00 ngày 24/1: Quỷ đỏ mất nanh

Nhận định, soi kèo Al Urooba vs Dibba Al

Mỗi chúng ta, ai cũng có những ký ức sâu đậm về gia đình, người thân, nhất là những bậc sinh thành. Ấn tượng sâu sắc trong tôi là người cha hiền lành chăm chỉ và người mẹ tần tảo, đảm đang.

Đặc biệt cha mẹ tôi giàu lòng nhân ái và cũng luôn giáo dục cho con cháu sống sao có nghĩa, có tình. Ngày xưa, nhà tôi rất nghèo không có ruộng cấy, trâu cày, chỉ có mảnh đất nhỏ ngoài cánh đồng, cạnh một con sông đào với mấy gian nhà tranh nhỏ bé. Cha tôi chuyên đi làm thuê làm mướn.

Mẹ tôi thì đơm đó, bắt cua, bắt ốc và chạy chợ kiếm miếng ăn cho cả nhà. Thế mà cha mẹ tôi ngoài việc nuôi dưỡng 7 người con lại còn cưu mang thêm 6 người cháu nội ngoại mồ côi bởi cha mẹ họ đã chết đói năm 1945.  

Ông bà cũng chăm sóc cháu lúc ốm đau, cũng dựng vợ gả chồng, chẳng khác gì con đẻ. Nhà thì chật nhưng tấm lòng rộng mở, lúc nào mấy gian nhà của gia đình tôi cũng nhộn nhịp người ra vào: Khi thì cán bộ, du kích nằm vùng đi trinh sát ghé qua nắm tình hình. Rồi bà con vùng địch hậu chạy loạn ở nhờ...

Trong kháng chiến chống Pháp cha mẹ lo âu thấp thỏm khi 3 người con đẻ, 1 người con rể và hai người cháu lần lượt lên đường nhập ngũ. Mấy anh tôi, người thì chết hụt mấy lần, người thì mang thương tật, người thì bị sốt rét về nhà trong tình trạng bụng ỏng, da vàng, cha mẹ lại vất vả thuốc thang chăm sóc. Ông bà vẫn giáo dục con cái một lòng đi theo cách mạng.

{keywords}
 

Nhà nghèo nên các anh, các chị tôi không được học hành đến nơi đến chốn. Riêng tôi út ít nên được cắp sách tới trường. Cha mẹ và các anh, các chị luôn dành cho tôi tình cảm yêu thương và sự chăm sóc tốt nhất có thể nên tôi ý thức được phải quyết tâm học tập để không phụ lòng tin của cha mẹ và anh chị. Nhưng tháng 6 năm 1963 tôi có giấy gọi nhập ngũ.

Cùng đi với tôi đợt ấy toàn là học sinh, sinh viên và cán bộ các cơ quan nhà nước. Linh tính cho chúng tôi cảm nhận được: Đã đến lúc gọi cả sinh viên, học sinh đang học dở năm cuối cấp III (THPT) và cán bộ viên chức nhà nước nhập ngũ chắc hẳn công cuộc giải phóng miền Nam đã chuyển sang một giai đoạn mới.

Tôi nhớ ngày lên chia tay cha mẹ tôi không hề rơi lệ, chỉ đăm đắm nhìn con như cố lưu vào tâm khảm mình hình ảnh của đứa con yêu dấu. Mẹ dúi vào tay tôi mấy đồng bạc và gói cơm nếp và dặn dò đủ thứ.

Còn cha chỉ nói một câu ngắn gọn: “Con hãy phấn đấu sao cho bằng anh, bằng em!”. Những năm trong quân ngũ, trước những gian khổ, hiểm nguy có lúc tưởng như gục ngã nhưng nghĩ đến truyền thống gia đình, nghĩ đến những lời căn dặn của bố mẹ, tôi lại cố gắng vượt qua.

Gần 10 năm trôi qua, tôi không ngờ sau khi Hiệp định Paris được ký kết tôi may mắn có chuyến công tác ra Bắc và được về thăm gia đình. Mà tình cờ, may mắn làm sao lại vào đúng ngày 30 Tết thì về đến nhà.

Xuống xe tại thị trấn huyện, lẽ ra đi đường cái quan về làng thì tôi lại đi theo bờ một con sông nhỏ, tuy khó đi nhưng gần hơn. Tôi không chỉ muốn về nhà nhanh hơn mà còn muốn dành sự bất ngờ cho mọi người. Tôi cố sải những bước dài. Gió heo may se lạnh mà trán tôi lấm tấm mồ hôi. Vừa đi tôi vừa hồi hộp nghĩ đến giờ phút gặp bố mẹ và gia đình! Cổng làng đã hiện ra! 

