Nhận định, soi kèo Port FC vs Ratchaburi, 19h00 ngày 24/1: Rượt đuổi mãn nhãn
本文地址:http://account.tour-time.com/news/00a396755.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Dortmund vs Werder Bremen, 21h30 ngày 25/1: Rắn không đầu
Trong khi tôi ăn ngon lành thì anh lại không ăn mấy, mồm còn liên tục nói "em gọi nhiều thế, ăn làm sao hết", xong mỗi lúc tôi bảo anh ăn đi thì anh lại lắc đầu không ăn, ý là "no rồi, ăn sao hết". Mình tôi ăn thì đương nhiên là không hết nổi ngần ấy, cuối cùng tôi ăn cũng chẳng ngon miệng nổi khi mặt anh như cái bị rách bên cạnh.
Đến khi tôi lấy anh, tính tiết kiệm của anh càng bộc lộ rõ. Tuần anh chỉ đồng ý đi siêu thị mua thức ăn một lần cho cả tuần, tính chi ly 2 lạng thịt một ngày cho gia đình 2 người lớn 2 trẻ em, túi rau xanh chia đều cho 7 ngày không hơn không kém, còn lại anh mua đậu phụ, tôm bé tí như con tép bảo tôi rang lên ăn đều cả tuần cho có canxi.
Mùa Hè nóng chảy mỡ anh cũng không đồng ý cho tôi bật điều hòa ban ngày, chỉ có ban đêm đi ngủ là được phép bật 7 tiếng từ 10 giờ đêm đến 5 giờ sáng ngày hôm sau, cả nhà nhét nhau trong một cái phòng ngủ (dù nhà có 2 phòng nhưng chỉ 1 phòng ngủ của vợ chồng tôi có điều hòa). Cứ 5 giờ sáng anh dậy đi tập thể dục là tắt điều hòa của mấy mẹ con, mở toang cửa "đón không khí trong lành" mà thực sự là nhiều hôm ngốt không ngủ thêm nổi đành phải dậy.
Tôi người lớn không nói làm gì, nhưng bọn trẻ cần ngủ để lớn, trong khi bố chúng nó chỉ rình để tắt điều hòa. Buổi trưa nóng đến mấy cũng không được bật, nực quá thì hắt nước lên tường, đổ nước ra sàn rồi bật quạt, "anh toàn làm thế, mát lịm tim", chồng tôi bảo vậy khi bị tôi phản đối.
Nhà tôi cũng có máy giặt nhưng hầu như không dùng. Chồng tôi chỉ đồng ý cho giặt đồ 4 ngày một lần, gom cho đủ mẻ thì giặt. Quần áo đi làm của anh ấy cả tuần treo trên tường, có 3 cái áo với 2 cái quần, thay phiên nhau suốt, mặc đủ 4 ngày thì gom vào giặt, nghĩa là có đồ của anh ấy sẽ phải mặc lại 2 lần, tôi thấy còn ghê vì quần áo ra đường là dính bụi bặm xăng khói quyện với mồ hôi, nhưng anh ấy thì khăng khăng bảo "vẫn còn thơm lắm mà".
Anh ấy ở bẩn một mình anh ấy đã đành, nhưng tôi thì quần áo ngày nào cũng phải thay, các con cũng phải thay vì tôi không muốn chúng mặc lại đồ bẩn trong ngày, thế là tôi phải ngồi giặt tay.
Thật sự là khó hình dung giữa thời đại này rồi mà còn gia đình nào sống như kiểu gia đình tôi. Ngay cả cái tủ lạnh chồng tôi cũng từng đề xuất ý kiến là "hay thôi rút điện ra đi nhà mình cũng không có đồ ăn thừa cần để". Khi đó tôi đã phải cố kiết phản đối, vì tôi cần tủ lạnh để đựng sữa các con uống mỗi ngày cho chúng còn cao lớn.
Tôi là người tính tình không phải hoang phí gì nhưng keo kiệt bủn xỉn thì cũng không. Tôi thích sống xởi lởi, biết thơm thảo với mọi người và không ngược đãi bản thân. Nên giờ tôi rất chán chồng, cảm giác như không cùng "hệ" với anh ấy nên rất khó nói chuyện. Sự tiết kiệm thái quá của anh cũng gây ra những ức chế nhất định cho tôi trong sinh hoạt gia đình. Tôi muốn thay đổi chồng nhưng chắc là không thể. Hay tôi bỏ phắt cho xong? Nhưng bỏ chồng vì lý do này có lẽ nhiều người sẽ không hiểu cho tôi, lại bảo tôi dở chứng, có chồng biết thu vén cho gia đình còn không thấy quý, thực sự là nhiều người nghĩ chồng tôi như vậy, chỉ có tôi ở trong chăn mới biết chăn có rận mà thôi.
