Trong bài đăng trên Weibo ngày 25/8, Giám đốc phòng Truyền thông xã hội của China Telecom đưa ra một số tính năng sẽ xuất hiện trên iPhone 6s. Dù thông tin không hoàn toàn mới, thực tế nguồn tin đáng tin cậy và dự đoán chính xác về iPhone 6 năm 2014 của anh khiến cho giới công nghệ phải chú ý.

" />

Tiết lộ đắt giá về iPhone 6s của quan chức Trung Quốc

Công nghệ 2025-01-27 08:25:20 88962

Trong bài đăng trên Weibo ngày 25/8,ếtlộđắtgiávềiPhonescủaquanchứcTrungQuốenzo fernández Giám đốc phòng Truyền thông xã hội của China Telecom đưa ra một số tính năng sẽ xuất hiện trên iPhone 6s. Dù thông tin không hoàn toàn mới, thực tế nguồn tin đáng tin cậy và dự đoán chính xác về iPhone 6 năm 2014 của anh khiến cho giới công nghệ phải chú ý.

本文地址:http://account.tour-time.com/news/896c399008.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Saint

Hạnh phúc mà gia đình chúng tôi có được khiến mẹ tôi càng tâm đắc. Thỉnh thoảng bà còn nhắc lại chuyện khi xưa, tôi “mờ mắt” mới không lấy chồng tôi bây giờ.

{keywords}

Tôi quá bất ngờ. Tôi lấy chồng 4,5 năm, chồng tôi đã ngoại tình 4 năm nay...

Cách đây một tháng, vì máy tính cá nhân của tôi bị hỏng, tôi đành phải mượn máy tính anh để làm báo cáo. Tôi không có thói quen mượn đồ của chồng, trừ khi cầm điện thoại để lướt net. Khi mở mail để gửi cho sếp, tôi vô tình lướt qua email của anh (trong khi vào để đổi sang tài khoản khác), bầu trời trước mắt tôi như tối sầm lại. Đó là dòng hội thoại của anh với một email khác.

“Em để cho anh 6 tháng thôi, anh sẽ chấm dứt chuyện này với Hương (là tôi). Anh chán lắm cái cảnh cứ phải giả vờ yêu thương này. Anh sẽ để Hương nuôi con”.

Tôi hoa cả mắt. Click vào đoạn hội thoại, trời ơi, toàn những lời mùi mẫn, những tâm sự mà anh chưa bao giờ nói với tôi. Anh kể với bên kia rằng anh chán sống với tôi rồi. Họ có vô vàn email nói chuyện với nhau.

Nhưng điều làm tôi shock nhất là anh và cô ta đã có quan hệ tình cảm với nhau từ cách đây 4 năm. Trời ơi, tôi lấy anh chưa qua 5 năm cơ mà! Đó lại là sinh viên của chồng tôi!

Tôi đã cố gắng bình tĩnh, gửi mail cho sếp và gấp máy lại rồi đi ngủ. Tất nhiên là tôi không thể ngủ nổi. Chồng tôi không phát hiện ra điều gì. Ngày hôm sau, chồng vẫn đi làm rồi về nhà như thường lệ, không có biểu hiện gì khác. Tôi lấy cớ máy tính hỏng, để tiếp tục mượn máy tính chồng và đọc cho bằng hết những đoạn hội thoại họ nói với nhau.

Đến khi mọi việc hai năm rõ mười, tôi buộc phải tay đôi với chồng. Nói thật, đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào quên ánh mắt ráo hoảnh, giọng nói nhỏ giọt nhưng rõ ràng mà anh giành cho tôi khi tôi chìa những bằng chứng email.

- “Đúng, anh đã hết yêu em ngay khi cưới em về. Anh yêu cô ấy!”.

- “Nhưng tại sao hồi đó, anh lại đòi cưới em bằng được? Sao không chạy theo mà cưới cô ta đi?”.

Chồng tôi không nhìn tôi, chỉ đáp: Anh không lấy em thì ai lấy em đây? Chúng ta yêu nhau 6 năm mới cưới, anh bỏ em thì ai chịu lấy em? Anh đã muốn chấm dứt với em sau khi cưới, nhưng khi em có thai, đó là ngoài ý muốn của anh, anh lại không nỡ bỏ rơi em và con. Anh vẫn hi vọng một người vợ biết nghe và đối thoại với anh, sinh động, chứ không phải như thế này, em chỉ biết im lặng...

À, ra vậy, vì lòng thương hại của anh khi đó với tôi, rằng nếu không làm đám cưới với anh, thì chẳng ai lấy một người con gái đã cố công yêu một người khác 6 năm như tôi cả. Anh còn bảo đứa con gái quấn bố hơn mẹ như con tôi là “ngoài ý muốn”.