Tôi vừa bước từ bờ con sông nhỏ lên đường cái thì gặp người chị họ và mấy bà trong làng đi sắm Tết về. Mọi người reo lên mừng rỡ, tíu tít hỏi chuyện. Càng về gần nhà dòng người càng đông. Tiếng cười, nói ríu rít. Bỗng một bà nhào tới ôm chầm lấy tôi, khóc nức nở:

- Cháu ơi! Cũng vì dân, vì nước ra đi mà cháu trở về đây rồi, còn em cháu thì…

Giọng bà nghẹn lại, nấc lên! Đang không khí vui vẻ bỗng mọi người lặng đi. Tôi thấy cay cay nơi khóe mắt, chợt nhớ đến những trận bom rải thảm, pháo bầy, những trận đánh giằng co quyết liệt trên điểm chốt…

Bao đồng đội tôi đã ngã xuống, còn tôi may mắn hơn, được trở về thăm gia đình nhưng trên người cũng mang thương tích! Có người nhanh nhảu chạy về trước báo tin, mấy anh chị và các cháu tôi chạy ra đón.

Đoàn người rồng rắn về đến sân nhà. Bố tôi đã đứng ở cửa đón con. Ôi! không ngờ bố già đến thế, nhìn bố, tôi suýt bật khóc nhưng cố ghìm lại được. Không thấy mẹ, tôi hỏi thì anh cả nói mẹ đang ăn tất niên bên ông bác. Tôi vừa tháo ba lô, chưa kịp bước vào nhà thì thằng cháu đích tôn chạy đi đón bà đã về đến nơi.

Tôi nhào ra, định ôm lấy mẹ thì khựng lại vì thấy nụ cười của mẹ tuy rạng rỡ trên khuôn mặt phúc hậu nhưng hai hàng nước mắt chảy ròng ròng. Mẹ già đi nhiều quá! Đặc biệt, hai mắt mẹ mở to nhìn về phía tôi mà hai bàn tay lại quờ quạng, tìm kiếm, miệng lắp bắp:

- “Thằng Toàn đâu? Thằng Toàn đâu?” .

Lúc này thì tôi không kìm lòng được nữa, giọng nghẹn ngào, tôi quay lại hỏi anh cả:

- Mắt mẹ mờ hả anh?

Anh cả cũng thất thần và nói với mọi người:

- Mới hôm 28, bà còn đi chợ mua cá về kho để ăn Tết. Vừa nãy cũng tự sang bên bác ăn tất niên, có sao đâu!

Cả nhà giật mình thảng thốt, không ai hiểu ra sao. Sau này mới biết, thì ra mắt mẹ từ lâu đã kém, giờ gặp lại con, niềm vui quá bất ngờ khiến mẹ xúc động mạnh, ảnh hưởng thần kinh giao cảm làm cho mắt mẹ mờ hẳn đi.

Tối hôm ấy, bà con họ hàng, làng xóm đến chơi chật nhà. Ai cũng vui vì tôi đã trở về sau bao năm xa cách; lại ái ngại vì bệnh của mẹ tôi xảy ra đúng vào dịp này. Tuy vậy mọi người vẫn cố kìm nén nỗi buồn để khỏi ảnh hưởng đến không khí đón xuân. Ông chú còn trịnh trọng nói với cả nhà:

- Thôi, chuyện nào ra chuyện ấy! Mắt mẹ các cháu như vậy để sau Tết đưa đi viện tin là họ chữa được. Còn anh Toàn, chú và cả nhà rất vui vì cháu đã có được ngày trở về, mà lại “Đi nên năm, về nên mười”, thế là không gì bằng! Nhưng việc nước còn nặng nề, chắc cũng chỉ nghỉ phép được ít ngày rồi lại phải trở về đơn vị.

Tuy Hiệp định Paris đã ký nhưng miền Nam chưa được giải phóng! Ngừng một chút nhấp ngụm nước như để mọi người suy nghĩ, lĩnh hội lấy điều ông vừa nói, rồi ông tiếp lời:

- Vì vậy, theo tôi, ta cần bàn đến việc cưới vợ cho anh Toàn. Việc nước, việc quân còn lâu dài. Nhân dịp này cứ xây dựng gia đình đi, hậu phương có vững chắc thì tiền tuyến mới yên lòng được, có phải không? Mà nghe đâu cái ngày cháu tranh thủ về thăm nhà trước khi vào chiến trường, có cô nào đã đến nhà chơi, hai bên hẹn hò gì đó. Thôi, ăn Tết xong tổ chức luôn đi!