Theo Dân trí
Em sợ quá mọi người ạ, em mới quen một anh, chat với nhau gần 2 tháng thì anh ấy hẹn em đi chơi, nhưng chỉ một lần thôi đã để lại trong em những ấn tượng "đi vào lòng đất".
">Hết chịu nổi ông chồng vắt cổ chày ra nước
Trong khi tôi ăn ngon lành thì anh lại không ăn mấy, mồm còn liên tục nói "em gọi nhiều thế, ăn làm sao hết", xong mỗi lúc tôi bảo anh ăn đi thì anh lại lắc đầu không ăn, ý là "no rồi, ăn sao hết". Mình tôi ăn thì đương nhiên là không hết nổi ngần ấy, cuối cùng tôi ăn cũng chẳng ngon miệng nổi khi mặt anh như cái bị rách bên cạnh.
Đến khi tôi lấy anh, tính tiết kiệm của anh càng bộc lộ rõ. Tuần anh chỉ đồng ý đi siêu thị mua thức ăn một lần cho cả tuần, tính chi ly 2 lạng thịt một ngày cho gia đình 2 người lớn 2 trẻ em, túi rau xanh chia đều cho 7 ngày không hơn không kém, còn lại anh mua đậu phụ, tôm bé tí như con tép bảo tôi rang lên ăn đều cả tuần cho có canxi.
Mùa Hè nóng chảy mỡ anh cũng không đồng ý cho tôi bật điều hòa ban ngày, chỉ có ban đêm đi ngủ là được phép bật 7 tiếng từ 10 giờ đêm đến 5 giờ sáng ngày hôm sau, cả nhà nhét nhau trong một cái phòng ngủ (dù nhà có 2 phòng nhưng chỉ 1 phòng ngủ của vợ chồng tôi có điều hòa). Cứ 5 giờ sáng anh dậy đi tập thể dục là tắt điều hòa của mấy mẹ con, mở toang cửa "đón không khí trong lành" mà thực sự là nhiều hôm ngốt không ngủ thêm nổi đành phải dậy.
Tôi người lớn không nói làm gì, nhưng bọn trẻ cần ngủ để lớn, trong khi bố chúng nó chỉ rình để tắt điều hòa. Buổi trưa nóng đến mấy cũng không được bật, nực quá thì hắt nước lên tường, đổ nước ra sàn rồi bật quạt, "anh toàn làm thế, mát lịm tim", chồng tôi bảo vậy khi bị tôi phản đối.
Nhà tôi cũng có máy giặt nhưng hầu như không dùng. Chồng tôi chỉ đồng ý cho giặt đồ 4 ngày một lần, gom cho đủ mẻ thì giặt. Quần áo đi làm của anh ấy cả tuần treo trên tường, có 3 cái áo với 2 cái quần, thay phiên nhau suốt, mặc đủ 4 ngày thì gom vào giặt, nghĩa là có đồ của anh ấy sẽ phải mặc lại 2 lần, tôi thấy còn ghê vì quần áo ra đường là dính bụi bặm xăng khói quyện với mồ hôi, nhưng anh ấy thì khăng khăng bảo "vẫn còn thơm lắm mà".
Anh ấy ở bẩn một mình anh ấy đã đành, nhưng tôi thì quần áo ngày nào cũng phải thay, các con cũng phải thay vì tôi không muốn chúng mặc lại đồ bẩn trong ngày, thế là tôi phải ngồi giặt tay.
Thật sự là khó hình dung giữa thời đại này rồi mà còn gia đình nào sống như kiểu gia đình tôi. Ngay cả cái tủ lạnh chồng tôi cũng từng đề xuất ý kiến là "hay thôi rút điện ra đi nhà mình cũng không có đồ ăn thừa cần để". Khi đó tôi đã phải cố kiết phản đối, vì tôi cần tủ lạnh để đựng sữa các con uống mỗi ngày cho chúng còn cao lớn.