Đã gần 1 tháng từ ngày tôi phát hiện ra một cuộc sống khác của chồng. Thương mình thì ít, thương con thì nhiều. Còn lúc này tôi chỉ nghĩ đến mẹ tôi, thương bà vì quá tin vào hạnh phúc của tôi (mà có khi bà đã mắng tôi không biết đường “hưởng”). Tôi không biết, tôi sẽ nói chuyện với bà như thế nào về chuyện này? Tôi có nên bỏ chồng để chồng thoải mái đi về với nhân tình hay không?

Lan Hương(Cầu Giấy, Hà Nội)

(Theo GiadinhNet)">

Nghẹn đắng lấy chồng 4,5 năm, chồng ngoại tình 4 năm

{keywords} 

Khó nhất là lận đận mãi tôi vẫn chưa xin được việc làm, mẹ chồng càng có cớ để xỉa xói, khinh thường. Nghe những lời đay nghiến, nhiều lúc tôi cũng điên tiết, nhưng nghĩ mình là phận dâu con nên nín nhịn. Bị đè nén mãi, vốn là người trầm tính, tôi càng trở nên kiệm lời. Tôi quyết định xin việc làm để khỏi sống cảnh phụ thuộc, chấp nhận làm một nhân viên bán hàng với mức lương bèo bọt 1,5 triệu/tháng, nhưng tôi cũng cảm thấy vui vì sáng sớm là đi, chập choạng mới về, ít phải chạm mặt mẹ chồng. Không bị “trói chân” nhưng hết giờ là tôi về nhà, không lượn lờ, la cà, vậy mà có hôm tắc đường về muộn là bị mẹ chồng mắng nhiếc, nào là đi làm không đủ nuôi cái mồm, nào là trốn tránh việc nhà...

Có lẽ vì bị khủng hoảng tinh thần nên hai năm sau ngày cưới tôi mới có thai. Sinh con, những tưởng tôi sẽ có được niềm vui từ con, thằng cháu nội mà ông bà trông ngóng sẽ giúp thu dần khoảng cách giữa tôi với nhà chồng. Nhưng không, một lần nữa, tôi lại bị đánh bật ra. Vì sinh mổ và bị nhiễm trùng vết khâu phải nằm viện nên tôi không có sữa. Nằm trong viện, tôi đã khóc rất nhiều, thương con vừa mới chào đời đã phải cách ly mẹ. Chị tôi lặn lội từ quê xuống chăm em, còn gia đình chồng bỏ mặc. Tôi tự an ủi mình là họ bận chăm sóc con tôi nên không một lời trách cứ. Đếm từng ngày để xuất viện về nhà, tôi sững sờ khi mẹ chồng không muốn cho tôi gần con. Trước mặt chị gái tôi, bà giả lả là tôi còn chưa hết đau nên cứ nghỉ ngơi. Tôi ngờ ngợ nhưng cũng phải nghe lời bà. Hàng ngày tôi vẫn sang phòng con, nhưng hễ tôi đến gần nó là bà lại tìm cách tách ra. Chưa hiểu bà có ý đồ gì nhưng bức xúc nên tôi hỏi: “Sao mẹ lại như vậy, nó là con của con cơ mà”. Mẹ chồng tôi cũng chẳng cần ý tứ: “Con cô sinh ra nhưng là máu mủ, dòng giống nhà này. Tôi không muốn cháu tôi lớn lên nhếch nhác, kém cỏi như mấy đứa trẻ con trên bản nhà cô”.

Cay xộc sống mũi, nước mắt cứ thế trào ra, lần đầu tiên, từ khi làm dâu tôi “bật” lại bà. Thế là mẹ chồng lu loa là tôi hỗn láo rồi gọi chồng tôi và các chị về họp gia đình. Chị chồng chửi bới tôi không tiếc lời, mắng chồng tôi không biết dạy vợ. Chồng tôi ngồi trơ như tượng gỗ không một lời bênh vực vợ. Khi chỉ có hai vợ chồng, tôi vừa mở lời giải thích thì anh quát: “Im ngay, sai lè lè mà còn to mồm”.

Tôi vừa uất ức vừa thất vọng về chồng. Nghĩ về tương lai của mình chỉ là bức tranh ảm đạm, tôi đã tính đến chuyện ly hôn nhưng con tôi còn quá nhỏ. Đêm đó, mẹ tôi lại gọi điện khóc lóc báo tin chị tôi bị chồng ngược đãi nên ôm con bỏ về nhà. Tôi không muốn con tôi lớn lên mà không có bố bên cạnh, cũng không muốn mẹ tôi, người phụ nữ già nửa đời người chưa thuộc hết con chữ lại phải gánh thêm một nỗi đau. Tờ đơn ly hôn chính tay tôi viết rồi lại tự đốt nó đi.