Mọi người vỗ tay rào rào tán thưởng và tranh nhau nói:

- Ông nói chí lý, chú Toàn (cậu Toàn, anh Toàn), cưới vợ đi cho bà khỏi mong!

Mẹ ngồi bên tôi, mắt rớm lệ. Đôi bàn tay gầy guộc cứ nắn bóp, sờ xoạng hết tay, chân đến đầu, tai, mặt mũi của tôi như xem còn lành lặn không. Tuy không nhìn rõ mặt con nhưng nghe ông chú nói, bà cũng hướng đôi mắt về phía tôi, mẹ không nói gì nhưng chắc mong câu trả lời của tôi lắm!

Hình như người mẹ nào cũng vậy, họ có một giác quan đặc biệt, dù cho không nhìn rõ mặt, chỉ qua mùi mồ hôi, thậm chí chỉ nghe bước chân đi là đã biết đó là con mình. Qua giọng nói, thái độ là mẹ biết tâm trạng con thế nào!

Tôi thầm cảm phục ông chú có tầm hiểu biết và lập trường quan điểm hết chê! Tôi muốn nói điều gì đó mà sao cổ cứ nghẹn lại! Lòng tôi rối bời vừa thương mẹ, vừa bồi hồi khi nghe ông chú nhắc đến cái cô gái ở làng bên. Không biết Nga - cô gái đó - bây giờ ra sao!… Cuối cùng tôi cố kiểm soát cảm xúc của mình rồi lên tiếng:

- Thưa các bác, các chú, thưa bố mẹ và các anh, các chị, cháu chỉ nghỉ phép được ít ngày rồi lại đi làm nhiệm vụ. Vậy nên, trước mắt, cần đưa mẹ cháu đi chữa mắt đã, “Giàu hai con mắt, khó hai bàn tay” mà! Mẹ cháu đã vất vả vì anh em chúng cháu nhiều rồi.

Cháu đã báo đáp công ơn cha mẹ được gì đâu. Mẹ đã mỏi mòn chờ con, khóc đến cạn khô nước mắt mới đến nông nỗi này. Vì vậy, việc chữa mắt cho mẹ phải làm ngay. Còn việc vợ con của cháu sau sẽ tính. Mà cưới vợ xong, lại tiếp tục vào chiến trường chiến đấu để người ta vò võ đợi chờ, chẳng may trở thành góa bụa thì mình có tội!

Nói đến đây tôi cố kìm nén nhưng vẫn nghẹn ngào. Cả căn nhà im lặng vì xúc động, rồi bỗng có tiếng ai bật khóc ở đâu đó… Để xua tan bầu không khí ấy ông chú khua tay:

- Thôi được rồi, bây giờ cũng đã muộn, mọi người ăn bánh kẹo, uống nước mừng cho anh Toàn đã trở về, xong xuôi còn về cúng giao thừa ở nhà!

Khi bà con chú bác đã ra về chỉ còn lại anh em con cháu trong nhà khi ấy tôi mới có dịp xà vào lòng mẹ ngắm khuôn mặt nhăn nheo dạn dày nắng gió của mẹ, của cha. Trong tôi trào dâng niềm kính yêu và khâm phục: Cha mẹ tôi chỉ là những con người bình thường nhưng vô cùng cao cả. Cha mẹ và gia đình chính là động lực giúp tôi vượt qua những thử thách, vững bước trên đường đời.

Sau loạt bài "Cha mẹ trong tim tôi", Ban Đời sống sẽ đăng tải các bài viết chủ đề "Thanh xuân của chúng ta". Mời độc giả gửi bài viết phù hợp về email: [email protected]. Toà soạn khuyến khích độc giả gửi kèm hình ảnh phù hợp. Trân trọng!

Lê Huy Toàn

Cha tôi ngồi trên đống rơm

Cha tôi ngồi trên đống rơm

Ông lão cởi trần ngồi trên nóc đống rơm. Không biết, trong đầu ông lúc ấy đang nghĩ những gì, ngoài những điều ông ghi chép vào trong cuốn sổ mà sau này tôi đã được đọc...

">

Cuộc họp đại gia đình ngày tôi trở về từ chiến trường

友情链接