Tôi là người tính tình không phải hoang phí gì nhưng keo kiệt bủn xỉn thì cũng không. Tôi thích sống xởi lởi, biết thơm thảo với mọi người và không ngược đãi bản thân. Nên giờ tôi rất chán chồng, cảm giác như không cùng "hệ" với anh ấy nên rất khó nói chuyện. Sự tiết kiệm thái quá của anh cũng gây ra những ức chế nhất định cho tôi trong sinh hoạt gia đình. Tôi muốn thay đổi chồng nhưng chắc là không thể. Hay tôi bỏ phắt cho xong? Nhưng bỏ chồng vì lý do này có lẽ nhiều người sẽ không hiểu cho tôi, lại bảo tôi dở chứng, có chồng biết thu vén cho gia đình còn không thấy quý, thực sự là nhiều người nghĩ chồng tôi như vậy, chỉ có tôi ở trong chăn mới biết chăn có rận mà thôi.
Theo Dân trí
Em sợ quá mọi người ạ, em mới quen một anh, chat với nhau gần 2 tháng thì anh ấy hẹn em đi chơi, nhưng chỉ một lần thôi đã để lại trong em những ấn tượng "đi vào lòng đất".
">Hết chịu nổi ông chồng vắt cổ chày ra nước
Một thầy giáo ép vợ đem 2 con đi xét nghiệm ADN
Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Bataeh Club, 22h59 ngày 23/1: Cận kề nguy hiểm
Tôi về Việt Nam giờ chẳng mua quà gì, cho mỗi nhà chú một hộp bánh, nhà bác một hộp là hết. Trong nhà bác lại chia ra làm mấy nhà con bác thì cứ tự chia nhau. Lì xì thì cứ 20-50 nghìn, không hơi đâu mà sĩ cho lắm, người ta lại ỷ lại ấy chứ.
Le Thuy
Hôm nay kinh tế đã tốt hơn xưa rất nhiều. Có những người sống trong nước có điều kiện tốt hơn người thân tha hương rất nhiều. Chúng ta phải thông cảm và luôn hoan nghênh Việt kiều về quê mà không cần quà cáp. Tôi là một trong số đó, 'mặt dày' về quê đây.
Quang Tran
Tôi là người sống ở nước ngoài trên 28 năm nhưng năm nào cũng về ăn Tết rất vui vẻ, không thấy phiền lòng. Bởi vì không quà cáp nhiều, không mang vác, không cần tỏ ra sĩ diện. Nội ngoại quà bố mẹ đầy đủ, anh em, các cháu làm bữa ăn thế là vui vẻ.
Anh Ngô
Tôi sống ở Sài Gòn, năm về 2-3 lần chơi với bố mẹ. Quà chỉ người thân vài người. Tôi cũng không mua quà Sài Gòn ra chi cho vướng bận. Tôi cứ về nhà mình trước, sau đó đi siêu thị chọn mua bánh kẹo, trái cây hay gì đó rồi qua chơi mấy nhà bà con thân thích. Tôi qua nhà người thân thấy họ khó khăn sẵn sàng cho tiền. Nhưng nhiều người giàu "nứt vách" thì việc quà cáp của các bạn cũng chẳng đáng là gì với họ, việc gì phải cố chứng minh mình có tiền trong khi thực tế họ ở biệt thự, còn mình căn chung cư nhỏ xíu.
Về một tuần thì chỉ mất hai ngày đi chúc Tết còn lại chỉ ở nhà cơm nước, chơi với bố mẹ. Mình về với bố mẹ mình, không có nhu cầu thỏa mãn những cái hư danh với người khác. Các bạn đừng nói bố mẹ nghe hàng xóm nói này nọ. Chính các bạn đang tạo tiền lệ xấu cho họ thôi. Vì lý do đó mà mỗi năm tôi và các con có thể về 2-3 lần thăm bố mẹ, nếu sắp xếp được thời gian, chứ không phải vài năm mới về một lần. Nhìn bé đồng nghiệp làm cùng mà ngao ngán. Hai mẹ con làm việc Sài Gòn, hai năm trời tiết kiệm tiền chỉ để về chơi Tết, dù về sau Tết nhưng tính toán mất vài chục triệu chi phí đi lại, quà cáp các khoản mà nản. Sao phải khổ vậy?
HongBui
Theo tôi, các bạn nên mạnh dạn bỏ quà cáp. Về nhà mời người thân đi ăn một bữa là được rồi. Đôi khi do thói quen, cũng có khi là lo lắng thái quá chứ chưa chắc người ở nhà đã trông quà như các bạn nghĩ đâu. Thấy các em họ tôi về mang rất nhiều kẹo để phát cho mỗi nhà một túi, thực lòng là tôi rất áy náy, chẳng nhẽ không nhận thì phụ công em.