Từ hôm ấy, tôi sống trong nhà lầm lũi như một cái bóng. Ngày ngày tôi đi làm, tôi cố gắng gom góp, dành dụm để có tiền lo cho con rồi sau này có điều kiện sẽ ra ở riêng. Tôi đã gồng mình lên làm thêm đủ thứ việc để có thêm thu nhập. Thời gian ở bên con thật ít ỏi, mà nếu có nhiều cũng chẳng dùng hết, vì từ việc con ăn, con ngủ mẹ chồng tôi đều giành làm hết. Nhiều lúc không chịu đựng được sự vô lý của bà, tôi đã đôi co. Những lần như thế, trong nhà lại căng thẳng và đã có lần vì tôi phản ứng quyết liệt, chồng tôi đã cho tôi một cái tát như trời giáng.

Đã có lúc, tôi tính thuê nhà ở riêng nhưng mẹ chồng tôi ra điều kiện: “Đi đâu thì đi, để thằng cháu lại”. Tôi biết không dễ để ra đi nên đành ngậm ngùi ở lại. Bốn năm qua, tôi vẫn sống bên lề cuộc sống của con. Sự đau đớn, mệt mỏi như vắt kiệt sức sống của tôi, nhất là khi phát hiện ra chồng tôi có người đàn bà khác. Tôi thấy mình không thể tiếp tục cuộc sống như thế này nữa. Một người bạn tốt bụng cho tôi mượn nhà để ở trong thời gian ba năm cô ấy ra nước ngoài. Trước tòa, tôi có thể chứng minh thu nhập của tôi đủ nuôi con. Được bạn bè tiếp sức, tôi có thêm can đảm để lần thứ hai viết đơn ly hôn.

Hôm đó, tôi xin nghỉ trọn một ngày, đưa con đi chơi. Vậy mà chốc chốc mẹ chồng lại gọi điện rối rít giục đưa nó về. Con của mình mà cứ như là đi mượn. Nghĩ thế, nước mắt chực trào, tôi ôm con vào lòng, hỏi: “Mai mốt mẹ con mình dọn ra ngoài sống, con có thích không?”. Không ngần ngừ, con trai tôi đáp: “Không!”. “Sao lại không?”, tôi hoảng. “Vì mẹ không thương con, mẹ đi suốt ngày, mẹ bỏ mặc con cho bà. Nếu ở với mẹ, mẹ sẽ bỏ con một mình cả đêm cho thạch sùng cắn chân, con học dốt không có ai dạy bảo. Mẹ không có nhà, không có tiền mua dép cho con đi, không có tiền cho con ăn quà, mua đồ chơi…”. Tôi sững sờ nhưng cố trấn tĩnh: “Ai nói với con như thế?”. “Bà nội. Mà con không thích sống với mẹ đâu, con muốn ở với bà cơ”.

Tôi chết lặng, không thể tin chính mẹ chồng tôi đã "bơm" vào đầu đứa cháu bé nhỏ những điều xấu xa và vô vàn nỗi sợ đó. Nhìn con vùng khỏi tay tôi để chạy đi tìm bà, nước mắt tôi ứa ra. Lẽ nào tôi đã mất con?

(Theo Thu Nhật/Phunuonline)">

Lẽ nào tôi đã mất con?

Soi kèo góc Melbourne Victory vs Sydney FC, 15h35 ngày 24/1

Sáng 29/11, lãnh đạo Sở Y tế TP HCM khảo sát trực tiếp, ghi nhận tình trạng quá tải cục bộ tại Khoa Cấp cứu Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Đại diện nơi này cho biết những ngày gần đây lượng bệnh nhân cấp cứu tăng, dùng nhiều biện pháp khắc phục nhưng vẫn xảy ra tình trạng quá tải, không đảm bảo sự thoải mái cho người bệnh.

Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch là cơ sở chuyên khoa hạng 1 thuộc Sở Y tế TP HCM, đầu ngành về điều trị lao và bệnh phổi khu vực phía Nam. Trước đây nơi này có 800 giường, từ tháng 4 đã nâng lên quy mô 960 giường nội trú, song vẫn chưa đáp ứng nhu cầu. Từ đầu năm đến nay, công suất giường của nơi này gần 104%, tức luôn quá tải.

Thời gian qua, bệnh viện triển khai nhiều giải pháp, giảm tải người bệnh từ tuyến trước bằng cách chuyển giao kỹ thuật cho các bệnh viện nhiều tỉnh thành phía Nam, chuyển người bệnh lao đã điều trị ổn về cơ sở y tế địa phương tiếp tục điều trị. Nơi này đẩy mạnh hoạt động điều trị ngoại trú như thực hiện thủ thuật trong ngày. Người bệnh cần nhập viện phẫu thuật không tình trạng cấp cứu được thực hiện xét nghiệm tiền phẫu ngoại trú và xếp lịch hẹn nhập viện phẫu thuật. Để giảm áp tại khoa cấp cứu, bệnh viện cũng rút ngắn thời gian điều trị nội trú tại các khoa lâm sàng.

Lãnh đạo Sở Y tế TP HCM gặp gỡ y bác sĩ Khoa Cấp cứu, Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, sáng 29/11. Ảnh: Sở Y tế TP HCM">

Ca cấp cứu lao phổi tăng khiến bệnh viện quá tải

">

Nghệ thuật khen chồng…

友情链接