Lien
">Tôi 'mặt dày' tay không về quê ăn Tết
Kenbi Khánh Phạm chuẩn bị đồ uống tặng người dân ở TP.HCM. |
Do tình tình dịch bệnh Covid-19 và những đợt giãn cách xã hội, Yan My cũng như nhiều người bạn của mình đã có những ngày dài sống tĩnh lặng.
Cô chia sẻ: "Tôi đã sống chậm lại, biết quan tâm đến sức khoẻ của bản thân, chăm sóc nhiều hơn cho mẹ và gia đình. Nhất là trong đợt dịch này, tôi xót xa vô cùng khi nhìn hình ảnh Sài Gòn yêu thương đang gồng gánh chống dịch bệnh".
Được biết, Yan My sinh tại Hà Nội và thành danh từ các cuộc thi dành cho tuổi teen khi cô bắt đầu 17 tuổi, sau đó là những bộ phim truyền hình. Nhưng thành công nhất chính là quãng thời gian 5 năm Nam tiến của Yan My.
Yan My luôn coi TP.HCM là quê hương thứ 2 của mình. Cô chịu ơn mảnh đất này đã cho cô nhiều cơ hội để cống hiến năng lực và tuổi trẻ.
Thời gian này, Yan My đang ở Hà Nội nên không thể di chuyển vào TP.HCM. Cô đã chủ động dành số tiền làm thêm từ việc bán hàng online nhờ Kenbi Khánh Phạm chuyển thành những phần quà thiết thực cho người dân như các suất ăn, nước hoa quả, nước sâm... tới những người vô gia cư, người khó khăn tại TP.HCM.
Những suất ăn, thực phẩm gửi đến nhà chùa, người dân ở TP.HCM. |
CLB "Thiện từ tâm" đã đặt mua rau, củ quả sạch từ Đà Lạt và chia thành từng phần gửi tặng người dân trên các tuyến phố thuộc các quận Bình Thạnh , Phú Nhuận, Gò Vấp, Tân Phú, Quận 1, Quận 5, Quận 4...
CLB chia thành nhiều nhóm với nhiều khung giờ khác nhau để đi phát quà.
Kenbi Khánh Phạm xúc động nói, khi chứng kiến những người dân giữa thành phố ngủ màn trời chiếu đất, anh xót xa vô cùng.
"Khi đi ngang bệnh viện Quận 4 thoáng thấy những chiếc áo xanh, chúng tôi xin gửi ít cháo và quà tới các y bác sĩ trực đêm. Không ngờ đúng lúc đó, một vị bác sĩ nói có mấy bệnh nhân lớn tuổi đang không có đồ ăn giữa đêm và bảo chúng tôi gửi đồ ở bàn tiếp nhận. "Đúng lúc" - thật sự đúng lúc những hộp cháo nóng, quả trứng gà luộc, hộp xôi, hộp sữa... lại có giá trị lớn như vậy", Kenbi Khánh Phạm chia sẻ.
Yan My và Kenbi Khánh Phạm tại một sự kiện. |
Được biết, đến nay CLB "Thiện từ tâm" đã phát hơn 500 phần quà tới những người vô gia cư ngoài đường phố.
Yan My cùng nhóm thiện nguyện nghệ sĩ đều cầu mong tình hình dịch bệnh giảm dần và mọi người chung tay góp sức vượt qua đại dịch này.
Khi bạn làm việc tại nhà trong kỳ giãn cách, ngoài kia có rất nhiều bác sĩ, y tá... ngày đêm điều trị cho F0, rất nhiều tình nguyện viên miệt mài hỗ trợ người dân trong khu phong toả.
">Yan My và nhóm nghệ sĩ mua thực phẩm tặng người dân TP.HCM
Từng miếng mực trắng tinh, nở xòe ra như bông hoa trên đĩa, điểm thêm những miếng dứa chín vàng, cọng hành hoa hay cần tây xanh mướt, vài lát ớt sừng đỏ tươi làm cho món mực xào dứa trở nên vô cùng hấp dẫn và đẹp mắt.
">Cách làm mì xào gà sốt xì dầu
Chuyện lạ về ông chồng 'giải cứu' vợ ngoại tình
Millyard Viper V10
友情链接